Giang Tùy rời khỏi bờ môi đầy mật ngọt ấy chiếc mũi cao thẳng cọ vào mũi cô. Giọng khẽ khàn đầy dụ hoặc.
"Niệm Từ! Đừng lạnh nhạt với anh. Không có em, anh không biết mình sẽ đi đâu về đâu cả."
Lục Niệm Từ nghe anh nói như vậy lại nhớ đến lúc gặp anh dưới màn mưa, ánh mắt thất thần. Cô khẽ gọi tên anh.
"Giang Tùy!"
Giang Tùy kéo khóa phía sau lưng cô xuống.
"Tắm cùng anh được không."
Miệng thì hỏi nhưng tay rất nhanh đã cởi quần áo trên người cô xuống.
"Giang Tùy! Tay anh luôn hư hỏng như vậy sao.". truyện kiếm hiệp hay
Lục Niệm Từ nhìn trong gương mà xấu hổ đến không chịu nổi.
Giang Tùy khẽ cười.
"Chỉ hư với em thôi."
Vừa dứt lời, anh đã ném quần áo trên người cô xuống bế lên đặt vào bồn tắm.
Lục Niệm Từ nhìn thấy anh cởi quần áo trên người mình một cách tự nhiên rồi áp đến gần mình.
"Giang Tùy! Đừng nháo nữa mà."
"Anh tắm giúp em."
"Không cần đâu. Anh làm gì vậy?"
Giang Tùy kéo cô ngồi trên đùi mình. Giờ cả hai đều không một mảnh vải che thân còn trong làn nước ấm nóng.
Lục Niệm Từ không dám nhúc nhích bởi phía dưới... Đang cọ cọ vào đùi cô.
"Em thích không? Sau này, chúng ta cứ tắm như vậy."
"..." Lục Niệm Từ.
Giang Tùy lại giở trò cọ cọ vào hõm vai cô.
Lục Niệm Từ khẽ rên lên dù đã cố kiềm nén xuống. Vì trong làn nước ấm còn bị anh khiêu khích làm sao cô có thể chịu được đây.
"Giang Tùy! Đừng mà..."
Cô khó khăn lên tiếng. Hơi thở bắt đầu nặng nề hơn.
Giang Tùy mỗi lần ở cạnh cô đều bám chặt như vậy. Anh làm sao bỏ qua được.
Vật nam tính phía dưới đã trướng đến phát đau, vẫn cố ý trêu chọc cô.
Lục Niệm Từ thật sự rất khó chịu khi bị cọ xát như vậy. Cô mím môi, khẽ dịch người để hạ thân áp lên vật nam tính nóng rực dưới thân.
Giang Tùy khẽ rên lên thành tiếng.
"Niệm Từ! Em có thích ở trên không."
Lục Niệm Từ xấu hổ muốn chết. Tên này mở miệng ra toàn là... Nhưng giờ không thể rút lui được nữa. Vì cô cũng không dễ chịu gì. Cô nhấp nhẹ... Vì ở tư thế này nên cô có thể cảm nhận được sự xâm nhập đến mức tận cùng trong cơ thể mình rồi. Bụng cô trướng lên nhưng khoái cảm cũng tăng lên.
Giang Tùy vùi đầu vào ngực cô mà tận hưởng.
Lục Niệm Từ thật sự không thể chịu được lâu nữa. Cô vừa định rút lui đã bị Giang Tùy ghì lại. Anh xoay người.
"Đến lượt anh!"
"Giang Tùy, đừng làm nữa. Em..."