Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 332: Thất bại




Ưm..." Tô Thi Thi lúc tỉnh lại đầu đau muốn nứt, say rượu làm mặt cô trắng bệch, thống khổ không chịu nổi.
"Dậy rồi sao?" Bên cạnh truyền đến một giọng nói lành lạnh.
Tô Thi Thi thân thể cứng đờ, tối hôm qua trí nhớ từ từ trở lại...
"Xong đời rồi!" Tô Thi Thi trong đầu chỉ còn lại có ba chữ kia.
Trí nhớ của cô chỉ dừng lại lúc cô cầm lấy tay Bùi Dịch kéo đi chạy trốn một màn kia, sau đó lại xảy ra chuyện gì cô đã nhớ không rõ rồi. Nhưng cho dù như vậy, những chuyện cô nhớ lại đã đủ để cho cô kinh hoảng rồi.
Uống rượu hỏng việc mà. Tô Thi Thi gõ gõ đầu mình, biết vậy chẳng làm.
Sớm biết rằng thế sẽ không uống rượu rồi, tác dụng chậm quá khủng bố rồi!
Bùi Dịch vẫn ngồi ở bên giường, lúc này thấy đến dáng vẻ cô gái nhỏ của mình vẻ mặt xoắn xuýt, trên mặt vẫn như cũ không có cảm xúc dao động gì, chỉ nhàn nhạt hỏi han: "Em còn có cái gì muốn nói?"
"Ách..." Tô Thi Thi chột dạ không thôi, ngày hôm qua lúc sau cùng cô nói ra câu nói kia, đã đủ làm cho cô bị ngược vài lần đi?
Trời đất chứng giám, cô lúc ấy chỉ là nghĩ muốn lấy lòng Bùi tiên sinh một phen, nhưng mà hiển nhiên vỗ mông ngựa ở trên đùi ngựa, không bị đá chết đã tính mạng cô rất lớn.
Không đúng, tại sao cô phải chột dạ nhận sai? Tô Thi Thi suy nghĩ lại, cô rõ ràng là đang tức giận!
"Hừ!" Tô Thi Thi hừ lạnh một tiếng, xốc lên chăn ngồi xuống, nhìn cũng không nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái.
Thiếu chút nữa bị anh lừa cho qua chuyện rồi, chuyện anh là tổng giám đốc Xây dựng Tiệp Khắc còn không có xử anh nha, người đàn ông này vậy mà còn giám tức giận với cô!
Tô Thi Thi càng nghĩ càng tức giận, xoay người bò xuống giường, không nói một tiếng hướng tới phòng tắm đi đến.
"Haizz!" Ngồi ở bên giường Bùi tiên sinh vẫn như cũ bất động, chỉ là trong mắt hiện lên quét xuống bất đắc dĩ.
Chiến lược thất bại, xem ra phải nghĩ biện pháp khác rồi.
Bùi Dịch vốn dĩ muốn thừa dịp chuyện ngày hôm qua Tô Thi Thi uống rượu làm loạn, đem cô lừa gạt quên chuyện của anh cho qua lấy lệ, nào biết đâu rằng cô gái nhỏ này thông minh lanh lợi như thế.
Được rồi. Tô Thi Thi cơn giận còn chưa tan, Bùi tiên sinh nào dám lại cùng sinh sự? Ngày hôm qua âm thầm chịu đựng chỉ có thể hướng trong bụng nuốt xuống rồi.
Lúc này di động của anh vang lên, Bùi Dịch nhìn đến điện báo biểu hiện, khóe miệng co rút.
Đầu bên kia điện thoại rất nhanh liền truyền đến Tần Phong đầy nghiêm trọng: "Cậu đối phó được không?"
"Cũng giống cậu." Bùi Dịch nhàn nhạt nói.
"Giống tôi?" Tần Phong sửng sốt một phen.
Bùi Dịch mơ hồ nghe được đầu bên kia điện thoại có tiếng con gái đang khóc thút thít, dừng một chút lại bỏ thêm một câu: "Hẳn là vẫn tốt hơn cậu."
"Chết tiệt!" Tần Phong buồn bực cực kỳ.
Xem ra Bùi Dịch không đối phó được Tô Thi Thi, nhưng mà hiển nhiên so với anh vẫn tốt hơn nhiều. Ít nhất Tô Thi Thi không khóc, mà người phụ nữ của anh từ buổi sáng vừa tỉnh dậy mà bắt đầu khóc, đã khóc hai giờ rồi.
"Tôi đều đã sắp điên rồi, " Tần Phong không còn chút sức lực nói, "Cậu có thể bảo Thi Thi đến đây khuyên một Ngọc một tiếng giúp tôi hay không? Tôi thật sự khuyên không được rồi."
"Cậu làm gì người ta rồi hả?" Bùi Dịch đột nhiên dâng lên một tia Bát Quái, có chút tò mò.
Tần Phong trầm mặc một phen, nửa ngày mới có chút xấu hổ nói: "Tối hôm qua không mang bao."
Bùi Dịch: "..."
Tần Phong không cần nghĩ cũng biết lúc này Bùi Dịch biểu tình khẳng định đang châm biếm anh, anh không phục nói: "Ít nhất tôi so với cậu vẫn tiến bộ hơn, có lẽ lúc này tôi đã có bảo bảo, cậu lại vẫn không bao giờ!"
Bùi Dịch sắc mặt cũng đen lại, bốp một phen cúp điện thoại.
Bây giờ thật đúng là chọc đến chỗ đau của anh, anh dùng hết biện pháp, vẫn lại là không cách nào để cho Tô Thi Thi đồng ý có bảo bảo!
Bùi Dịch ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên kia, mơ hồ nghe đến bên trong có tiếng nước truyền đến, ánh mắt tối sầm lại, nâng bước hướng tới bên kia đi qua.
Anh muốn có bảo bảo, có cái gì khó!
Nhưng mà 3 phút sau, Bùi Dịch mặt xám mày tro bị đuổi chạy ra ngoài.
"Anh còn dám trở lại chọc tôi sẽ hối hận!" Bên trong truyền đến tiếng Tô Thi Thi đầy phẫn nộ.
Bùi Dịch đau đầu xoa xoa trán, anh đáng ra nên nắm chặt cơ hội tối hôm qua!
Sai lầm!
Mà hai ngày sau đó Tô Thi Thi một mực sinh hờn dỗi, nếu không muốn tha thứ cho Bùi Dịch nhanh như vậy, Bùi Dịch cũng không có nhắc lại chuyện Tô Thi Thi rời nhà trốn đi kia nữa. Chẳng qua trở nên so với trước đây càng bám người một chút, một ngày 24 giờ đều đã theo sát bên người Tô Thi Thi.
Công ty Sunshine Trong văn phòng của Tô Thi Thi, Tô Thi Thi nhìn đến Bùi Dịch chiếm lấy bàn làm việc của Ôn Ngọc, khóe miệng không thể nhận ra rút rút.
Người đàn ông này quá không biết xấu hổ rồi!
Bùi Dịch khẳng định cùng Tần Phong thương lượng từ trước rồi, Bùi Dịch đến đây chiếm lấy bàn làm việc của Ôn Ngọc, sau đó Tần Phong nhân cơ hội đem Ôn Ngọc tới phòng làm việc của mình. Lần này tốt rồi, Tô Thi Thi cùng Ôn Ngọc một ngày 24 giờ đều bị hai người bọn họ giám sát, một chút tự do đều không có.
"Hừ, anh nghĩ rằng như vậy thì em sẽ thỏa hiệp sao?" Tô Thi Thi âm thầm cắn răng, cô liền xem thử ai chịu đựng được lâu hơn!
Nhưng tình hình như vậy chỉ duy trì được hai ngày. Đến ngày thứ ba, Bùi Dịch vậy mà bỏ cuộc rồi.
Tô Thi Thi nhìn Ôn Ngọc cuối cùng cũng trở về được chỗ của mình, không biết như thế nào nữa, trong lòng có chút mất mác.
"Đồ đàn ông bụng dạ hẹp hòi, chết tiệt! Không phải chỉ cần nói lời xin lỗi thôi sao, khó như thế sao?"Tô Thi Thi nói thầm.
Cô bởi vì Bùi Dịch gạt mình nên mới tức giận, mà Bùi Dịch hiển nhiên cũng tại vì cô ngày đó rời nhà trốn đi làm loạn một trận nên tức giận, hai người người nào cũng đều không muốn cúi đầu.
Vào lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi của Ôn Ngọc: "Thi Thi! Cô, Cô mau đến xem!"
"Làm sao vậy?" Tô Thi Thi trong lòng căng thẳng, vội vàng chạy tới.
Ôn Ngọc chỉ vào màn hình máy tính nói, nói: "Vòng thứ nhất cạnh tranh đấu thầu kết quả có rồi, Xây dựng Tiệp Khắc... không được chọn rồi."
"Không được chọn?" Tô Thi Thi ngây dại.
Bùi Dịch thua?
"Điều này sao có thể!" Cô khẩn trương xem một phen danh sách trúng cử vòng thứ nhất, phát hiện xây dựng Minh Đỉnh vào vòng trong rồi.
"Điều này sao có thể? Bùi Dịch làm sao có thể bại bởi người điên kia?" Tô Thi Thi không tin.
Tuy cô không thấy qua thiết kế của Bùi Dịch, nhưng mà cô tin tưởng Xây dựng Tiệp Khắc thực lực đứng đầu, làm sao có thể dễ dàng như vậy liền thua?
Huống chi, Bùi Dịch là một người tự tin như thế, anh nếu là không nắm chắt, làm sao có thể sẽ đi cạnh tranh đấu thầu tự mình đánh vào mặt mình!
Tô Thi Thi trước mắt hiện ra hình ảnh Bùi Dịch vì dự án lần này hết ngày dài lại đêm thâu cố gắng. Thời gian trước, Bùi Dịch mỗi ngày đều đã đem công việc mang về nhà làm, có nhiều lần thậm chí làm đến rạng sáng vẫn chưa xong việc
Anh cố gắng như thế quả quyết, tự tin như thế, làm sao có thể thất bại?
"Thi Thi, nói xem có lầm lẫn gì không? Đến xây dựng Hỗ Thâm cũng được vào vòng trong rồi, Xây dựng Tiệp Khắc làm sao có thể thất bại?" Ôn Ngọc cũng không tin.
Các cô đều là xuất thân từ Xây dựng Tiệp Khắc, tin tưởng thực lực Xây dựng Tiệp Khắc.
Cho dù Tô Thi Thi tin tưởng thực lực Bùi Dịch, Ôn Ngọc tin tưởng thực lực Xây dựng Tiệp Khắc, các cô đều đã không tin thất bại.
"Tôi đi tìm hiểu một phen." Tô Thi Thi gọi đánh cấp cho Tần Phong, nhưng mà nhận được tin tức lại để cho cô lòng thêm lạnh.
"Xây dựng Tiệp Khắc thật sự thua, đến vòng thứ nhất cũng không vượt qua được." (Cái này gọi rớt từ vòng giữ xe nè =))
"Tại sao có thể như vậy?" Tô Thi Thi chỉ cảm thấy trong lòng bị đào rỗng một phần, rầu rĩ khó chịu, hốc mắt chậm rãi ẩm ướt rồi.
Anh kiêu ngạo như thế, làm sao có thể chịu đựng được chuyện như vậy rồi!
Tô Thi Thi khó chịu cực kỳ.
Bùi Dịch lúc này ở đâu? Cô muốn làm sao bây giờ? Như vậy đi qua tìm anh, có thể quá rõ ràng rồi hay không?
Bùi Dịch ở nơi nào người nào cũng không biết. Mà lúc này ở xây dựng Minh Đỉnh trong văn phòng tổng giám đốc, Hỗ Sĩ Minh cùng Hỗ Minh Phỉ sắc mặt đều có chút nghiêm trọng.
"Anh ta như thế nào lại dễ dàng thua như vậy? Chuyện này quá không giống tác phong của anh ta rồi!" Hỗ Minh Phỉ trầm giọng nói.
Một người đàn ông cao ngạo như vậy, ở trên mặt dán hai chữ tự tin, người như vậy làm sao có thể dễ dàng thua như vậy!
"Anh, anh thấy thế nào?" Hỗ Minh Phỉ nhìn về phía Hỗ Sĩ Minh đang ngồi ở bên bàn làm việc vẫn không nói gì.
"Bây giờ cạnh tranh công bằng, thực lực của anh ta không đủ là sự thật," Hỗ Sĩ Minh có vẻ đăm chiêu nói, "Nhưng mà anh cũng không tin anh ta dễ dàng sẽ thua như vậy."
Hắn còn không có chân chính đánh bại Bùi Dịch, đối thủ như vậy dễ dàng liền rời khỏi võ đài, chuyện này thật sự tức chết người mà!
"Ý của anh là nói, có ẩn tình?" Hỗ Minh Phỉ sắc mặt liền ngưng lại, "Anh nói anh ta có thể cùng Hồng gia đã làm loại hiệp nghị nào đó hay không, cho nên mới ở vòng thứ nhất đã bị đánh bại rồi?"
Hỗ Sĩ Minh ngón tay khẽ gõ gõ mặt bàn, nghĩ nghĩ, lắc lắc đầu: "Không quá giống."
Hắn nói xong ngồi thẳng người, gọi số nội bộ, thông báo cho trợ lý của mình: "Nghĩ biện pháp để lấy bản thiết kế mà Xây dựng Tiệp Khắc tham gia cạnh tranh đấu thầu"
Mà khi hắn nhìn đến bản thiết kế Xây dựng Tiệp Khắc dùng tham cạnh tranh đấu thầu khi đó, đã có chút kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.