Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1315: Cô ta nhập ma rồi




Chỉ trong chớp mắt, kiếm của Đường Sở Sở đã đâm xuyên qua lớp bảo vệ kia, hai thanh kiếm va chạm nhau, kết quả linh kiếm trong tay Thác Bạt Hằng bị chém gãy.
Lúc này, kiếm của Đường Sở Sở ẩn chứa sát ý vô tận, giống như một lưỡi hái tử thần mang thế lực không thể nào chống đỡ hòng lấy đi tính mạng của Thác Bạt Hằng.
Sức mạnh huyết mạch trong cơ thể Thác Bạt Hằng bộc phát hình thành lớp bảo vệ muốn ngăn cản đòn tấn công của đối phương, nhưng khi đối mặt với nhát đâm của Đường Sở Sở, thứ gọi là huyết mạch bảo hộ cũng không chịu nổi một đòn.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, chỉ trong vài giây đồng hồ, lá chắn phòng ngự, linh kiếm, huyết mạch bảo hộ của Thác Bạt Hằng lần lượt bị phá hủy mà thanh kiếm kia đã tới ngực hắn, sắp đâm xuyên thủng.
“Không!!!!"
Thác Bạt Hằng phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, hắn ta không can tâm.
Khó khăn lắm hẳn mới trở thành đệ tử Viêm Tông, rất nhanh thôi hắn sẽ bước trên đỉnh cao của cuộc đời, kết quả cứ như vậy mà chết, sao có thể can tâm cho được?
Vút!
Ngay ở thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, khi tất cả mọi người đều cho rằng Thác Bạt Hằng chắc chắn sẽ chết, một bóng người đột nhiên xuất hiện bên cạnh hẳn ta, hai ngón tay kẹp lấy kiếm của Đường Sở Sở.
Chỉ dùng hai ngón tay đã khiến cho thanh kiếm ẩn chứa sát ý vô tận của Đường Sở Sở không thể di chuyển.
Lúc này, thanh kiếm kia đã ấn trước ngực Thác Bạt Hằng, thậm chí da thịt hắn ta đã bị xuyên rỉ máu, chỉ cần thêm 1cm nữa thôi thì sẽ xuyên thấu ngực, giết chết hắn, nhưng khoảng cách một centimet này giống như một vực sâu, không thể vượt qua!
Đường Sở Sở híp mắt, cô cố gắng dùng hết sức muốn thoát khỏi hai ngón tay này nhưng không làm được.
Lúc này, Thạc Bác Thông cũng ra tay, ông ta kéo con trai mình về phía sau để hẳn thoát khỏi kiếp nạn chí mạng này.
Phù phù phù!
Sau khi thoát khỏi cái chết trong gang tấc, Thác Bạt Hằng xụi lơ trên mặt đất, hắn ta thở hổn hển, trên mặt đây mồ hôi, cả người bị dọa cho mất ba hồn bảy vía!
Lúc này người trong bữa tiệc mới kịp hoàn hồn, bọn họ hít sâu một hơi, trong lòng đầy khiếp sợ, không ngờ Thác Bạt Hằng lại được người khác cứu.
Ánh mắt bọn họ nhìn về chủ nhân hai ngón tay đang kẹp lấy kiếm Đường Sở Sở, ai nấy đều giật mình.
Người này chính là đệ tử ngoại môn của Viêm Tông Nghiêm Kiêu.
Lúc này Nghiêm Kiêu đang kẹp lấy mũi kiếm của Đường Sở Sở, hắn nhìn cô với dáng vẻ tươi cười đầy yêu dị: “Người đẹp như vậy, sao lại ra tay tàn nhẫn vậy? Sát ý nồng đậm thế này, quả thật là không nên!”
Đường Sở Sở nhìn chằm chằm Nghiêm Kiêu, trong lòng đầy vẻ không can tâm.
Chỉ một chút nữa thôi, suýt nữa cô đã có thể giết chết được Thác Bạt Hãng, nhưng không ngờ lại thất bại!
Tâm trạng căm giận, không cam lòng, cỗ sức mạnh tà ác trong cơ thể Đường Sở Sở nhanh chóng bộc phát, lý trí còn sót lại của cô nhanh chóng bị cắn nuốt.
“Chết!!!”
Giọng nói của Đường Sở Sở lạnh đến thấu xương, bên trong cơ thể trào ra một luồng sức mạnh vô cùng đáng sợ, trực tiếp tách hai ngón tay của Nghiêm Kiêu rồi đâm về phía hẳn.
Lúc này, Đường Sở Sở đã hoàn toàn mất đi lý trí, trên người cô tản ra sát khí ngút trời, giống như đao phủ đã nhập mat
Nghiêm Kiêu ra tay ngăn chặn đòn tấn công của Đường Sở Sở, cơ thể của hẳn bị đối phương đẩy lui về phía sau.
“Cô ta nhập ma rồi?”
“Ma tính và sát khí mạnh thật, rốt cuộc người phụ nữ này là ai mà lại có ma tính mạnh như vậy!”
Lúc này, những cường giả kia nhìn thấy dáng vẻ này của Đường Sở Sở, ai nấy đêu mang theo biểu cảm khiếp sợ.
Bọn họ chưa bao giờ gặp ai nhập ma mà điên cuồng như vậy, cô gái này còn đáng sợ hơn cả ma quỷ thật sự!
“Con đĩ, đi chết đi!”
Lúc này, Thác Bạt Thông gầm lên, hai mắt ông ta nhìn chăm chăm Đường Sở Sở như muốn ăn tươi nuốt sống, trên người tản ra một cỗ uy thế khủng bố, vượt qua cả Lĩnh Vực. Cảnh đạt tới Nguyên Thần Cảnh!
Ầm!!!
Thác Bạt Thông đánh một chưởng ẩn chứa toàn bộ sức mạnh của ông ta về phía Đường Sở Sở, rõ ràng ông ta muốn lấy mạng cô, dù sao gì vừa rồi suýt chút nữa cô đã giết chết con trai của ông ta, sao ông ta có thể nuốt trôi cục tức này được?
'Vậy nên hôm nay người phụ nữ này bắt buộc phải chết!
Nếu như cô ta không chết thì mặt mũi tộc Thác Bạt sẽ mất sạch!
Ầm ầm ầm!!!
Lúc này, đòn tấn công của Thác Bạt Thông va chạm với kiếm trong tay Đường Sở Sở truyền ra tiếng nổ vang dội!
Răng rắc!
Giây sau, kiếm trong tay Đường Sở Sở xuất hiện vết nứt, cơ thể cô bị đánh bay ra ngoài đập trên nền đất phun ra máu, gương mặt trở nên trắng bệch, nhưng sát khí trên cơ thể vẫn không ngừng phóng ra.
Con người Đường Sở Sở đã hoàn toàn mất đi ý thức và thần chí, cô bị sát khí và sát ý trong cơ thể khống chế.
“Đi chết đi!"
Thác Bạt Thông gầm lên với gương mặt dữ tợn, ông ta xông về phía Đường Sở Sở để đưa cô vào chỗ chết!
Lúc này, Nghiêm Kiêu đột nhiên lên tiếng: “Đợi đã!”
Nghe Nghiêm Kiêu nói, Thác Bạt Thông dừng bước, ông ta nhìn về phía đối phương nói: “Nghiêm công tử, sao vậy?”
“Người phụ nữ này trông xinh đẹp thế kia, giết cô ta như vậy thì quả là đáng tiếc!”
Nghiêm Kiêu nhìn Đường Sở Sở với ánh mắt không đứng đắn, vẻ mặt Thác Bạt Thông thay đổi: “Nghiêm công tử, người phụ nữ này điên rồi, cô ta đã hoàn toàn nhập ma, nếu không chết sợ là sẽ điên cuồng chém giết, lúc đó thì hậu quả sẽ rất lớn!"
“Không sao, tôi có thể kiểm soát ma tính của cô ta, người phụ nữ xinh đẹp thế này, chết như vậy thì quá đáng tiếc, để bản thiếu dùng cũng không tệ!”
Nghiêm Kiêu thản nhiên nói.
“Nghiêm công tử, cô ta đã mất lý trí rồi, nếu muốn khống chế cho cậu sử dụng sợ là rất khó!”
Thác Bạt Thông tiếp tục nói.
“Tôi có thể biến cô ta thành con rối, như vậy thì cô ta sẽ phải ngoan ngoãn nghe lời bản thiếu, còn có thể để bản thiếu hưởng thụ!”
Nghiêm Kiêu nở nụ cười tà mị, ánh mắt yêu dị nhìn chằm chằm Đường Sở Sở.
“Hai người các ông đi bắt lấy cô ta, bản thiếu sẽ khiến cô ta trở thành một con rối, mặc cho ta sai khiến!”
Lúc này, Nghiêm Kiêu lạnh lùng nhìn về phía hai người đàn ông trung niên đi theo hẳn.
“Rõ!”
Hai người gật đầu rồi đi về phía Đường Sở Sở.
Khi bọn họ tới cạnh Đường Sở Sở, cô vẫn điên cuồng ra tay, sát ý không ngừng tản ra nhưng lại bị hai người này trấn áp.
“Này người đẹp, đừng có vùng vẫy nữa, rất nhanh thôi cô sẽ ngoan ngoãn nghe lời tôi!”
Nghiêm Kiêu cười lạnh nhìn Đường Sở Sở, hắn đi về phía cô muốn ra tay với đối phương.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lạnh lẽo vang vọng khắp tộc Thác Bạt: “Đông tới người phu nữ của ta, chết!!!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.