"Đây là một hồn khí rất khá." Ly Ám bình luận.
Nàng tiếc nuối sờ lên mũi thương rồi trả lại nó cho Cố Thanh Sơn.
Hắn lại không nhận, chỉ đưa tay gõ vào mũi thương.
Nó lập tức bay về lại trong tay Ly Ám nữ đế.
"Đây là của ngươi..." Nàng chần chờ nói.
"Cho cô." Cố Thanh Sơn đáp.
Ly Ám sửng sốt.
Thiên Ma nữ khác hét ầm lên: "Tỷ tỷ, mau nhận đi. Đó là hồn khí tấn công!"
Ma Mẫu nguyên thủy mím chặt môi, nhất thời không nói gì.
"Tại sao lại cho ta?" Ly Ám nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, rồi hỏi nhỏ.
"Tiền đặt cọc!"
"Tiền đặt cọc?"
"Đúng vậy! Ta muốn hợp tác với cô lần nữa, tiêu diệt hai trăm triệu Nhập Ma giả. Hồn khí này chính là tiền đặt cọc."
Cố Thanh Sơn nói tiếp: "Đương nhiên, sau khi chuyện thành công, trừ hồn khí này, thì linh hồn của hai trăm triệu Nhập Ma giả, đều là của cô."
Mọi người đều yên tĩnh.
Linh hồn của hai trăm triệu Nhập Ma giả.
Hơi thở của không ít Thiên Ma trở nên dồn dập và nặng nề.
Trời!
Cả một thế giới!
Hồn khí có tính công kích!
Công với linh hồn của hai trăm triệu Nhập Ma giả!
Chuyện này thật là... Thật là...
Tạm thời không nói đến trong lòng những Thiên Ma ở đây đang nổi lên sóng to gió lớn thế nào.
Laura đứng ở một bên, quan sát toàn bộ chuyện vừa rồi.
Cô lặng lẽ lôi kéo góc áo Cố Thanh Sơn, rồi dùng tâm linh cảm ứng trò chuyện với hắn.
"Như thế là xong rồi?” Cô hỏi.
"Đúng vậy, muốn người khác làm việc thì phải trả công mới đúng. Chẳng lẽ em hơi tiếc hồn khí kia?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"A, không phải, không phải, em chỉ cảm thấy... Cảm thấy...."
"Nói đi, còn có chuyện gì không thể nói với anh được chứ."
"Lúc nãy em mở túi ra tìm, thì hình như nó là hồn khí kém nhất trong tất cả hồn khí của em. Chúng ta chỉ lấy một món hàng rởm ra như vậy, có phải là không đủ thành ý cho lắm?"
Cố Thanh Sơn: "..."
Ở đối diện bọn họ, Ly Ám cầm mũi thương đồng kia ngây ngẩn một hồi.
Nàng bỗng nhiên đi đến trước mặt Ma Mẫu nguyên thủy, rồi nhẹ nhàng quỳ xuống.
"Mẫu thân! Con tặng hồn khí này cho người."
Ly Ám cung kính nói.
Ma Mẫu nguyên thủy nhìn chằm chằm mũi thương trong tay nàng.
Đây là một thanh hồn khí tấn công hiếm thấy.
Chỉ cần một chiêu tung ra, là nó có thể đánh nát thần điện của các vị thần.
Mà đó mới chỉ là do Ly Ám tùy tiện thử một lần.
Bảo bối như vậy, nếu ở trong tay mình, để mình phóng ra uy lực mạnh nhất của nó...
Ma Mẫu nguyên thủy bèn thở dài.
"Ly Ám! Quả nhiên ta vẫn không nhìn lầm con. Đế vị Thiên Ma nên do con chủ trì mới đúng.”
Ma Mẫu vừa nói, vừa nhận lấy hồn khí, cuối cùng vẻ mặt cũng tốt hơn một chút.
Ánh mắt nàng ta trực tiếp lướt qua đám người, nhìn thẳng về phía Laura.
"Xin hỏi, cô có phải là người của tộc Kinh Cức?" Ma Mẫu cẩn thận hỏi.
Yilia ngăn ở trước người Laura, trả lời: "Đúng vậy! Bọn ta là một nhóm do vương quốc Kinh Cức phái đến, chuyên giúp đỡ ngài Cố Thanh Sơn đây."
Ma Mẫu cảm nhận được khí tức mạnh mẽ trên người đối phương, rồi nghĩ đến truyền thuyết liên quan đến tộc Kinh Cức, rốt cuộc không bình tĩnh được nữa.
Chim Kinh Cức chính là bộ tộc duy nhất có thể sống ở khu Kỳ Dị, lại bằng lòng liên lạc với ngoại giới.
Chim Kinh Cức có vô số bảo vật ở khu Kỳ Dị, là chủng tộc giàu có nhất trong chín trăm triệu tầng thế giới.
Quan trọng nhất chính là những của cải này không thể bị cướp đi.
Bởi vì...
Thánh thụ Kinh Cức là sinh mệnh vĩ đại nhất ở khu Kỳ Dị, thậm chí là ở trong chín trăm triệu tầng thế giới. Nó trông coi bảo tàng giúp tộc Chim Kinh Cức.
Ngoài các sinh linh kinh khủng trong khu Kỳ Dị, thì trong các thế giới của khu khác, không có người nào muốn đắc tội Chim Kinh Cức.
Khu Tranh Bá, khu Siêu Duy, thậm chí là khu Luân Hãm.
Trong hàng tỷ thế giới, ngay cả tà ma cũng không muốn đắc tội bọn họ.
Đó là bởi vì một sự kiện nổi danh từng xảy ra trong lịch sử.
Ba vạn năm trước, có một vệ binh vương quốc Kinh Cức đã mất tích, mà vụ mất tích này rất ly kỳ.
Đúng vậy! Mặc dù không thể ngấp nghé bảo tàng của Chim Kinh Cức, nhưng Chim Kinh Cức lại có thể bị giết.
Sau khi tên vệ binh kia biến mất ba ngày, cả vương quốc Kinh Cức vẫn không tìm được gã.
Ngay lúc đó, quốc vương Kinh Cức lập tức tuyên bố, đưa ra một phần thưởng.
Ông ta bảo rằng, nếu ai có thể tìm được tên vệ binh kia, đồng thời căn cứ vào nội tình chuyện đó, xử lý việc này bằng một cách có thể khiến ông ta cảm thấy hài lòng, thì có thể nhận lấy phần thưởng của vương quốc Kinh Cức.
Phần thưởng này chính là một núi báu vật được tạo thành từ vô số trân bảo của khu Kỳ Dị chồng chất lên nhau.
Ở trên đỉnh núi báu vật, cắm ba thanh binh khí. Bọn chúng theo thứ tự là cấp Sử thi, cấp Truyền thuyết và cấp Thần khí.
Quốc vương Kinh Cức nói, cân nhắc đến khả năng mọi người hợp tác thành nhóm, nên ba thanh binh khí này sẽ ban thưởng cho ba người góp sức nhiều nhất.
Phần thưởng này vừa được đưa ra, toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới đều điên cuồng.
Mọi trận chiến đều chấm dứt.
Các cường giả đều bỏ dở chuyện mình đang làm.
Ngay cả đám Nhập Ma giả cũng từ bỏ kế hoạch xâm lược của mình. Tất cả đều lên đường tìm kiếm tên vệ binh Kinh Cức kia.
Tất cả nhân vật đứng đầu đều dốc toàn bộ lực lượng.
Trước lực lượng hùng hậu có thể quét ngang tất cả như thế này, thì chẳng mấy chốc thế lực cầm tù tên vệ binh kia đã bị phát hiện.
Đó là một đế quốc Tinh Không rất nổi tiếng.
Đế quốc khổng lồ này từng chiếm bảy tầng thế giới, có thể ngồi ngang hàng với thế lực khắp nơi trong tinh không.
Vô luận là trình độ văn minh, hay là thế lực cường thịnh, đế quốc Tinh Không đều đã đạt đến đỉnh cao nhất.
Hoàng đế của đế quốc bí mật hạ lệnh, bắt tên vệ binh Kinh Cức kia.
Ông ta hi vọng dùng những hình thức tra tấn tàn bạo nhất để tên vệ binh này khuất phục, đồng thời chủ động dâng lên bảo vật.
Chuyện bị bại lộ. Trong vòng một giờ, đế quốc Tinh Không này bị các cường giả của chín trăm triệu tầng thế giới xé thành mảnh nhỏ.
Từ đó về sau, không ai dám đối phó Chim Kinh Cức nữa.
Ma Mẫu nguyên thủy thu lại ánh mắt, rồi nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Không ngờ quan hệ giữa hắn và Chim Kinh Cức lại thân thiết như vậy?
Thật kỳ lạ...
Ly Ám làm thế nào mà quen được hắn?
"Tên nhóc họ Cố kia! Ngươi muốn bắt tay với Ly Ám đối phó một trăm nghìn yêu quỷ và hai trăm triệu Nhập Ma giả. Thế ngươi có kế hoạch gì?"
Ma Mẫu nguyên thủy nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nghiêm túc hỏi.
Đây là lần đầu tiên nàng ta nhìn Cố Thanh Sơn với vẻ nghiêm túc như thế.
"Đương nhiên là có rồi." Cố Thanh Sơn trả lời.
"Nói nghe một chút đi, ta nhất định phải kiểm định xem kế hoạch này có khả thi không. Bởi vì ở thế giới này không thể phát huy được thực lực chân chính của Thiên Ma chúng ta, ta phải quan tâm đến sự an toàn của Ly Ám.”
"Được rồi! Kế hoạch của ta là lấy nhiều đánh ít." Cố Thanh Sơn đáp.
"Ừ, nói tiếp."
"Đã nói xong!"
Ma Mẫu nguyên thủy híp mắt lại, rồi nói chầm chậm: "Đối phó kẻ thù có số lượng và cấp bậc như vậy, mà kế hoạch của ngươi chỉ có bốn chữ “Lấy nhiều đánh ít” này sao? Thế này có phải là trò đùa hay không?"
"Không, không phải là trò đùa."
Cố Thanh Sơn giải thích: "Mọi người thường sẽ bị một chút kế hoạch chiến tranh như lấy ít thắng nhiều, tập kích bất ngờ thu hút sự chú ý. Kỳ thật đó cũng là vì không thể làm gì nên dùng kế liều mạng, đồng thời vô cùng may mắn nên mới thành công."
Hắn nói tiếp: "Cái gọi là binh pháp, đạo thượng thừa nhất chính là lấy mạnh thắng yếu, lấy nhiều đánh ít."
"Mạnh vốn thắng yếu, cho nên có thể thắng. Nhiều vốn thắng ít, cho nên có thể thắng. Đây chính là chân lý vĩnh cửu không thể phá vỡ, cũng là kế sách dùng binh có xác suất chiến thắng lớn nhất."
Cuối cùng, sắc mặt Ma Mẫu nguyên thủy mới tốt hơn một chút, âm thầm gật đầu liên tục.
Nàng ta nghĩ một lát, rồi lại hỏi: "Nói như thế nghe cũng tạm được, thế trình tự cụ thể như thế nào? Ngươi định làm gì?"
Cố Thanh Sơn nói: "Lúc tu sĩ đột phá cảnh giới, thiên địa giáng sấm sét xuống, vạn ma cùng xông ra. Ta cần phải thông qua Ly Ám để kéo thêm một ít trợ thủ đến."
“Trợ thủ của ngươi là đám tà ma ngoại đạo thường tập kích trong lúc tu sĩ đột phá cảnh giới?"
"Đúng!" Cố Thanh Sơn nhìn về phía Ly Ám, rồi hỏi: "Các ngươi là Thiên Ma, chắc cũng có quan hệ với tà ma ngoại đạo, có thể kêu một ít tà ma đến đây được không, cho chúng ta dễ thương lượng?"
Ly Ám chần chờ nói: "Kêu gọi tà ma thì không có vấn đề, nhưng bọn chúng không dễ nói chuyện như vậy."
Cố Thanh Sơn đáp: "Không sao! Làm ăn là bàn phải bạc, cho dù bàn bạc không thành, thì kết bạn ngày sau gặp nhau cũng được."
Ly Ám không nhịn được nữa, bèn cười ha hả: "Ngươi thật thú vị. Tà ma đều ăn thịt người, ngươi lại muốn kết bạn với chúng nó."
"Ta chỉ có một linh hồn, căn bản không đủ cho bọn chúng chia nhau. Nhưng nếu hợp tác với ta, thì sẽ có bảo bối cầm về, còn có hai trăm triệu linh hồn có thể chia. Ta tin mọi người đều biết lựa chọn như thế nào." Cố Thanh Sơn nói.
Ly Ám cắt ngang hắn: "Vậy ta đi chuẩn bị một chút."
Hai tay nàng kết ấn, bắt đầu đọc lên một đoạn chú ngữ rất dài, gọi những tà ma khác đến.
Ma Mẫu nguyên thủy nhìn thấy cảnh này, ngập ngừng định nói gì đó. Nhưng cuối cùng, nàng ta vẫn chỉ im lặng.