Ánh sáng đèn đường chiếu rọi lên cơ thể gầy hơi run run của cô Bước từng bước trên con đường vô cùng quen thuộc nhưng hôm nay sao bỗng trở nên xa lạ Bước chân nặng trĩu từng bước từng bước tiến về trước Cứ như thế cô đi trong vô thức
Kết thúc rồi sao?
Chẳng lẽ cô và Phi Yến lại bước vào một kết cục tình bạn tan vỡ không thể nào gắn kết được sao? Tại sao mọi chuyện lại như vậy?
Cô cần một người bạn để tâm sự! Hôm nay cô rất mệt! Thật sự rất mệt!
Bước chân khựng lại, le lói trong đầu cô hiện lên hình ảnh một người đàn ông
Anh hai! Đúng rồi cô chỉ còn mình anh hai là người cô tin tưởng nhất!
Nghĩ rồi cô lấy điện thoại bấm gọi cho Lợi Tư Vũ:
- "Alo!"
- "Anh!" Cô ngập ngừng nói
- "Tư Linh! Là em hả? Sao giọng em lạ vậy? Em sao vậy?" Tư Vũ đầu dây bên kia lo lắng hỏi
- "Anh! Em muốn gặp anh!"
- "Được! Tối nay anh có hẹn gặp đối tác nhưng không sao anh sẽ hủy Em đang ở đâu?"
- "Anh! Anh tới công viên Mộc Linh đi"
- "Được! Anh tới liền!"
Cúp máy, tay cô run run, nước mắt không cầm được mà tuôn ra Bao nhiêu nỗi uất ức theo dòng nước mắt mà trào ra ngoài Hôm nay cô muốn khóc! Khóc thật lớn!
10 phút sau
Lợi Tư Vũ chạy đến bên cô
- "Em sao vậy? Em đang khóc?"
- "Anh hai!" Cô nhào vào lòng anh mà khóc
- "Nói anh nghe đã xảy ra chuyện gì? Có phải tên Tạ Phong chết tiệt đó bắt nạt em không?" Anh ôm chặt cô vào lòng, tay vỗ nhẹ vào lưng cô an ủi
- "Không phải!" Cô đưa tay lau hai bên má Hít thật sâu để nước mắt không chảy ra ngoài
- ---------------------------
Trước nhà hàng Quách Linh, một người đàn ông ngồi trong xe đang hướng ánh mắt đầy sát khí nhìn chăm chăm hai người đang ôm nhau kia Không ai khác là hắn- Lâm Tạ Phong Và hai người kia chính là cô và Lợi Tư Vũ
Không ngờ cô dám lén lút hẹn hò với Tư Vũ Nếu không phải anh có hẹn ở nhà hàng này anh sẽ không tận mắt chứng kiến đôi nhân tình này đang tình tứ ôm nhau ở đây
Tay nắm thành nắm đấm mà đập mạnh vào cửa xe, ánh mắt rực lửa
Anh tức giận thật rồi! Anh quay ngoắt đi tránh nhìn thấy cảnh tượng này nữa Hôm nay có cuộc hẹn quan trọng anh không muốn làm hỏng chuyện tốt Đợi xong việc anh sẽ xử lí cô sau Càng nhìn anh sợ mình sẽ không kìm chế được mà nhào tới đấm hắn vài cước rồi lôi cô về
- ------------------------------
Sau một trận khóc lớn, tâm trạng cô cũng ổn định và bình tĩnh hơn một chút
- "Tư Linh! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lợi Tư Vũ vừa hỏi tay cầm khăn giấy vừa lau đi những giọt nước mắt còn vương lại trên đôi gò má đang ửng đỏ vì khóc của cô
- "Anh ơi! Cha em là người khiến cho Lãnh Thị phá sản!"
- "Lãnh Thị?"
- "Phải! Phi Yến- tiểu thư tập đoàn Lãnh Thị- là bạn thân của em Chỉ vì cha em khiến công ty nhà cô ấy bị phá sản mà mà cô ấy cô ấy hận em Em rất buồn Dù sao em và cô ấy cũng là bạn thân năm năm Vì chuyện này mà em và cô ấy trở mặt thành thù" Cô vừa nói tay vừa lau đi những giọt nước mắt không tự chủ mà rơi xuống
Lợi Tư Vũ im lặng nhìn cô khóc Tay đưa ra ôm lấy cô vào lòng:
- "Em khóc đi! Khóc đi! Như vậy sẽ thấy nhẹ nhõm hơn!" Anh vỗ nhẹ lưng cô Nước mắt cô cứ thế tuôn ra
Sau một trận khóc lớn thì cô cũng nín Cảm thấy nhẹ lòng hơn một chút, Tư Vũ đỡ cô đứng dậy:. ngôn tình tổng tài
- "Muộn rồi anh đưa em về" Cô chỉ gật đầu rồi đi theo anh
- ------------------------------
Mười một giờ đêm
Lợi Tư Vũ lấy xe đưa cô về biệt thự Lâm gia Vừa mở cửa bước vào cô liền nghe thấy một giọng nói lãnh khốc phát ra từ hướng sofa:
- "Đi đâu giờ này mới về?" Anh ngồi trên ghế sofa, mắt hướng về phía cô
- "Tôi đi đâu ông quản làm gì?!" Cô không nhìn anh mà đi về phía cầu thang
Đúng! Cô đang rất giận anh! Cô không muốn nói chuyện với anh!
Sự lạnh nhạt của cô đã khiến anh điên máu, anh đứng quắt dậy, tay kéo mạnh bờ vai cô khiến cô đau mà nhíu mày, lực kéo quá mạnh khiến cô đứng không vững loạng choạng lùi về sau:
- "Nói! Cô đi với ai?" Anh siết càng chặt vai cô hơn khiến cô đau khẽ rên vài tiếng
- "Ông làm gì vậy? Tôi đi đâu? Với ai? Không cần ông quản!" Cô hướng ánh mắt tức giận về phía anh hét lớn
- "Cô nên nhớ thân phận của mình Xét cho cùng tôi chính là cha trên danh nghĩa của cô tôi có quyền biết cô làm gì? Đi đâu? Với ai?" Anh càng tức giận, ánh mắt đỏ ngầu hằn lên những tia máu
- "Không phải là cha nuôi thôi sao? Thứ cha nuôi rách nát này tôi không cần!" Cô kênh mặt đầy khiêu khích
- "Cô!!! Được tôi sẽ cho cô biết hậu quả của việc khiêu khích tôi là như thế nào!"
Nói rồi anh bế xốc cô lên hướng về phòng anh mà đi tới
- "Ông làm gì? Buông Buông tôi ra Cứu Cứu" Cô kêu cứu, người cố gắng dãy dụa để thoát khỏi anh nhưng anh quá mạnh cô không thể nào địch nổi