Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 670: Yêu tôn đáng sợ




Yêu Tôn không nhìn Đệ nhất tà tính mà nhảy vút lên cao, đến khi đáp đất đã ở chỗ cách Sở Vĩnh Du chỉ khoảng mười mét.
“Phồn Hoa, người của Yêu Tà giết hết không tha.”
Lúc này, Sở Vĩnh Du lên tiếng, Phồn Hoa trả lời, lập tức lao tới giết Đệ nhất tà tính bên dưới bức tượng.
Yêu Tôn không hề có ý định ngăn cản, mặc dù trên mặt nạ ngay cả hai cái lỗ chỗ đôi mắt cũng không có nhưng Sở Vĩnh Du biết là Yêu Tôn đang đánh giá anh.
“Sở Vĩnh Du, đệ tử của Phong Thánh, cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau rồi.
Nghe thấy lời này, Sở Vĩnh Du im lặng.
“Vậy chắc ông là Yêu Tôn trong số Tam thánh tứ tôn đúng không?”
Yêu Tôn khẽ gật đầu, mỉm cười.
“Đương nhiên, Tam thánh không thể coi thường, đó là đạo lý mà ta đã rút ra được từ rất lâu trước đây. Đáng tiếc là những người khác trong Tứ tôn lại không đồng ý với suy nghĩ của ta, chắc bây giờ bọn họ cũng cảm nhận được điều gì đó, dù sao đồ đệ của Nhất Thánh cũng đã đến mức ngang hàng phải vế với Tứ tôn chúng ta rồi.”
Trực giác nói cho Sở Vĩnh Du biết, Yêu Tôn này vô cùng lợi hại, có lẽ còn lợi hại hơn so với Ma Tôn.
“Tôi đã biết chuyện cậu giết Ma Tôn, nói thật khi tôi nhận được tin này tôi cũng chấn động một khoảng thời gian rất dài.”
Yêu Tôn vừa nói xong, Sở Vĩnh Du bắt đầu hành động.
“Đến lúc phải trả lại mọi thứ rồi.”
Sở Vĩnh Du khai triển thân pháp Đằng Long, những bụi gai trên mặt đất bị nổ dạt ra, anh lao tới trước mặt Yêu Tôn, tung một quyền phá trời.
Mây đen che kín bầu trời, những tiếng sấm kinh người vang lên không ngừng.
Vừa bắt đầu anh đã dùng Lôi đình vạn quân để tấn công, có thể nhận ra sự tôn trọng của Sở Vĩnh Du dành cho Yêu Tôn là thế nào.
Ầm!
Một tiếng sấm vang lên, đối diện với một uy thế đáng sợ như vậy Sở Vĩnh Du cũng cảm thấy kinh ngạc.
Yêu Tôn không hề dùng bất cứ chiêu thức nào, ông ta chỉ đưa tay phải ra mà có thể chống lại được thân pháp Đằng Long và sự tấn công phá trời của Sở Vĩnh Du.
“Không tồi, uy thế như vậy đúng là có thể giết chết gã Ma Tôn tự cao tự đại.”
Giọng nói của Yêu Tôn vẫn bình tĩnh, trầm ổn như vậy, ông ta cũng không bắt đầu tấn công, tay phải thả lỏng, để mặc Sở Vĩnh Du lùi lại vị trí ban đầu.
“Quả nhiên là ông rất mạnh.”
Sở Vĩnh Du lên tiếng, có thể nghe ra được sự bất ngờ trong giọng nói của anh, trận đấu ngày hôm nay e rằng lành ít dữ nhiều. Sức mạnh của Yêu Tôn vượt ra ngoài những gì anh tưởng tượng.
“Sau khi thành lập Yêu Tà, mọi việc đi vào ổn định, ta bắt đầu ở trong pho tượng này. Ta ở trong đó mười năm chưa từng bước một bước ra ngoài, Sở Vĩnh Du, cậu biết không? Trong các con số, 9 là số lớn nhất, điều này đã chứng minh rất nhiều chuyện, cho nên mười năm trời, ta nghiên cứu thật kĩ về Hóa Long đệ cửu biến nhưng vẫn không tìm thấy phương pháp, cho đến khi cậu từ Long Chi Động ra ngoài.”
Nói xong câu cuối cùng, mặt nạ trên mặt của Yêu Tôn tự nhiên nứt ra, để lộ ra một khuôn mặt, một khuôn mặt vô cùng đáng sợ.
Anh vẫn nhìn thấy được khuôn mặt của một người đàn ông Nước R trung niên nhưng trên mặt ông ta đầy những hình vẽ hay là hình xăm khác nhau, chúng phủ kín từng lớp da thịt trên mặt ông ta, cả môi, mũi và mi mắt thì đều có cả.
“Hành động công bố cách tu luyện Hóa Long cảnh của cậu cho mọi người biết đúng là rất giống với phong cách của sư phụ Phong Thánh cậu, hai người đều là người biết suy nghĩ cho dân tộc. Nhưng đáng tiếc thế hệ chúng ta tự mày mò, đi lên con đường không còn lối về của Hóa Long, lục phủ ngũ tạng và những nơi khác trong cơ thể đã có nhiều thay đổi, chuyện tu luyện lại từ đầu là chuyện không có khả năng.”
Ánh mắt Sở Vĩnh Du lúc này vô cùng kinh ngạc, anh không thể ngờ được Yêu Tôn đã ở Hóa Long đệ cửu biến. Phải biết rằng Ma Tôn mới chỉ ở lần Hóa Long đệ tam biến, ở giữa đó là khoảng cách của năm cảnh giới, đúng là phải công nhận thực lực của Yêu Tôn vô cùng đáng sợ.
Đột nhiên, một làn sóng tấn công bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, nó tỏa ra từ người Yêu Tôn, những bụi gai trên đất hóa thành cát bụi. Điều đáng sợ hơn nữa là pho tượng cao 50 mét kia cũng bắt đầu nứt ra, trong giây lát lập tức đổ sụp xuống.
Đến khi tất cả mọi âm thanh đều biến mất, khóe miệng của Yêu Tôn hơi nhếch lên, ông ta nhìn về phía Sở Vĩnh Du.
“Nhờ những gì cậu ban tặng, tôi cũng lĩnh ngộ được một chút, cuối cùng tôi cũng đạt tới Hóa Long đệ cửu biến. Với thực lực hiện giờ của tôi, cho dù là sư phụ Phong Thánh của cậu có ở đây thì tôi cũng dám đánh một trận không phải sợ hãi gì, còn cậu thì đáng là gì?”
Giây phút đó, khí thế của Yêu Tôn đúng là xung thiên, những đám mây đen âm u lúc trước sau câu nói cuối cùng của ông ta cũng dần tan biến, để lộ ánh nắng mặt trời, chiếu ánh sáng xuống mặt đất trơ trọi không còn gì.
Yêu Tôn bắt đầu hành động.
Tốc độ nhanh đến mức khiến người khác phải dựng tóc gáy, Sở Vĩnh Du không có một chút phản ứng nào.
Bùm!
Một cú đánh không chút biến hóa đánh thẳng vào ngực của Sở Vĩnh Du, người anh bay ra xa, đến khi gần ngã xuống đất anh mới miễn cưỡng dùng tay chống đỡ, lật người để đứng dậy được.
Sau khi loạng choạng vài bước, Sở Vĩnh Du dừng lại, khóe miệng anh ứa ra một chút máu.
Chỉ một quyền nhưng đã khiến anh bị thương, từ tốc độ vừa nãy có thể thấy được anh và Yêu Tôn không cùng một đẳng cấp.
“Sở Vĩnh Du, chống lại Yêu Tôn tôi là quyết định thiếu sáng suốt nhất trong cuộc đời của cậu.”
Nói xong một câu, Yêu Tôn lại đánh một đòn khác lên người Sở Vĩnh Du, anh không thể chống lại, càng không có khả năng để chạy trốn.
Hai cú ra đòn này của Yêu Tôn rõ ràng là vẫn chưa dùng hết sức, giống như chỉ đang ngược đãi Sở Vĩnh Du, khiến anh từ từ cảm nhận cái chết trong nỗi tuyệt vọng.
Phụt!
Phải nhận hai cú đánh, Sở Vĩnh Du phụt ra một ngụm máu tươi nhưng nét mặt của anh vẫn rất bình tĩnh, anh không nói một câu nào. Bởi vì sau quyền thứ nhất, anh đã cảm nhận được có một thứ gì đó đang tỏa ra khắp trong cơ thể anh. Suy nghĩ một lúc anh mới hoảng hốt nhận ra đây chính là thứ được gọi là nước bọt của Thần Long Nước R mà Vưu Quốc Chương đã giao cho anh, là thứ trước đây anh đã từng nuốt vào người.
Có điều chuyện anh nghĩ không thông là vì sao năng lượng chuyển hóa từ chỗ nước bọt đó lại xuất hiện vào lúc này.
“Giết cậu bằng ba đòn cũng coi như là tôi nể mặt Phong Thánh một chút.”
Khuôn mặt Yêu Tôn nở nụ cười nhạt, tâm nguyện bao nhiêu năm nay đã hoàn thành, ông ta sáng lập ra Yêu Tà, tìm thấy một số thứ mà ông ta cần. Trong vòng đúng mười năm, cuối cùng ông ta cũng đạt được mục đích của mình, trở thành cường giả hóa rồng cấp chín, mặc dù không phải là thứ chính thống nhất nhưng ông ta đã đạt được nó theo cách của mình, thực lực cũng lên đến mức độ cao nhất.
Bước tiếp theo, ông ta phải đi tìm Tam Thánh, vượt qua chướng ngại mà bao nhiêu năm nay ông ta vẫn chưa vượt qua được.
Cơ thể ông ta đang cử động, cú đánh thứ ba tới gần. Sở Vĩnh Du nheo mắt, bởi vì lúc này anh tự nhiên phát hiện ra mình nhìn thấy cơ thể Yêu Tôn đang di chuyển, mặc dù hơi mơ hồ nhưng đúng là anh đã nắm bắt được.
Điều đó có nghĩa là gì, thực lực của anh tăng lên chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi sao? Nhưng chuyện này làm sao có thể được?
Bùm!
Cú đánh thứ ba đánh sang, cơ thể Sở Vĩnh Du đập xuống đất như theo hình parabol.
Yêu Tôn chắp tay sau lưng, nhìn lại lần cuối cùng rồi từ từ quay người đi.
Ông ta vừa đi được một bước thì có tiếng nói từ phía sau vang lên.
“Yêu Tôn đây là thực lực Hóa Long đệ cửu biến của ông sao? Hình như cũng không phải là mạnh lắm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.