Đế quốc Phục Hy.
Thủ đô.
Dưới thủ đoạn thống trị mạnh mẽ và thỏa đáng của Nữ vương Varhona, toàn bộ nơi này rất ngay ngắn trật tự.
Tại hoa viên nhà hàng Tinh Không nổi tiếng nhất đế quốc.
Barry ngồi một mình ở đó, đối mặt với món ngon mỹ vị đầy bàn.
"Chúng thần thật đáng ca ngợ, sáng tạo được nên một thế giới thế này."
"Món thịt nướng này thực tình không tệ đâu."
"Ôi, bên trong cơm này là cái gì? Dù là bản đại gia cũng ăn không hết sao —— phục vụ! Đem lên cho tôi thêm phần nữa!"
"Hương vị canh thật tươi mới."
"Đây là điểm tâm ư? Ừ, ăn ngon."
"Tôi thề đời này cũng sẽ không tiếp tục ăn quái vật vũ trụ nữa, có rảnh sẽ thường xuyên đến đây ủng hộ."
"Cho tôi gọi thêm một phần món này."
Hắn ta vừa ăn, vừa không nhịn được cảm khái.
Một tiếng trước, Mèo Con đã rời tiệc.
Cô lau miệng, vứt khăn ăn xuống rồi vội vàng rời đi.
Nữ Thần Công Chính đề cử mấy chỗ dạo phố rất hay rất đẹp, làm Mèo Con hơi động lòng.
Barry ngồi một mình ở đây, tiếp tục ăn một tiếng đồng hồ.
Bởi vì nơi này là phòng riêng, cũng chẳng ai đến đây vây xem quá trình hắn ta dùng cơm.
Chủ nhà hàng và nhân viên phục vụ đã sớm nhận được một loại thông báo mơ hồ nào đó.
Bọn họ biết có hai vị chức nghiệp giả tôn quý muốn đến đây dùng cơm.
Cho nên, đối với việc Barry liên tục nhét đồ ăn vào bụng hơn một tiếng đồng hồ, các nhân viên phục vụ cũng có thể hiểu được.
—— chức nghiệp giả đấy, vẫn luôn hơi khác biệt so với người thường.
Nhân viên phục vụ nhanh chóng bưng món mới lên cho Barry, cũng thu dọn những dĩa thức ăn đã được ăn sạch trên bàn xuống dưới.
Động tác của y rất thành thạo và nhẹ nhàng linh hoạt, không quấy rầy đến việc Barry dùng cơm chút nào.
Barry ăn vui vẻ, đương nhiên cũng sẽ không để ý lắm đến những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể đó.
Những thứ thức ăn thừa, đều dựa theo trình tự bình thường, được đưa đến nơi rửa chén, sau đó đồng loạt sắp xếp ngay ngắn ở một nơi nào đó.
Có lẽ phải đợi đến sau giờ đóng cửa buổi tối, nhà hàng này mới có thể tiến hành lau dọn và khử trùng đồng loạt bàn ăn.
Có máy móc làm sạch tự động tương ứng, đây là quá trình rất nhanh chóng và dễ dàng.
Lại qua nửa tiếng.
Cuối cùng Barry cũng hoàn toàn ăn no.
Hắn vung tay lên, đưa thẻ cho nhân viên phục vụ.
"Tự cậu nhìn rồi lấy một chút tiền boa đi, đừng khách sáo." Hắn hào sảng nói.
Phục vụ bèn lộ ra nụ cười, nhanh chóng hoàn thành thủ tục thanh toán, sau đó hai tay dâng tấm thẻ, đưa đến trước mặt Barry.
"Thưa ngài, thủ tục thanh toán đã xong, cảm ơn ngài đã đến đây ủng hộ, hoan nghênh ngài lần sau trở lại." Phục vụ cung kính nói.
Barry gật đầu, cất tấm thẻ đi, mang theo ý cười thỏa mãn ra khỏi nhà hàng.
Tiếp đó, hắn đi tới một sòng bạc, cũng chôn chân ở đó đến nửa đêm.
Sau khi đánh cược tương đối tận hứng, hắn định đến một quán bar uống chút rượu ngon, nhân tiện cũng giết chút thời gian.
Sau khi Barry rời khỏi nhà hàng.
Mãi đến khi xác định hắn đã tới một sòng bạc, lúc bắt đầu đại sát tứ phương.
Lúc này hai nhân viên phục vụ mới đi đến trước máy rửa chén, thận trọng từ mấy trăm dĩa thức ăn, lựa một vài món đặc biệt mang ra.
—— những món này đều là những món mà Barry và Mèo Con đã ăn qua.
Động tác của hai người này rất nhanh chóng.
Những thứ thức ăn thừa đều được cất vào một cái thùng lớn kín mít.
Ở cửa sau của nhà hàng, phi toa cỡ lớn vận chuyển thức ăn và hải sản đã sớm chầu chực rất lâu ở đó.
Thùng lớn bịt kín được cất vào kho hàng.
Phi toa vận chuyển cỡ lớn dựa theo lộ tuyến cố định phi hành yên ổn, mãi cho đến vùng ngoại thành thủ đô đế quốc, mới ngừng lại được.
Nơi này là trung tâm Bước nhảy siêu tốc.
Sau khi thế giới khổng lồ hóa lần đầu, ở mỗi một nơi gần thành phố của nhân loại, Nữ Thần Công Chính đều thành lập trung tâm Bước nhảy siêu tốc, để cho nhân loại kịp thời ứng phó với các loại tình huống.
Thùng lớn kín mít được đưa thẳng đến Bước nhảy siêu tốc để chuyển đi.
Chẳng ai biết cái thùng này được đưa đi đâu.
Chỉ có ——
Ở chỗ sâu trong phi thuyền Thần Điện thuộc trạm vũ trụ Tinh Không, trên màn hình khổng lồ phát sáng, hiển thị tin tức có liên quan.
[Bắt đầu thu thập nước bọt lưu lại.]
[Thông qua hai mươi lăm trình tự thu thập, phái nữ tên Mèo Con, không để lại bất cứ dấu vết nào trên dĩa thức ăn, chỉ thu thập được nước bọt của phái nam tên Barry.]
[Bắt đầu tách tế bào từ nước bọt bên trong khoang miệng.]
[Tách tế bào thất bại.]
[Tách tế bào thất bại.]
[Tách tế bào thất bại.]
[Tách tế bào thành công!]
[Tiến hành xử lý tế bào đã tách, và sử dụng thuốc thử tinh chế thu hoạch DNA tương ứng.]
[Đã thu hoạch DNA phái nam tên Barry.]
[Xét thực lực cá nhân của người này, sử dụng làm hàng mẫu trọng điểm tiến hành phân tích, nhập vào kho gen.]
[Triển khai bước thứ hai trong kế hoạch:]
[Cố gắng thu hoạch gen cá nhân của Mèo Con.]
…
Một bên khác.
Trên con đường sầm uất náo nhiệt.
Tại một cửa tiệm bán quần áo nào đó.
Lúc Mèo Con đi dạo đến tiệm này, đã thay một bộ quần áo từ đầu đến chân, trên bờ vai cũng đeo một cái túi xách nhỏ tinh xảo khéo léo mới tinh.
Cô cầm một thỏi son, nhìn vào gương cẩn thận thoa lên môi.
Một lát sau, cô lộ ra nụ cười hài lòng.
"Lấy cho tôi món này, món này, còn có món này đều gói lại, tôi mua hết." Cô chỉ vào mấy bộ quần áo lúc nãy vừa thử nói.
"Được ạ, nữ sĩ tôn kính, tổng cộng là 128.000 điểm tín dụng." Nhân viên cửa hàng nói.
Mèo Con đưa tấm thẻ kia ra.
Nhân viên cửa hàng nhận lấy thẻ, bắt đầu tiến hành thao tác giao dịch.
Quần áo đã được nhanh chóng gói lại.
Bởi vì mua sắm rất nhiều thứ, Mèo Con bèn trực tiếp trở thành khách Vip của nhãn hiệu thời trang này, còn nhận được một tấm thẻ Vip.
Cô hiếu kỳ nhận lấy thẻ Vip, đem tất cả quần áo đồ đạc vừa mua, ném vào bên trong hư không.
—— lúc cô mười một tuổi, đã đặc biệt mở ra một cái không gian tùy thân, làm phòng giữ quần áo tư nhân của mình.
Đáng tiếc trong cái không gian này, vẫn luôn chỉ có mấy bộ quần áo.
Nhưng giờ đã khác rồi…
"Phòng giữ quần áo đã sắp đầy, chuyện này thật là đáng ghét." Mèo Con thấp giọng lầu bầu.
Nhưng trong giọng nói của cô, không nghe được bất kỳ sự phiền não nào.
"Được rồi, đợi lát nữa lại mở ra không gian tùy thân thứ hai thôi."
Mèo Con nghiêng đầu nghĩ, vui sướng làm quyết định.
"Nữ sĩ, giao dịch đã xong rồi, đây là thẻ của cô."
Nhân viên cửa hàng cung kính trả lại thẻ cho Mèo Con.
Mèo Con nhận lấy thẻ, cẩn thận bỏ vào cái túi nhỏ tùy thân của mình.
Không có cách nào không cẩn thận, cho tới bây giờ tấm thẻ này đều là đãi ngộ cô chưa bao giờ có —— không cần ghi nợ, cũng không cần nhìn loại sắc mặt khó coi kia của người khác.
Ai nấy đều lộ ra thái độ vui vẻ và cam tâm tình nguyện phục vụ cho mình, làm cho toàn bộ quá trình mua sắm đều trở nên thoải mái hài lòng.
Thì ra cảm giác tiêu tiền lại tuyệt vời như vậy.
Lặp lại một lần nữa, đây không phải ghi nợ, đây là xài tiền.
Cái này mới là xài tiền đấy!!!
Mèo Con cảm thấy mình yêu sâu sắc cái thế giới này.
Cô ra khỏi cửa hàng bán quần áo, tiếp tục đi dạo tiếp.
Một đường đi dạo tới, Nữ Thần Công Chính chỉ hướng dạo phố quả thực phát huy tác dụng rất tốt, Mèo Con đi dạo cảm thấy thể xác tinh thần đều khoan khoái, mãi vẫn chưa thỏa mãn.
Dựa theo phương hướng dạo phố mà Nữ Thần Công Chính đã chỉ, cô muốn đi tới một chỗ.
Nơi đó là trung tâm thiết kế tạo hình tư nhân được xếp vào ba vị trí hàng đầu trên toàn bộ thế giới.
Chỉ một lát sau, Mèo Con đã tới bên ngoài cửa tiệm này.
Cô ngẩng đầu, nhìn biển quảng cáo trên đầu một cái.
Trên áp phích tuyên truyền quảng cáo khổng lồ, một cô gái ung dung hoa quý, lộ ra nụ cười tự tin và thanh nhã.
"Không phải phẫu thuật thẩm mỹ đó chứ." Mèo Con lo lắng hỏi.
[Xin yên tâm, không phải như thế đâu.]
Giọng Nữ Thần Công Chính vang lên: [Tiệm của họ nổi tiếng nhất chính là thiết kế và bảo dưỡng ngoại hình, cô có thể làm sạch sâu làn da, sau đó lại ủ thủy quang làm trắng cho thoải mái, về phần tạo hình —— tôi đã sắp xếp sáu nhà tạo mốt, họ sẽ tiến hành thiết kế tóc và chỉnh thể hình tượng tương ứng cho cô.]