A Đại không lập tức lên tiếng, Từ Ca cho rằng cậu lại lấy được câu “ừ” thứ ba của A Đại, nhưng lần này A Đại ngẩng đầu, hắn sắp xếp lại ngôn ngữ, giống như đang làm chuyển đổi ngôn ngữ, một hồi lâu, hắn mới mở miệng.
Hắn nói, rất nhiều năm về trước chính phủ cũng nói như vậy, “Hiện tại những người đó đã chạy đi đâu rồi?”
“Đó là chính phủ cũ, chính phủ cũ xuống đài đã lâu, đã rời khỏi Nước Sư Tử*.” Từ Ca dở khóc dở cười, xem ra sơn thôn nơi này thật sự không có thông mạng, cho nên nhận thức của đám người A Đại vẫn còn dừng ở phía trước chính biến.
(*狮国 sư quốc: Tui nghĩ mấy nước trong đây chỉ là tên do tg tự đặt thôi.)
“Rất nhiều năm trước chính phủ cũ đã không còn tồn tại trong bộ phận của Nước Sư Tử, hiện tại tách ra nước Ưng chính là cứ điểm cuối cùng của bọn họ. Cậu đừng nói với tôi ngay cả điều này cậu cũng không biết, nếu như cậu không biết, tôi đây không ngại hiện tại nói cho cậu biết —— “
(*鹰国.)
“Tôi biết,” A Đại đánh gãy cậu, mắt nhìn chằm chằm Từ Ca không chớp, “Vậy anh có biết cũng bởi vì lời hứa hẹn giống nhau như đúc này, Khổ Sơn đi ra năm vạn người. Năm vạn người đi đánh thiên hạ*, trở về không đến năm nghìn.”
(*打天下 đả thiên hạ: dùng vũ lực cướp lấy chính quyền, so sánh với sáng tạo sự nghiệp mới.)
“Đó là chính phủ cũ, tôi lặp lại lần nữa, chính phủ cũ đã —— “
“Tôi không biết cũ mới gì, tôi chỉ biết các anh đều giống nhau. Đánh thắng, người chúng tôi cũng đã chết, không cần bỏ tiền ra thu xếp. Đánh thua, phủi mông liền đi, để lại cục diện rối rắm cho chúng tôi tự dọn dẹp. Tôi không biết chính biến không chính biến gì đó, tôi chỉ biết các anh muốn đất của chúng tôi, muốn người của chúng tôi.”
A Đại thở dài, dừng một chút, nói tiếp, “Đừng tưởng rằng tôi không biết gì. Lúc trước chính phủ cũ tồn tại, còn hứa với chúng tôi ‘nhất mẫu tam phân địa*’, hứa hẹn đánh giặc xong rồi, cho chúng tôi một khoản tiền, để chúng tôi tự làm chuyện của mình.
(*一亩三分地: Ngày nay, một mẫu bằng 100 mét vuông. Ngày xưa, một mẫu bằng 6000 thước (hay xích ~ 0.33m) vuông. Hiểu 1 cách nôm na là 3 phân (3 cm -centimet) so với cả 1 trăm mét => chẳng đáng là bao.)
“Hiện tại Nước Sư Tử của các anh làm gì, làm cộng hưởng*, làm chuyên cung*. Các anh người nhiều đất ít, chúng tôi đất rộng người thưa. Nạp chúng tôi vào, đơn giản chính là muốn đào mảnh đất chúng tôi đã sống từ đời này qua đời khác, bắt đất cùng người của chúng tôi làm thứ công nghiệp các anh muốn.”
(*共享 cộng hưởng: cùng hưởng chung; 专供 chuyên cung: nắm giữ một mình.)
A Đại bóp bóp tay, sau khi xác định vết thương này sẽ không bị vỡ ra, xoay xoay eo, đứng dậy.
Từ Ca muốn phản bác, A Đại lại không để cho Từ Ca mở miệng. Hắn xoay người, lấy loại thần thái bễ nghễ ở trên cao lúc trước để nhìn Từ Ca, làm chung kết cho cuộc nói chuyện này ——
“Không cần nhắc đến chiêu an gì với tôi, tôi nói lại lần nữa —— tôi mặc kệ mấy trại khác nghĩ như thế nào, đất của trại đầu Tây, một tấc cũng không cho. Các anh muốn giết vào, tôi liền giết đến cuối với các anh.”
Lời này nói đến hung ác tuyệt đối, nhưng nói xong lời này, A Đại lại nở nụ cười, sau đó đá đá dây xích bên chân Từ Ca, nói ngủ đi, không cần nói nữa, không hiểu ngôn ngữ thông dụng nhiều lắm, nói mỏi miệng.