Tay A Đại nâng giữa không trung, đồ đằng cá cóc trên cánh tay được ánh lửa chiếu sáng.
Sau ba giây, hắn hạ tay xuống. Đàn ông vòng ngoài cùng phụ nữ vòng trong liền tránh ra một con đường, do hai người đàn ông để trần dẫn đầu, áp giải một người lính đang kéo dài hơi tàn.
Quần áo của người lính kia dơ đến gần như không thể nhìn thấy màu sắc vốn có, trên mặt chỉ toàn là nước bùn cùng vết máu. Hai mắt bị phủ bởi vải đen, miệng cũng bị bịt kín.
Nhìn như đã trải qua tra tấn dã man, cậu ta đã sức cùng lực kiệt. Cậu ta thất tha thất thểu mà bị người ta kéo vào bên trong cùng, lại ở trong xô đẩy bước lên tảng đá lớn.
A Đại nhìn xuống từ trên ghế cao, sau khi đi lên tảng đá lớn, liền đứng phía sau người lính kia.
Hắn bắt đầu dùng thổ ngữ hô lớn, hắn hô một câu, thôn dân phía dưới liền đáp lại một câu.
Hô một tiếng, người lính lại bị đá một cái, hai gối quỳ dưới đất.
Người lính rên rỉ một cách suy yếu, âm thanh kia ở trong đỉnh núi yên tĩnh lại có vẻ to rõ đột ngột.
Ở đây có hàng ngàn hàng vạn* người, trừ tiếng hô cũng không có ai phát ra một lời. Bọn họ đều đang nín thở nhìn chăm chú vào mọi chuyện xảy ra phía trên đỉnh đá lớn, ngay cả tim đập cùng hô hấp đều trở nên rõ ràng đến có thể chạm**.
(*Nguyên văn 成千上万 thành thiên thượng vạn: hình dung số lượng rất nhiều, k đếm xuể.)
(**清晰可触 thanh tích khả xúc.)
Hô tiếng thứ hai, một người đàn ông bên cạnh liền tiến lên lột miếng vải đen của người lính kia xuống, lộ ra đôi mắt hoảng sợ của cậu ta.
Khi phát hiện vị trí của mình ở chỗ nào, sợ hãi của cậu ta biến thành tuyệt vọng. Cậu ta quét mắt qua thôn dân dưới tảng đá lớn, cả thân thể run rẩy như cái sàng. Ngay sau đó cậu ta giãy giụa một cách cuồng loạn, nhưng cậu ta đã không còn bao nhiêu sức lực, dễ dàng bị hai người đè lại, không thể nhúc nhích.
Không biết lúc nào A Ngôn đã mò tới bên cạnh Từ Ca, bắt lấy cánh tay của Từ Ca. Từ Ca đưa cánh tay về bên người, làm cho A Ngôn kề sát mình.
A Ngôn cũng đang phát run, cậu ta cũng giống như mình, tuy rằng tòng quân, lại chưa bao giờ gặp qua trường hợp như vậy. Từ Ca liền để cho cậu ta không cần xem, vỗ vỗ lưng cậu ta, lại đè đầu cậu ta vào vai mình.
Khi hô lên tiếng thứ ba, A Đại rút loan đao bên hông ra.
Khoảnh khắc loan đao ra khỏi vỏ, dường như Từ Ca có thể nghe được tiếng nó cắt qua không khí.
Cuối cùng hắn hô lên tiếng thứ tư, mà lúc này không có thôn dân đáp lại. Hắn tiến lên nửa bước, nắm lấy đầu người lính kia, cánh tay giơ ra sau, loan đao liền cắt một đường qua cổ.
Máu tươi trào ra từ vết cắt, nhỏ tí tách xuống tảng đá.
Cánh tay của A Đại nổi gân xanh, lực vừa hung vừa mạnh, một bên tay bị thương vẫn còn quấn vải, miệng vết thương lại bị xé rách dưới sức lực đó, tràn ra một mảng đỏ tươi ở bên trong vải gạt.
Người lính kia lập tức gục xuống, chỉ có máu tươi là tràn ra từ phần cổ là róc rách không ngừng. Máu tươi chảy xuôi theo tảng đá, chảy qua đồ đằng đỏ tươi, lại chảy một đường xuống mặt đất dưới chân tảng đá.