Anh Biết Em Chờ Anh Lâu Lắm Rồi Không

Chương 55:




Tôi và lớp đồng thời quay người lại thì thấy một nhóm khoảng bốn đến năm thằng đang đứng trước của lớp tôi. Dẫn đầu là một thằng to, đúng là nó chứ không có phải to vừa. Nó cao cỡ tầm gần mét tám, bắp tay bắp chân chắc nịch như người tập thể thao chứ không có phải là hạng xoàng. Theo sau nó là vài thằng bé hơn, tôi nhìn loáng thoáng trong có bóng của thằng tôi với thằng Hùng sút cho lúc nãy. Nói chung là đủ cả các thể loại.
- Thằng nào là thằng Tuấn, bước ra đây xem nào? – Thằng to con lại hét lên một tiếng nữa.
Cả không đổ dồn ánh mắt về phía tôi mà cứ nhìn chằm chằm về nó kiểu như tôi không có mặt ở trong lớp. Thằng Quân đẩy tôi về phía sau ngồi xuống cái ghế giao viên còn nó và thằng Dũng đứng chê khuất tôi đi khỏi tầm nhìn của chúng nó.
Quân, Dũng, tao biết chúng mày coi tao như anh em nhưng họa này là của tao gây ra thì mình tao gánh chịu, tao cảm ơn chúng mày nhưng nếu hôm nay tao không ra thì nó cũng không tha cho lớp và tao sẽ chỉ là một thằng hèn không hơn không kém.
- Tao là Tuấn, mày cần gì?
Tôi tách hai thằng và bước từ trên bục giảng xuống, lừ mắt nhìn nó. Mọi người đều dồn ánh mắt về phía tôi. Tôi nhất quyết hôm nay có nát xác ở đây cũng phải chơi chết một thằng và đó là thằng đầu tiên nhảy vào đánh tôi.
- Tao còn tưởng mày rụt cổ không ra. – Thằng đầu Mào Gà bị tôi đánh cười rõ đểu.
- Chúng mày tìm tao có chuyện gì? – Tôi không thèm đếm xỉa đến thằng đầu Mào Gà.
- Mày to còi gớm nhỉ? Vừa nãy mày đánh thằng em tao đúng không? – Thằng to con bước vào trong lớp túm cổ áo tôi hỏi.
- Bỏ tao ra, nói chuyện đang hoàng tử tế không mày không bước ra được hỏi lớp đâu.
Tôi không hề dọa nó, đúng là không hề thật vì lúc ấy thằng Hùng đang cầm cái cán chổi gỗ ngồi ở bàn hai, thằng Quân cầm cái thước kẻ to và thằng Dũng cùng với mấy thằng khác đang cầm mấy cái ghế ở cuối lớp, chỉ có chờ thằng kia động thủ là cả hội sẽ nhẩy và o luôn. Anh em của tôi.
- Mày đi theo tao? – Nó vẫn túm cổ áo tôi lôi đi.
- Có chuyện gì thì nói luôn, tao không có thời gian.
Tôi giựt tay nó ra cùng với đó là chiếc cúc cổ đứt “phựt”. Mắt tôi long lên nhìn thằng vào mắt nó. Liền đó, chắc vì quá ức chế với thái độ cứng cựa của tôi nên nó vả tôi một cái nổ đom đóm mắt. Tức thì thằng Hùng lao vào đạp thẳng cánh thằng to con kia, thằng Quân và mấy thằng cũng lao vào luôn. Tôi chấn tĩnh được ngay lao vào xốc thẳng cánh hai cú đấm một vào mặt một vào bụng. Mấy thằng bạn tôi ra tay quá nhanh, đám bạn nó không kịp phản ứng, trợn tròn mắt bàng hoàng vì một thằng lớp 12 đang bị mấy thằng lớp 10 chân ướt chân ráo tẩn ngay tại trận. Đến khi thằng mào gà định xông vào thì thằng Hùng Chư cầm ngay cái cán chổi phang vào chân nó.
- Thằng nào bước vào đây một bước đừng trách thứ này. – Nó và thằng Quân hai thằng cầm một cán chổi một thước to chặn lại ở cửa. Sau đó là đóng cửa và cài then trong.
Mấy thằng bạn và tôi đấm liên tục vào người thằng lớp 12 kia, nó chỉ có đưa hai tay lên đầu ôm đầu và giữ lấy cái mặt tiền tránh bầm tím. Tôi đấm thêm mấy phát nữa rồi dừng tay, đồng thời cũng cản thằng bạn lại chứ không nó ăn mấy cái ghế nữa nằm vật ra lớp thì to chuyện.
- Thôi chúng mày, đủ rồi. – Tôi cản anh em lại.
- Đấm chết con mẹ nó đi, nó nghĩ nó là ai. – Tài Vẹo vẫn hung hăng đạp.
- Thôi mày, đủ rồi đấy.
Tôi cầm cổ áo nó kéo lên y như lúc nó kéo áo tôi vậy. Thực ra thì nó cao hơn tôi cũng không nhiều, cũng hơn tôi vài phân thôi nên nắm cổ áo nó là khó ngon.
- Mày đứng dậy cho tao. – Tôi nói với nó.
- ….. – Không nói lời nào nó từ từ dứng dậy.
- Tao không cho mày đứng. – Thằng Hùng từ đằng sau đạp vào khuỷu chân nó làm nó loạng choạng và chùng gối quỳ xuống.
- Thứ nhất mày là đàn anh tao nên tao chỉ muốn như vậy để cho mày biết là tao không dễ bắt nạt. Còn nếu thích hoặc mày bảo thằng em mày tay đôi với tao hoặc mày so cơ với ông anh tao. Mày biết ông Hùng 12A3 rồi chứ hả? – Tôi nói gằn giọng với nó.
- ……. – Nó không nói gì và chỉ gật đầu.
- Thứ giang hồ vườn như mày anh em tao không bận tâm, chúng mày nghĩ bọn tao là ma mới nên muốn làm gì thì làm đúng không? Đơn giản thế sao. Thằng em mày, vào đây trêu gái lớp tao, hơn nữa là bạn gái tao, tao chỉ dằn mặt cảnh cáo, nó lại gọi thêm chúng mày xuống định ăn tao và mấy thằng bạn tao. Liệu chúng mày có đủ khả năng không? – Tôi nói tiếp với nó. – Còn nếu thích bạn gái tao thực sự, thì hãy làm cho cô ấy thích mày, đừng làm chuyện bẩn thỉu với tao. Hiểu chưa?
- …. – Nó lại gật đầu.
Bỗng từ đằng xa phía cửa sổ có tiếng thét lớn.
- Lớp 10 mà cứng nhỉ? Mở cửa ra cho tao. – Thêm một thằng lớp 12 nữa đứng ngoài cửa nói vọng vào.
Tất cả mọi người đều giật mình nhìn ra. Tôi thấy thằng này quen lắm, hình như tôi gặp ở đâu đó rồi.
Nó đứng ngoài co chân đạp cửa cái rầm và lại hét lên. “ Mở cửa ra”
Thằng vừa bị tôi đấm vụt lên nhanh chóng đẩy cái chốt cửa bật lên rồi ao ra ngoài. Thấy cứu tinh nó lao ra nhớ vớ được vàng. Thằng vừa hét kia lao vào tiến đến trước mặt tôi.
- Mày cũng cứng đấy, cơ to không mà cứng thế em? – Nó cười khẩy.
- Tao chẳng có cơ nào hết, thích thế nào bọn tao chiều hết. – Tôi nhìn thẳng vào mắt nó như đã làm với thằng bị đánh lúc trước.
- Nó bảo là nó em anh Hùng lớp anh đấy. – Thằng bị đánh nói theo sau.
- Hùng Khét hả.
- Vâng.
- Mày chạy về mày gọi thằng Hùng xuống đây, nếu không phải thì hôm nay tao cho bọn này không nhìn thấy mặt trời nữa. – Nó nói với thằng bị đánh.

Tôi mỉm cười nhẹ nhàng rồi lùi vè phía sau một bước, thủ thế nếu nó nhảy lên là tôi chơi ngay, không ngần ngại. Nhưng thằng này đúng là dân anh chị hàng thật, nó nói thế rồi đi ra phía cửa lớp, lấy cái ghế lay lắt ở đó từ lúc bọn bạn tôi vụt thằng kia rồi ngồi xuống đó nhìn tôi cười cười.
- Mày là em thằng Hùng hả? Tao thấy mày quen lắm.
- Tôi không quen anh. – Tôi nói với nó nhưng sự thực thì hình như tôi gặp ông này ở chỗ nào rồi.
Thôi đúng rồi, nếu ông này là lớp ông anh tôi thì rất có khả năng ông ấy đã tham gia trận đá bóng với đội của tôi dạo trước. Nhưng kì thực là tôi không có ấn tượng lắm với ông này, có lẽ ông chỉ nằm trong đội “múa lửa”.
- Có phải chú em là cái thằng đá hậu vệ bật một – hai rất hay, bắt chết thằng Hùng trong trận mà lớp anh đá với đội của chú không? – Ông ấy hỏi tôi như nhận ra điều gì đó.
- Thế anh là…..? – Tôi ngập ngừng.
- Rồi chú sẽ biết, chờ thằng Hùng xuống đây đã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.