Sâu trong động băng.
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên cảm nhận được một loại sức mạnh thật to lớn.
Loại sức mạnh này dường như bao phủ toàn bộ thần uy của đỉnh băng, cũng trang nghiêm giống như vậy, chỉ là uy lực thì lớn hơn gấp mấy chục lần.
"Là thần lực, thần lực bị chữ viết cổ thần kích động đang tích trữ sức mạnh." Laura nhận ra nói.
Cố Thanh Sơn khẽ gật đầu.
Xem ra thủ đoạn chúng thần lưu lại thế giới này vẫn chưa tiêu tan.
Trên toàn bộ đỉnh băng, tất cả kim quang đã nối thành một mảnh.
Đỉnh cao băng tuyết màu xanh tối hóa thành một tòa núi thần tản ra ánh sáng vàng kim uy nghiêm.
Trong tích tắc, băng động đánh ra một trụ ánh sáng vàng kim xông thẳng tới chân trời.
Ma Vương Tử Hồn bị cột sáng này bao lấy, phá tan bầu trời thần điện bay về phía chân trời.
Đứng trước sức mạnh to lớn mênh mông của cột sáng này, hơn hai tỷ Nhập Ma giả tê liệt trên mặt đất, không nhúc nhích được chút nào.
Cột ánh sáng chỉ tồn tại trong thời gian một hơi thở ngắn ngủi rồi hoàn toàn tiêu tan.
Trên bầu trời đã không tìm được tung tích của Ma Vương Tử Hồn nữa.
Nó đã mang theo Thần Võ giả cùng nhau hóa thành bụi trắng tung bay trong trời cao gió tuyết.
Khi ánh sáng vàng kim biến mất khỏi bầu trời, cả thế giới lại trở về trong gió tuyết u ám.
Núi tuyết của chúng thần cũng biến về màu xanh u tối.
Đám Nhập Ma giả chờ một lúc lâu mới dám chậm rãi đứng dậy.
Bọn họ đứng bất động tại chỗ, không còn một người nào dám leo lên núi tuyết nữa.
"Đó chính là Ma Thần hỗn độn đấy, vậy mà cứ thế chết đi ư?" Laura hồn bay phách lạc nói.
"Anh lại hiểu được chút ít vì sao Khởi Nguyên không có cách nào đạt được ước muốn rồi." Cố Thanh Sơn nói.
Đúng vậy, ý chí của chúng thần thượng cổ không hề rời khỏi nơi này.
Khởi Nguyên chỉ dựa vào hơn hai tỷ Nhập Ma giả, trong chốc lát còn chưa thể nào chiến thắng một vài bố trí của cổ thần.
Xem ra sâu trong cái thế giới này nhất định còn cất giấu rất nhiều bí mật kinh người.
... Không ngờ Trieste lại sở hữu một thế giới như vậy.
Kỳ quái hơn chính là, ả ta lại công khai một thế giới như vậy với bên ngoài.
Cô ta đang suy nghĩ gì?
Cố Thanh Sơn trầm tư trong khoảnh khắc, hỏi Laura: "Trieste kinh doanh thế giới này bao lâu rồi?"
"Bao lâu?" Laura ngẩn người, nhớ lại nói: "Thế giới này là mẫu thân em ban thưởng cho cô ta, ừm, khoảng chừng sáu ngày."
"Vì sao mẹ em lại quyết định ban thưởng thế giới này cho cô ta?" Cố Thanh Sơn lập tức hỏi.
"Bởi vì Trieste là thủ lĩnh của vệ sĩ hoàng gia, chuyên bảo vệ an toàn xung quanh hoàng đình. Hơn nữa lễ trưởng thành của em cũng sắp tới, cho nên mẫu thân em hy vọng lúc đó cô ta có thể làm tốt công tác hộ vệ, nên mới ban thưởng thế giới này cho cô ta."
Cố Thanh Sơn trầm tư nói: "Chỉ có sáu ngày, thời gian ngắn ngủi như vậy..."
"Đúng vậy, hôm nay là ngày thứ sáu."
"Lúc Trieste nhận được thế giới này cô ta có phản ứng gì?"
"Biểu hiện của cô ta rất kích động, liên tục cảm tạ mẫu thân em đã ban thưởng."
"Không tính ngày hôm nay thì cô ta mới tiếp nhận thế giới này có năm ngày. Thời gian ngắn như vậy có lẽ cô ta cũng không quá quen thuộc với cái thế giới này." Cố Thanh Sơn phán đoán.
Laura nhớ lại, suy nghĩ một chút rồi nói: "Em nhớ là hôm đó lúc cô ta phát hiện thế giới này có sinh vật cổ đại thì đã rất vui sướng."
"Đúng vậy, có thể cung cấp lượng hồn lực khổng lồ cho Mồi Lửa, đương nhiên cô ta sẽ vui sướng rồi." Cố Thanh Sơn thở dài nói.
Trong lúc nói chuyện, Cố Thanh Sơn mang theo Laura nhanh chóng lao xuống đáy biển.
Mặc kệ tốc độ của hắn nhanh tới cỡ nào đi nữa, dòng sông sẽ luôn đi trước hắn một bước, tách ra cho hắn một con đường.
Dùng tốc độ toàn lực của hắn, chỉ cần mấy hơi thở là có thể từ động băng trên đỉnh núi lao xuống chân núi.
Cố Thanh Sơn trực tiếp lao xuống phía dưới lướt qua cả tòa núi băng.
Xuyên thấu qua lớp băng trong suốt hoàn toàn có thể thấy rõ đám Nhập Ma giả đông nghìn nghịt bên ngoài, thậm chí ngay cả những biểu tình nhỏ nhất trên gương mặt bọn họ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nếu như cho thời gian chậm lại thì sẽ thấy một hình ảnh vô cùng kỳ diệu.
Bên ngoài núi băng đám Nhập Ma giả nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn và Laura, trong mắt tràn đầy vẻ phẫn nộ và không cam lòng.
... Nhưng có vết xe đổ của Ma Vương Tử Hồn, bọn họ không dám leo lên đỉnh núi nữa.
Mà ở trong núi băng, Cố Thanh Sơn ôm Laura im hơi lặng tiếng lao xuống vực sâu dưới nước, tựa như sao băng nơi chân trời.
Hai bên nhìn chằm chằm nhau sau đó tách ra.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Cố Thanh Sơn đã đi tới điểm cuối cùng của núi băng.
Các tảng băng trôi nổi trong nước, chậm chạp từ tốn di chuyển trong đỉnh băng, nhưng khi vừa trôi tới điểm cuối cùng của đỉnh thì tảng băng đó sẽ lập tức biến mất không còn bóng dáng.
Nơi này dòng sông chảy xiết theo hướng ngược lại, nếu không thi triển bất kỳ một thuật pháp nào thì chỉ cần vừa rơi xuống, chắc chắn sẽ bị nước sông cuốn trôi không biết về đâu.
Trong nước biển trong suốt màu xanh đen không có gì cả.
Cố Thanh Sơn nhìn qua giao diện Chiến Thần.
Hình như là vì nơi này vốn là thế giới do cổ thần sáng tạo ra cho nên tốc độ hồn lực tiêu hao vô cùng chậm rãi, gần như là ba giây mới tiêu hao một điểm hồn lực.
Nếu tiếp tục như vậy, dựa vào tổng hồn lực mà Cố Thanh Sơn có được thì tạm thời không cần quá lo lắng.
Cố Thanh Sơn vung Triều Âm kiếm lên tách dòng sông ra, tiến thẳng vào chỗ sâu của đáy vực.
Mấy chục mét.
Vài trăm mét.
Mấy ngàn mét.
Mười ngàn mét.
Triều Âm kiếm rốt cuộc truyền tới một tin tức.
Cố Thanh Sơn vừa lặn xuống vừa cảm nhận ý tứ của Triều Âm kiếm.
Trong khoảnh khắc hắn hiểu ra.
Hắn nâng Triều Âm kiếm lên hỏi: "Thế giới này giống như thế giới Thần Võ thời đại thượng cổ, hoàn toàn là một vùng biển mênh mông?"
Triều Âm kiếm gật mũi kiếm.
"Không đúng, nếu là đại dương, vì sao ngay cả một sinh vật thượng cổ ta cũng không thấy?" Cố Thanh Sơn lại hỏi.
Lần này, Triều Âm kiếm chỉ chỉ nước biển phía dưới, liên tục phát ra tiếng ong ong.
Cố Thanh Sơn chăm chú lắng nghe.
Hắn có thể kết nối tâm linh với Triều Âm cho nên lúc này khi nghe những lời Triều Âm kể, hắn có phần không thể tưởng tượng nổi.
"Thế giới... Giấu dưới đáy đại dương sao..."
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Lúc này, hắn đã tới đáy đại dương.
Phía dưới hắn, băng sương màu xanh đen ngưng kết thành khối.
Xuyên qua tầng băng mỏng đã kết tinh này, Cố Thanh Sơn có thể nhìn thấy cảnh tượng phía dưới.
Dãy núi.
Sông ngòi.
Mặt đất.
Còn có một thứ quan trọng nhất...
Thành phố.
Từng khu thành thị ánh lên những ánh đèn dầu lác đác trong màn đêm u ám.
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú mọi thứ phía dưới, trong lòng cảm thấy chấn động nói không nên lời.
Hắn đột nhiên hiểu ra một việc.
Toàn bộ mặt ngoài của thế giới mà Trieste cất giấu đều bị bao trùm bởi băng tuyết, cho nên tất cả mọi người đều nghĩ lầm thế giới này là như vậy.
Nhưng thực sự lại không phải vậy.
Băng tuyết chỉ bao trùm tầng ngoài thế giới.
Phía dưới băng tuyết là một vùng biển mênh mông.
Mà phía dưới đại dương mênh mông lại cất giấu một thế giới văn minh mà chúng thần thượng cổ để lại!
Đây mới là thế giới thực sự!
...
Một lớp băng mỏng tản ra ánh sáng màu xanh tối.
Cảm giác lạnh thấu xương từ dưới chân Cố Thanh Sơn lan dần lên.
Linh lực hoàn toàn không có cách nào chống đỡ loại khí lạnh này, giống hệt tình cảnh lúc ở Băng Tuyết thần sơn.
Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát kỹ.
Màu xanh tối mênh mông vô bờ.
Lớp băng có diện tích bao la.
Phải làm thế nào mới có thể xuyên qua lớp băng, tiến vào thế giới bên dưới?
Cố Thanh Sơn gõ gõ lên mặt băng.
Mặt băng yên lặng bất động.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút rồi mạnh mẽ đập một quyền lên mặt băng.
Một mảnh nhỏ trên mặt băng bắt đầu ánh lên từng tia sáng vàng kim.
Chữ viết huyền ảo màu vàng xuất hiện trên mặt băng, không ngừng lan tràn ra bốn phía.
Trong khoảnh khắc, càng có nhiều chữ viết màu vàng kim xuất hiện.
Một luồng khí tức nguy hiểm nhàn nhạt tràn ngập xung quanh.
Trên giao diện Chiến Thần nhanh chóng xuất hiện hai hàng chữ nhỏ lập lòe.
[Thần uy: Thần pháp cấm đoạn thế giới đang chuẩn bị kích hoạt.]
[Mời lập tức ngừng công kích mang tính uy hiếp, nếu không chỉ bằng thực lực của ngài sẽ trực tiếp bị đánh chết.]
Tóc gáy Cố Thanh Sơn dựng hết cả lên.
Nhớ tới cảnh ngộ của Ma Vương Tử Hồn, Cố Thanh Sơn vội vã rút nắm đấm về, lại dùng thêm Liễm Tức quyết để ngăn cách khí tức.
Mất đi nguồn uy hiếp, kim quang rốt cuộc ngừng khuếch tán.
Qua một lúc lâu, kim quang lặn mất.
Tất cả khôi phục bình thường.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới thở phào nhẹ nhõm.
"Xem ra đây là một biện pháp mà các thần linh thượng cổ bố trí đề phòng ngoại giới xâm lấm." Laura nói.
"Anh cũng nghĩ vậy." Cố Thanh Sơn đồng ý nói.
Ở trong tầm mắt của hắn, trên giao diện Chiến Thần đang không ngừng hiện lên từng hàng chữ nhỏ lập lòe.
[Người chơi đã thăm dò ra một thế giới hoàn toàn mới, muốn biết được bí mật của thế giới này, vẫn còn phải tiếp tục cố gắng.]
[Xin chú ý: Đây là một thế giới chưa bao giờ được khai quật và ghi chép lại, cho nên hệ thống Chiến Thần cũng không biết tình hình trong đó.]
[Người chơi phải nghĩ biện pháp tiến vào bên trong, tiến hành thu thập thêm tình báo liên quan.]