Edit: MandarinWEB
Chương 2
Hắn hiện giờ so với dưới nhân gian càng thêm oai hùng, dáng người càng cao to hơn, ta thật sự là bất quá phản kháng, lại chỉ có thể nhận lại xoa bóp của hắn.
Sau đó chúng ta liền song song bị đuổi khỏi văn phòng địa phủ.
Bên ngoài náo nhiệt thật sự, tiết mục âm nhạc Vong Xuyên chính là diễn ra trong mấy ngày nay, trên trời dưới đất thần tiên quỷ quái đều tụ hợp nơi đây, ta không có tâm trạng gì đi chơi, tâm tình chỉ nghĩ chạy cho nhanh đem tài liệu chuẩn bị cho tốt, để đem về giao nộp kết quả báo cáo.
Nhưng thượng tiên hắn lại không ký tên làm minh chứng, ta cũng không có biện pháp nộp được.
Hắn muốn ta tiếp tục làm lão bà của hắn.
Ta đây đương nhiên nói không được.
Hắn cư nhiên là một thượng tiên cũng không tức giận khi bị ta từ chối, lại cười tủm tỉm lôi kéo ta không buông tay rồi kêu ta bồi hắn đi tham gia nhạc hội.
Hắn bỏ tiền mua vé.
Ta cũng không phải người ngốc, liền đáp ứng hắn rồi đi.
22.
Ta khi "Chi tiên" cùng hắn ở nhân gian rất ít tham gia, bất quá số tuổi càng lớn thì càng vội, một mình thì lười đi, càng về sau càng ít đi hơn. Cuối cùng tưởng thừa dịp hắn nghỉ phép liền đi chơi, kết quả nửa đường có cuộc gọi hắn liền bỏ đi, vé đều đã mua ta cũng không thể không đi, kết quả chưa có xem xong người đã bị bắt đi, sau khi con tin bị bắt đi thì hắn đi lãnh cơm hộp, ngẫm lại vẫn còn thấy tức.
Cũng không biết trong thời gian ngắn, hắn làm sao lấy được phiếu vip, tuy tiết mục âm nhạc không quá lớn, nhưng nghệ sĩ đều là những siêu sao âm nhạc dưới nhân gian một thời, từ thực lực đến ngoại hình đều không thể bắt bẻ, trực tiếp đem ta cuốn theo điệu nhạc, kêu ta hướng chỗ nào vẫy tay liền hướng đó vẫy tay.
Ta đang chơi rất là vui vẻ, dư quang liếc người bên cạnh liền làm ta sợ nhảy dựng.
Ta xem người trên đài biểu diễn, hắn thì nhìn xem ta, xem đến nỗi làm ta nổi da gà.
"Ngươi xem ta làm gì, xem tiết mục đi a."
"Ta liền muốn nhìn ngươi."
Hắn nói chuyện kèm theo vẻ biến thái, còn nhìn ta cười.
Hắn gục đầu xuống một lát lại ngẩng lên, hình như có gì rơi xuống đất, ẩm ướt.
"Ta....... Ta đã lâu không được nhìn thấy ngươi."
Ta nói mới tám ngày mà thôi, làm ơn không cần cùng ta ở chỗ này bày tỏ thâm tình.
Hắn liền mãnh liệt ôm ta thật chặt, mắng ta là heo ngốc.
Ta chỉ tám ngày, còn hắn tận tám năm.
23.
Thời điểm hắn đi đến bệnh viện ta đã mất, ba mẹ ở bên người ta khóc còn mắng hắn oán hắn, chính là hắn lấy cái chết tạ tội cũng tuyệt không tha thứ.
Sau đó hắn tiếp tục đi làm để sống, sống hay chết đều phải suốt ngày chém giết, sau khi hai lão nhân mất không bao lâu, hắn cũng trong một lần làm nhiệm vụ bị trọng thương, tuy không chết nhưng thể lực không còn như trước, về sau 45 tuổi liền nghỉ hưu vì bệnh.
Vốn dĩ ta cho rằng hắn sẽ không hề có gánh nặng, mỗi tháng còn cho hắn không ít tiền hưu, có tiền thì nhàn nhã hưởng thụ nửa đời sau không hề khó khăn, tìm một tình yêu mới tuổi xế chiều, kết quả hắn lại vì dây giày mà trực tiếp đem chính mình ở gần tủ quần áo bị trật khớp xương sống, so với đi phá thai không đau còn mau lẹ hơn.
Làm ta tức giận đến nỗi ở trước kính càn khôn chửi má nó, sớm biết đại ca hắn lên sớm 8 ngày thì ta cũng không cần uổng phí 22 thiên tiền xem hắn sống dưới nhân gian như thế nào.
Nên nói hay không nên nói chia một nửa tiền xem kính càn khôn với hắn.
Bất quá ta cũng không thể nói thẳng với hắn, miễn hắn tự cho là mình rất tốt đẹp, có mị lực đem ta thần hồn điên đảo.
24.
" Ta còn tưởng rằng.........................sẽ không còn cơ hội được gặp ngươi."
Những thượng tiên thật là nhiều thủ đoạn, rõ ràng thần tiên không cần tim đập, hắn còn đem tâm ta đập đến bùm bùm đến nỗi làm ta tâm phiền ý loạn.
"Ngươi cũng là thần tiên thật sự tốt quá, ngày mai ta liền đến phòng làm viện giúp thượng tiên độ kiếp của ngươi đưa cờ thưởng treo ở trước cửa."
Này mẹ nó thật là xấu hổ.
"Ngươi tính viết gì ở phía trên?"
" Hơn hẳn Nguyệt lão kéo tơ hồng, cả cầu Hỉ Thước độ lương duyên."
Thật là, thật là hết đường nói với hắn.
Hắn đem ta ôm chặt đến chết, làm ta chỉ có thể ngẩng mặt nói đạo lý với hắn: "Ngươi tình tứ cũng không phải không thể, có thể hay không trước hết ký tên cho ta?"
Kết quả báo cáo của ta đang cần rất gấp.
25.
Kết quả hắn vẫn là không đáp ứng, một hai muốn cùng ta cưới trước yêu sau.
Ta thật sự là không có dự định này, muốn cùng hắn giảng đạo lý.
"Ngươi là thượng tiên chức danh cao, ta là tiểu tiên chưa tốt nghiệp, ngươi đạo hạnh trăm triệu năm còn ta đạo hành trăm ngàn ngày, ngươi một tháng thu thập 1 tỷ 800 triệu linh thạch còn ta một tháng trợ cấp 900 khối linh thạch..."
Ta nói đến miệng đắng lưỡi khô, kết quả hắn nói hắn đưa ta mười tòa phủ đệ thêm ba linh mạch để làm lễ hỏi, sau đó liền đưa ta đi công chứng.
Kia nói cái gì, lão công chúng ta chạy đi kết hôn nhanh thế.
26.
Ta cũng không nghĩ nhanh như vậy hợp tịch với hắn, chính là có người gấp không chờ nỗi.
Ta "Chi tiên" rốt cuộc cũng có kết quả, lần này hạng mục thành công viên mãn, thượng tiên trực tiếp bị thu phục thành tiên lữ của ta, còn có ai dám nói ta không ưu tú!
Ta tất nhiên là học sinh xuất sắc năm nay, có thể lấy học bổng tiên giới.
Ta không cảm thấy mình là một tiên môn chăm chỉ, rõ ràng chỉ cần dựa lão công có địa vị cao liền có thể phân phối biên chế công tác tiên lữ, ta vậy mà còn dốc lòng học hỏi, quả thực làm lệnh tiên cảm động.
Nắm tay!
27.
Thừa dịp tiên môn nghỉ ngơi, lão công mang ta hạ phàm đi tuần trăng mật, hắn cấp bậc thượng thượng tiên, sau khi trở lại tiên giới thì thật là tự do, ta phải cực khổ đoạt phiếu du tiên, hắn thì trực tiếp lấy tiên cơ rồi đi.
Bất quá ta hiện tại ta là người nhà của hắn, ta có thể đi theo hưởng phúc, hắc hắc.
Nhưng tới nơi rồi ta lại cười không nổi.
Hắn cư nhiên bị bệnh tâm thầm, lại dắt ta đi tảo mộ của bản thân.
28.
" Ta cảm thấy anh thật sự có điểm phản nghịch."
Ta nhìn vào khoảng không gian nơi xa, tâm tình như bầu trời đầy mây đen kia âm u sấm chớp.
" Có nhiều địa phương có thể đi như vậy, anh lại mang em đến nơi này."
Thỉnh đừng bao giờ nhắc lại chuyện cũ, ta thật sự còn chưa hoàn toàn nguôi giận.
Hắn lại không nhìn ta nữa, còn tỉ mỉ quan sát cỏ dại ở bia mộ. Rõ ràng có thể dùng tiên pháp nhổ sạch, hắn một hai phải tự tay làm sạch, có vẻ rất thành khẩn. Quả là thượng tiên, thực sự diễn trò.
Hắn làm xong còn kéo tay ta cùng nhau ngồi xuống, lại cười hì hì.
"Hai ta đều ở đó"
Ta kinh ngạc đến ngây người, ta lúc ấy ở trước kính càn khôn nhìn hắn ngỏm củ tỏi liền hùng hổ đi tìm thượng tiên trở về, không có nhìn sự tình phía sau, thật sự là không biết, tự nhiên không hiểu sự an bài hậu sự khi đem mộ ta đào ra, chôn cùng hắn, chung một mộ.
"Cái mộ còn lại không có người." Hắn cùng ta tâm sự, hắn không nói đạo lý liền cùng ta hợp táng, liền tỉnh người lén lút chôn cùng nhau, "Chúng ta từ nhỏ đã bên nhau, một người sợ hãi đen như mực như em, như thế nào anh cũng sẽ bồi táng cùng em."
Bầu trời bên kia mây đen kéo tới, nhưng bên này ánh sáng cũng vừa đến, ánh mặt trời chiếu lên mặt hắn có chút hồng, tựa như thẹn thùng lại tựa như bi thương.
Ta liền hỏi hắn.
"Nếu lần ấy lặp lại, anh sẽ còn nhìn em chết sao?"
" Thực xin lỗi!" Hắn suy nghĩ nửa ngày vẫn nói ra như vậy, ".........Ta không có biện pháp."
Ta đứng dậy, dọa hắn giật mình, hắn sợ ta sinh khí quá mức, ôm ta đến gắt gao.
Ta mặt vô biểu tình một lúc, lại nhịn không được cười hôn lên trán hắn.
Ta quên mất năm nào khi xưa xem phim thần tượng, người ta trong đó nói, hôn trán có nghĩa là, "Ta tha thứ cho ngươi!"
Ta thật ra minh bạch, sự tình như cũ nếu lặp lại, hắn cũng sẽ như cũ lặp lại sự tình.
Không thể nề hà, hắn từ từ mặc áo khoác vào người, đứng ở vị trí của hắn hiện tại, ta liền biết, người này không có khả năng chỉ thuộc về ta.
Cũng không phải ta khoan dung độ lượng, bởi vì kỳ thật ta minh bạch, tuy rằng thân phận của hắn từ bỏ ta, nhưng tâm hắn chưa từng bỏ rơi ta.
Thượng tiên như hắn bị ta làm cho ngốc, hoảng sợ mà túm tay ta thật chặt, sợ ta vừa giận liền thoát ly hắn, hắn tìm ta mãi nhưng không thể nào ra.
Hắn lôi kéo bàn tay ta như cũ nóng bỏng như ngày nào, cùng trí nhớ lúc ấy giống nhau như đúc.
Tính đi tính lại, ai nói hắn không có tình ái đâu.
Mặt trời mọc ở đằng đông, lặn ở đằng tây.
Nói là vô tình lại có chữ tình.
Hết chính văn còn 1 phiên ngoại