Hắn quay đầu lại nhìn Phong Tiết Lễ, chỉ thấy hắn không kiêng dè mà nói: "Cả toà phủ trạch vô chủ lại có thể tự phong ấn hơn hai mươi năm, phòng thủ kiên cố không thể phá vỡ, cho dù là ai cũng sẽ nảy sinh tính tò mò, muốn tìm tòi ngọn nguồn. Tới ngắm cảnh cũng không kỳ lạ."
Phong Tiết Lễ nói đến bình tĩnh thản nhiên, như thể hắn cũng giống những tiểu tà ma ở Chiếu Dạ thành kia, cũng không biết được thần mộc hay là bí mật gì khác mà chỉ tò mò, chỉ muốn thừa dịp thành chủ vắng mặt mà bá chiếm cả toà phủ đệ.
Ở Chiếu Dạ thành này, quả thật rất bình thường.
Trời sinh hắn nói chuyện mang theo một cảm giác yên ổn, một câu không có đạo lý nói ra từ trong miệng hắn đều sẽ có sức thuyết phục.
Ngay cả Tiếu Hồ nghe xong cũng cảm thấy "Bọn ta làm đúng".