- Ngươi rất thích những cô nương này?
Đỗ Duy cười khổ.
- Tại sao không?
Gabri trừng mắt nhìn:
- Các nàng trẻ trung xinh đẹp, mà ta lại thích các cô gái xinh đẹp trẻ trung. A, huynh yên tâm, ta biết thân biết phận của mình, những chuyện này cũng không phải chuyện lớn gì.
- Ta hiểu ý của ngươi. Với thân phận của ngươi, có mấy người đàn bà thì cũng không có gì là kỳ quái.
Đỗ Duy lắc đầu.
- Nhưng, tựa hồ chiều nay con mồi của ngươi cũng khá nhiều, ta đếm sơ sơ, một, hai, ba … a mới vừa rồi cái cô nương cùng ngươi hôn môi kia cũng là con mồi thứ tư trong chiều nay của ngươi rồi, đúng không!
Đỗ Duy vuốt vuốt huyệt thái dương.
- Người thứ năm.
Gabri người trộm nhìn bộ dáng Đỗ Duy đang buồn bực:
- Lúc trước khi bắt đầu dạ vũ, có một vị nữ sĩ lén lút đem khăn tay của nàng trao cho ta, lúc đó huynh không có phát hiện.
Đỗ Duy:
- …
Hắn nhìn đệ đệ của mình một hồi lâu, mới thấp giọng nói:
- Ngươi có biết hay không, trong số cô nương ngươi trêu chọc chiều nay có một người là biểu tỷ của vị hôn phu chưa cưới của ngươi đó.
- Ta biết.
Bộ dáng Gabri tựa hồ rất vô tình.
- Vậy ngươi…
- Ca ca.
Thanh âm Gabri vẫn rất cung kính, nhưng thần sắc của hắn cũng rất thản nhiên:
- Ta biết huynh muốn nói cái gì, chính bản thân ta cũng cảm giác được… kỳ thực nhiều lúc ta cảm giác được cách làm của huynh rất kỳ quái, huynh là trưởng tử của gia tộc Rowling, bây giờ đã tự lập môn hộ trở thành đế quốc công tước. Có thể nói là dưới một người trên vạn người, nhưng lại… trong mắt của rất nhiều người, huynh thực sự là một kẻ khác người. Ở cùng độ tuổi như huynh, ai mà không có mấy tình nhân? Hết lần này tới lần khác huynh đều sinh hoạt một mình, thực sự là làm cho người ta cảm giác… quá buồn tẻ.
Gabri nhìn ca ca của mình, thở dài:
- Những người tuổi trẻ như huynh, như ta, cơ hồ đều giã từ đời xử nam trước khi trưởng thành. Nhưng huynh lại rất kỳ quái, từ nhỏ đến lớn bên người chưa bao giờ có các nữ hầu xinh đẹp hầu hạ. Huynh chỉ cần Marde đi theo bên người, cũng không tham gia bất kỳ bữa tiệc nào của quý tộc, chưa bao giờ cùng những nữ hài tử này gần gũi… những điều này khiến ta cảm thấy rất kỳ quái.
Đỗ Duy không biết nói gì để đáp lại.
Trên thực tế Gabri nói rất đúng. Trong giới quý tộc, thanh niên thường thường đều đã cáo biệt kiếp xử nam rồi, rất nhiều người đều làm chuyện đó trước tuổi mười ba mười bốn. Trong lúc đó sẽ hưởng thụ tư vị nam nhân qua chính nữ hầu thiếp thân bên cạnh của mình. Mà sau khi lớn lên, về phương diện đàn bà lại không hề "keo kiệt" tinh lực.
Quý tộc đế quốc luôn luôn là như thế, mặc kệ là tình nhân cũng tốt hay lấy thê tử cũng được, hoặc kể cả ngẫu nhiên gặp dịp thì chơi cũng chả sao. Những điều này là bí mật rất được công khai. Thậm chí trong nhiều gia đình quý tộc, vợ chồng trong nhà vẫn rất tôn trọng "quy tắc trò chơi" (Bởi vì rất nhiều hôn nhân chính trị khiến cho song phương không có tình cảm mà vẫn phải chung sống, nên sẽ không để ý lắm việc đối phương đi tìm một ít niềm vui cá nhân cho mình.)
So sánh với họ, sinh hoạt cá nhân của Đỗ Duy quả thật là trong trắng như tờ giấy trắng!
Thậm chí… trước khi Đỗ Duy có Vivian, trong đế đô thậm chí có người hoài nghi vị Đỗ Duy thiếu gia này có phải là chỉ thích đàn ông hay không? May là, sau khi Đỗ Duy có Vivian, cái tin đồn này mới bị phá tan. Nhưng sinh hoạt cá nhân của hắn quá mức sạch sẽ khiến cho trong mắt của đông đảo quý tộc cảm thấy quả thật chính là cuộc sống của các khổ tu sĩ!
- Ta… ta chỉ nghĩ là ngươi bây giờ còn rất trẻ, ngươi…
Đỗ Duy không biết phải nói sao để thuyết phục đệ đệ.
- Ta đã không còn là xử nam rồi.
Gabri đột nhiên nói một câu, khiến cho Đỗ Duy sửng sốt.
- Ngươi … không còn hả?
Đỗ Duy há to miệng.
- Năm ngoái đã không còn.
Gabri thản nhiên nói:
- Năm ngoái mẫu thân chủ động đưa đến cho ta hai người nữ hầu rất trẻ trung xinh đẹp hầu hạ ta, ta biết đây là một loại đồng ý ngầm cho nên… ta đã làm, cảm giác rất không tệ. Nguồn: https://trumtruyen.vn
Đỗ Duy:
- Năm ngoái… năm ngoái ngươi vẫn chưa đủ mười bốn tuổi mà.
- Ca ca, ta thấy huynh rất kỳ quái.
Gabri thở dài:
- Đôi khi, ta có cảm giác huynh quả thực không giống như một người quý tộc, thậm chí… huynh giống như là người đến từ thế giới khác! Nhìn chung quanh huynh xem. Chỉ cần là nam nhân, có năng lực, có quyền thế, đều sẽ có nhu cầu chiếm giữ càng nhiều đàn bà, đây không phải là vì thỏa mãn thú tính cá nhân của mình, cũng không phải để thỏa mãn nhu cầu thân thể của mình. Mà nguyên nhân trọng yếu hơn là đây cũng là một loại thể hiện địa vị và năng lực bản thân! Ngươi cường đại hơn so với người ta thì ngươi sẽ có tư cách hưởng thụ càng nhiều! Chiếm giữ càng nhiều tài nguyên, chiếm giữ càng nhiều của cải chìm nổi, chiếm giữ nhiều ruộng đất, chiếm giữ càng nhiều đàn bà - cái thế giới này của chúng ta vốn là như vậy, có cái gì kỳ quái sao?
Đỗ Duy gật đầu, hắn không hề phản đối.
Trong lý trí, hắn biết rõ. Đây là Roland đại lục, là một cái đế quốc ở thời đại phong kiến. Không nói đến cái gì mà nam nữ ngang hàng, nam nữ bình đẳng. Ở chỗ này, nam nhân chính là chúa tể, một người đàng ông càng cường đại sẽ chiếm cứ càng nhiều tài phú và tài nguyên, mà đàn bà... cũng được xem là một loại "tài nguyên".
Cái đó không có liên hệ gì với đại đức, mà là một loại quy tắc. Xã hội quy tắc.
Cũng giống như kiếp trước của Đỗ Duy, hắn từng nghiên cứu qua thần thoại cổ của Hy Lạp, trong thần thoại thì vị thần Zeus chính là một tên thần côn cực kỳ háo sắc, ngay cả tỷ muội của mình cũng không buông ta. Đi khắp nơi gieo giống. Nhưng ở cái thời đại đó, người ta lại cho rằng đây là một loại thể hiện sự "cường đại"!
Ngươi chiếm càng nhiều tài nguyên và tài phú. Liền chứng minh ngươi rất cường đại!
Dáng vẻ này của Đỗ Duy chính là bị cái chế độ một vợ một chồng của thế giới kiếp trước bồi dưỡng ra. Đối với phương diện nam nữ tại thế giới này hắn có chút theo không kịp.
Mặc dù ở nhà hắn hiện đang có một đôi tỉ muội như hoa như ngọc… nhưng nếu so sánh với những người cùng địa vị như hắn, trong mắt của họ đây quả là một loại "Chuyện lạ"!
Những người bên cạnh, tỷ như Villa bá tước, tỉ như Dransa, ai mà không có một đoàn mỹ nữ? Kể cả cái lão tể tướng đã gả cháu gái cho Cami Ciro kia, có rất nhiều đàn bà bên trong, bên ngoài thì cũng có chút quan hệ với mấy vị phu nhân - những điều này đều là bí mật công khai, cũng không ai đi nói hắn làm cái gì.
- Phụ thân của chúng ta, năm đó khi còn thanh niên có thể còn phong lưu hơn ta bây giờ.
Gabri cười cười, hắn lại ôm bả vai của ca ca mình:
- Ca ca, ta biết huynh rất lo lắng. Nhưng huynh yên tâm, ta không phải cái loại gia hỏa háo sắc không biết trời đất. Những người này ta xem chỉ như là trò chơi mà thôi. Qua một thời gian ta sẽ vứt bỏ những trò chơi này. Lúc làm chính sự, ta cũng sẽ không đến nỗi đứng không nổi đâu.
Đây là điểm khác biệt vậy… Đỗ Duy thở dài trong lòng.