Thời Dũng cầm tờ báo đến cho Hạ Diệp Chi xem.
Hạ Diệp Chi vẻ mặt bình tĩnh tiếp nhận tờ báo, cô chỉ xem một chút rồi để sang một bên: “Tôi đã xem trên mạng rồi.”
Dù không xem, cô cũng biết trên những tờ báo này viết gì.
Thời Dũng thấy thế cũng không nói gì.
Anh nghĩ tới cái gì đó, nên nói với Hạ Diệp Chi: “Sau đây có thể phải tổ chức một buổi họp báo.”
“Tôi biết rồi, anh sắp xếp xong thì cho tôi biết là được.” Hạ Diệp Chi hiểu rõ chuyện này chắc chắn phải tổ chức buổi họp báo.
*
Thời gian họp báo được ấn định vào ba ngày sau.
Khi cô ra ngoài, Mạc Hạ còn đang ngủ.
Cô đến phòng nhìn Mạc Hạ một chút, dặn dò nữ giúp việc vài câu, rồi đi ra ngoài.
Thời Dũng lái xe tới đón cô, anh lái xe vào khu chung cư, rồi dừng ở dưới tòa nhà.
Hạ Diệp Chi vừa đi tới, Thời Dũng bước xuống xe mở cửa cho cô.
Hạ Diệp Chi chú ý thấy Thời Dũng là bước từ chỗ ngồi kế bên tài xế xuống.
Không phải Thời Dũng lái xe sao?
Vốn dĩ, Diệp Chi tưởng rằng là tài xế Thời Dũng tìm.
Nhưng sau khi lên xe, nhìn thấy người lái xe là ai, cô hơi sững sờ một chút rồi mới lên tiếng: “Đã lâu không gặp, Tề Thành.”
Người lái xe chính là Tề Thành đã lâu không gặp.
Sau khi Hạ Diệp Chi dọn nhà, tất nhiên Tề Thành không đi theo.
Dù Tề Thành nói sẵn lòng làm vệ sĩ của cô, nhưng hai người cũng chưa ký hợp đồng thuê chính thức.
Sau đó, cô bận bịu nhiều việc, Tề Thành cũng không có tin tức.
Không ngờ anh ta lại có thể ở cùng Thời Dũng.
Tề Thành vẫn nói năng thận trọng, anh ta nhìn Hạ Diệp Chi qua kính chiếu hậu, khẽ gật đầu, rồi nổ máy xe.
Lúc này, Hạ Diệp Chi chợt nghĩ đến điều gì đó, cô quay đầu liếc nhìn Thời Dũng.
Đến chỗ tổ chức họp báo, nhân lúc Tề Thành đậu xe, Hạ Diệp Chi gọi Thời Dũng tới một bên.
“Có phải việc Tề Thành đồng ý làm vệ sĩ của tôi có liên quan tới Mạc Đình Kiên không?”
“Đúng.” Thời Dũng thẳng thắn: “Cậu chủ dùng chị gái của mình để trao đổi với anh ta, cậu chủ khuyến khích Mạc Cẩm Vân ra nước ngoài điều trị, nên Tề Thành phải đến làm vệ sĩ cho cô.”
Vẻ mặt Hạ Diệp Chi không thay đổi nhìn Thời Dũng: “Còn có chuyện gì giấu diếm tôi nữa, anh hãy nói hết ra đi.”
Thời Dũng hơi do dự, nói: “Nếu cô có thời gian cô có thể trở về biệt thự nhìn xem.”
Anh nói về biệt thự, là bảo Hạ Diệp Chi về biệt thự của Mạc Đình Kiên nhìn xem.
Hạ Diệp Chi còn muốn nói gì nữa, nhưng lại thấy Tề Thành đã đậu xe xong đi tới, nên đành thôi, không nói thêm nữa.
*
Hiện trường buổi họp báo đã chật kín người.
Toàn bộ thành phố Hà Dương, thậm chí toàn bộ giới kinh doanh đều chú ý tới tình hình của Mạc thị, phóng viên có thể tới tham gia buổi chiêu đãi hôm nay đều đã trải qua tuyển chọn.
Cũng không phải ai cũng có thể đến.
“Xin chào các vị, tôi là Hạ Diệp Chi, hôm nay mục đích tổ chức buổi chiêu đãi phóng viên này chủ yếu là giải đáp một số nghi vấn liên quan tới việc tôi tiếp quản Mạc thị…”. Đam Mỹ Cổ Đại
Hạ Diệp Chi vừa mở miệng, toàn hội trường lập tức trở nên yên tĩnh.
Ban đầu, phóng viên đều nhắc tới một số vấn đề liên quan tới Mạc thị.
Những vấn đề này, Thời Dũng đã sớm nói cho Hạ Diệp Chi, cô đều biết.
Nhưng sau đó, cũng không biết là phóng viên tờ báo nào đột nhiên hỏi: “Tôi muốn hỏi cô Hạ, lúc trước khi cô và Mạc Đình Kiên ly hôn, có thể nhìn ra được cũng không phải ly hôn hòa bình, anh ta có thể giao Mạc thị cho cô, đủ để chứng minh anh ta tin tưởng và coi trọng cô, nhưng tại sao hai người lại ly hôn, tại sao anh ta lại muốn cưới người khác? Trong đó còn có ẩn tình gì mà mọi người không biết sao?”
Hạ Diệp Chi và Thời Dũng liếc nhìn nhau, nói: “Xin lỗi anh, hôm nay tôi chỉ trả lời vấn đề liên quan đến Mạc thị.”