“Chuyện có thể giải quyết một cách dễ dàng, thì không cần phải đánh trận gì nữa, quá vất vả.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nếu như đám yêu ma quỷ quái đó không chạy trốn, ngược lại xông lên, thì phải làm sao?” Laura không nhịn được hỏi.
“Bọn chúng không chạy, thì ta chạy, tóm lại, đến lúc đó sẽ nghĩ cách khác.” Cố Thanh Sơn tùy tiện đáp.
“Anh như vậy có ổn không…..”
“Đối thủ đã bị dọa cho mất mật, cho dù người có đông thì cũng chẳng đáng sợ.” Cố Thanh Sơn sờ sờ đầu của cô, theo thói quen đặt cô lên trên vai.
Laura cũng ngồi lên đó một cách đương nhiên, còn tiện thể điều chỉnh luôn cả tư thế, để có thể có ngồi thoải mái hơn.
Nhìn thấy cảnh này, bốn phía đều yên tĩnh.
Đám hộ vệ đưa mắt nhìn nhau.
Hàn Dạ Chi Sương Yilia trừng to hai mắt, nhìn một màn không thể tin được này.
Nếu dựa theo tuyến phát triển của thời gian, thì cả câu chuyện thật ra có thể tóm gọn lại như thế này.
Cố Thanh Sơn cưỡi con Hắc mã lao ra.
Laura thề sẽ trở thành một vương giả chân chính.
Cố Thanh Sơn trở về.
Laura thề xong, ngoan ngoãn ngồi trên vai của hắn.
Đám hộ vệ đưa mắt nhìn nhau, dường như muốn nhận được một đáp án từ trong mắt của đối phương.
Điều này hợp lí không?
Dường như cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng…
Khốn khiếp!
Chắc chắn là không đúng rồi.
Đường đường là vua của Kinh Cức mà lại ngồi trên vai một người đàn ông.
Laura cũng nhanh chóng cảm nhận được bầu không khí khác thường, đặc biệt là khí thế sắp không kiềm chế được toát ra từ trên người Yilia.
Laura vẻ mặt tự nhiên nói: “Cố Thanh Sơn, vị này là tướng quân của Kinh Cức chúng ta, Hàn Dạ Chi Sương Yilia.”
“Yilia, vị này là Cố Thanh Sơn, anh ấy mang ta thoát khỏi sự truy sát của Trieste, một đường đến đây, đã nhiều lần cứu mạng của ta.”
Đây chính là lời giải thích và tóm tắt tình hình hợp lí.
Yilia chỉ có thể gật gật đầu.
“Đa tạ ngươi đã cứu vua của chúng tôi.” Cô cảm kích nói.
“A, đừng khách sáo, nên mà.” Cố Thanh Sơn mau chóng trả lời lại.
Hai người trò chuyện với nhau.
Bầu không khí từ từ dịu lại.
Yilia hít sâu một hơi, đang chuẩn bị nói gì đó, nhưng nhìn thấy ánh mắt căng thẳng và khẩn cầu của Laura, lại chỉ có thể thở dài một hơi.
Bỏ đi, Laura tuy còn nhỏ tuổi, nhưng làm việc trước giờ đều có chủ kiến của mình.
Hơn nữa, hình như từ lúc bắt đầu xuất hiện trên bình nguyên, Laura đã ngồi ở trên vai của đối phương.
Xem ra Laura đã công nhận đối phương rồi.
Sau khi mất đi tất cả người thân, nếu như có một người có thể đem lại sự ấm áp như người cha cho công chúa, đây đối với sự trưởng thành của công chúa mà nói là một việc tốt.
Càng huống hồ, trong chiến dịch lần này, đừng nói là Laura, mà ngay cả tính mạng của bản thân mình, dường như cũng là do đối phương cứu.
Vào lúc thành sắp bị công phá, hắn đã trực tiếp dẫn dụ đại quân yêu ma công thành đi khỏi.
Nhưng…
Thực lực của hắn vốn không mạnh mà?
Sao lại có thể làm được đến bước này chứ…
Không được, trong này nhất định có uẩn khúc gì đó.
Đợi một chút nữa nhất định phải tìm cơ hội, hỏi riêng Laura.
Không nhắc đến mối quan tâm của Yilia, mọi người tụ lại cùng nhau, xuất phát về phía thành Hải Triều.
Vào lúc đêm khuya.
Trên bầu trời, kim quang duy trì trên bầu trời đã lâu đó dần dần biến mất.
Thương quỷ toàn bộ đều đã tiến vào thế giới này, màn chắn bảo vệ của chư thần không còn bị khuấy động nữa, dần dần khôi phục lại bình yên.
Màn đêm buông xuống.
Trong thành trì, vốn không có âm thanh gì.
Những người sống sót sau sự tấn công mãnh liệt của đại quân yêu ma còn lại quá ít.
Ngay cả những Thần chủng có thể hóa thân thành sinh mạng thượng cổ, cũng chỉ còn lại khoảng hơn hai mươi.
Số Thần chủng này chia làm hai tốp, một tốp dẫn theo Lão Tiều đi về phía Thần Điện ở chính giữa thành, một tốp còn lại đi về hướng bên ngoài thành trì, gấp rút sửa chữa tường thành đã bị hư hại.
Tất cả mọi người đều được động viên, đi ra tu sửa các phương pháp phòng ngự thành trì.
Hàn Dạ Chi Sương Yilia dẫn theo Laura, tìm một nơi nghỉ ngơi.
Cô phải nói chuyện với Laura một chút.
Cố Thanh Sơn một mình đi lại trong thành.
Với sức lực của một mình hắn, giải quyết cả chiến dịch, bây giờ không có ai dám sai khiến hắn làm cái gì.
Đi dạo quanh được một lúc, Cố Thanh Sơn dứt khoát kéo một Thần chủng dò hỏi sự tình.
“Lão Tiều bị dẫn đi làm gì vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tiếp nhận khảo nghiệm của vật được truyền lại của tộc chúng tôi.” Thần chủng đó trả lời.
Đối phương đã giải trừ nạn yêu ma vây thành, Thần chủng rõ ràng là hỏi gì nói đó.
“Khảo nghiệm?” Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
“Đúng thế, đám yêu ma và Nhập Ma giả đó, mục tiêu của bọn chúng chính là báu vật của tộc bọn tôi, cũng là vật được chúng thần truyền lại.”
“Sao anh biết cái bọn chúng muốn chính là cái này?”
“Bọn chúng đã phái sứ giả đến vài lần, nhưng chúng tôi mãi vẫn không đồng ý giao thánh vật của bổn tộc cho bọn chúng, nên bọn chúng đã phát động chiến tranh.”
Cố Thanh Sơn nghe xong, lập tức ý thức được tính quan trọng của chuyện này.
Khởi Nguyên điên cuồng tấn công thế giới này, chính là vì muốn tìm được thứ gì đó có thể giúp nó tiến hóa.
Nguyên liệu đặc thù mà thần linh viễn cổ để lại ở chín trăm triệu tầng thế giới, có thể giúp đỡ những thứ không phải sinh mạng tiến hóa.
Thần chủng đó thở dài nói: “Thực ra bộ tộc di dân chúng tôi, bao nhiêu năm nay đều đang thờ cúng vật được chúng thần truyền lại, trước giờ chưa từng nghĩ muốn chiếm làm của riêng. Nhưng mà bây giờ tình thế căng thẳng, chúng tôi bắt buộc phải thử đi tiếp nhận khảo nghiệm của nó, xem ai có thể lấy được nó, để kích phát sức mạnh của chúng thần, giúp chúng tôi bảo vệ nước nhà.”
“Đợi đã. Các anh muốn Lão Tiều đi chấp nhận khảo nghiệm của vật được chúng thần truyền lại, nói như vậy, các anh đều không thông qua khảo nghiệm đó?”
“Thật sự là hổ thẹn, khảo nghiệm của chúng thần quá khó rồi, hơn nữa khảo nghiệm mà mỗi người phải đối mặt cũng không giống nhau, cho nên đến tận bây giờ, chúng tôi vẫn chưa có ai thông qua khảo nghiệm.”
“Tôi thấy các anh cũng còn lại không ít người?”
“Trong bộ tộc di dân, chỉ có Thần chủng có tư cách tiếp nhận khảo nghiệm vật được truyền lại, còn những người dân thường lại không cách nào tiếp nhận khảo nghiệm, cũng không cách nào sử dụng phương pháp mà chúng thần truyền lại để dung hợp Thánh vật này.”
“Thì ra là vậy.”
Chẳng trách Lão Tiều phải vội vàng đi.
Nếu như ông ấy có thể nhận được vật để lại của chúng thần, nhờ đó thực lực tiến bộ nhanh chóng, vậy thì mục đích của Khởi Nguyên sẽ thất bại.
Lão Tiều là mấu chốt của việc này.
Nhưng mà khảo nghiệm chúng thần để lại hình như rất là khó, những Thần chủng này không một ai thông qua được khảo nghiệm, lấy được món đồ đó.
Chỉ mong là Lão Tiều có thể thành công.
Nếu như ông ấy cũng thất bại……
“Nếu như Lão Tiều cũng thất bại, các anh tính xử lí thánh vật này như thế nào?” Cố Thanh Sơn vội hỏi.
“Bộ tộc di dân là con dân của Thần, tuyệt đối không bán thánh vật của thần linh ra ngoài. Chúng tôi sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, sau đó phá hủy nó!”
“Tuyệt lắm!” Cố Thanh Sơn tán thưởng nói.
Lỡ như đến lúc bị diệt vong, cho dù hủy đi thánh vật, cũng tuyệt đối không để cho kẻ địch.
Bộ tộc di dân đúng là có cốt khí.
Nếu như vậy, thì không còn vấn đề gì nữa.
Cố Thanh Sơn dần dần yên lòng.
Lúc này sau lưng truyền đến một giọng nữ.
“Anh Cố Thanh Sơn.”
Cố Thanh Sơn vừa quay đầu, đã nhìn thấy Yilia.
“Laura đâu?” Hắn hỏi.
“Nữ vương bệ hạ đang chuẩn bị trang bị cho tất cả mọi người.” Yilia nói.
“À.”
“Anh Cố Thanh Sơn, yêu ma tuy rằng đã rút lui, nhưng trong lòng tôi vẫn có nhiều dự cảm không lành, tôi tính đi thám thính rõ ràng, anh có muốn cùng tôi đi thăm dò hướng đi của bọn chúng không?”
“Không thành vấn đề.”
Cố Thanh Sơn lập tức đồng ý.
Thành thật mà nói, trong lòng hắn cũng có nhiều dự cảm không lành.
“Nhưng mà, hình như cô không thích hợp thám thính quân tình cho lắm, mà là nên nghỉ ngơi một chút.”
Cố Thanh Sơn đánh giá đối phương, nói.
Trên người Yilia có nhiều vết thương nhìn vào đã thấy kinh sợ.
Tuy rằng máu đã ngừng chảy, nhưng mà vết thương vẫn rất sâu, lỡ như gặp phải chiến đấu kịch liệt gì, vốn không cách nào phát huy được thực lực.
“Không sao, vết thương như vậy không là gì cả.” Yilia gượng cười nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ.
Hắn đột nhiên vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một viên đan dược ném qua.
“Đây là cái gì?” Yilia nhận viên đan dược, hỏi.
“Đan dược chuyên đặc trị ngoại thương.” Cố Thanh Sơn nói.
Yilia để ở trước mũi mình ngửi thử, trên mặt dần dần mang theo ý cười.
“Lục nghệ của thế giới Tu Hành, cho dù ở hàng tỉ thế giới cũng rất có tiếng, đặc biệt là thuật trận pháp và đạo đan dược, xưa nay tôi đều rất ngưỡng mộ.”
Yilia vừa nói, vừa nhét viên đan dược vào miệng, nhai vài cái rồi nuốt xuống.
Cố Thanh Sơn nhìn đối phương nuốt đan dược xuống, không hiểu sao cảm thấy một màn này rất là quen mắt…….
Hắn vỗ mạnh vào đầu.
“A, thật ngại quá, ta quên nói, viên đan dược này sẽ có hiệu quả ngay lập tức đối với việc trị liệu ngoại thương, nhưng đồng thời cũng sẽ sinh ra hiệu quả tẩy luyện đối với thân thể.”