Môi Thẩm Kiều nhếch môi cười lạnh: “Chúng tôi không giàu có giống như cô, cơm trưa là chúng tôi bỏ tiền mua về, ăn cái gì có liên quan đến cô à?”
Với lại Thầm Kiều tin tưởng, nếu dưới tầng dưới thật sự đã xảy ra việc gì, lúc cô không biết chuyện gì bị tất cả mọi người dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn chằm chằm cô, như vậy cô tin tưởng chờ cô ăn xong bữa cơm này, người dưới tầng chắc hẳn còn chưa có rời đi, đoán chừng muốn ồn ào cả ngày.
Nếu dưới tầng người đó chưa rời đi, cô tại sao lại không tiếp tục ăn cơm đâu?
Tịnh Nhan ăn rất buồn bực, nhỏ giọng hỏi han: “Cậu không sốt ruột một chút gì a, tầng dưới đã xảy ra việc gì hiện tại mình tò mò muốn chết, làm sao có tâm tình ăn cái gì a?”
“Không có tâm tình cũng muốn ăn, có khi còn phải dùng sức lực nữa đấy?” Thẩm Kiều không đề ý trả lời một câu.
Tịnh Nhan lập tức nghe hiểu được, gật đầu: “Cậu nói đúng, bọn mình có khi còn phải đánh một trận thật ấy chứ! Thật lâu mình không đánh nhau, đột nhiên rất ngứa tay am Thẩm Kiều: “…… “
Xuýt chút nữa bị ngẹn, cô không có cách nào đành liếc mắt nhìn Tịnh Nhan một cái: “Cậu hưng phấn như vậy a?”
Chẳng qua Thẩm Kiều lại không dự đoán được, cô ăn bữa cơm này quả thật đúng, bởi vì tối nay lúc cô đi xuống tầng quả thật cần dùng đến sức lực.
Vốn Tường Vi định đến gây phiền phức, không nghĩ tới các cô cư nhiên bình tĩnh như vậy, cô ta đứng ở bên cạnh bỗng nhiên trong lúc đó cảm giác rất xấu hồ, cô ta tức giận trừng mắt nhìn Thầm Kiều liếc mắt một cái: “Để tôi nhìn xem lúc cô đi xuống dưới tầng còn có thể bình tĩnh như vậy hay không!”
Nói xong, Tường Vi tức giận xoay người bước đi.
Chờ cô ta đi rồi, Tịnh Nhan hướng đối bóng dáng cô ta thè lưỡi, hoàn toàn không có đề cô ta vào trong mắt.
Thẩm Kiều đành chịu mà nhìn xuống dưới bàn, tiếp tục ăn cơm của chính mình.
Hai người cứ như vậy châm chậm ăn cơm, những người xung quanh nhìn thấy đều sốt ruột thay các cô, giống như hai người các cô không chuyện gì xảy ra vậy, bình tĩnh hơn bất cứ ai.
Đợi cho các cô ăn cơm xong rồi, thời gian đã qua hơn mười phút, Tịnh Nhan thu thập mọi thứ xung quanh, “
Hiện tại chúng ta đi xuống tâng được chưa?”
Thẩm Kiều cầm khăn lau lau một chút bên miệng, gật gật đầu: ” Được, chúng ta đi xuống di.”
Sau khi hai người dọn dẹp xong thì đi xuống dưới tầng, trong lúc hai người các cô đang ăn cơm, Mọi người xung quanh muốn hóng chuyện cũng nhanh chóng ăn xong cơm, thấy các cô đi xuống tầng dưới, cũng chạy nhanh dọn dẹp đồ vật này nọ đi theo các cô cùng nhau đi xuống tầng chuẩn bị hóng hớt. Không có biện pháp, con người rất thích hóng chuyện a.
Tịnh Nhan và Thẩm Kiều cùng nhau đi xuống dưới tầng, nhìn thoáng qua đám người đi theo đằng sau, nhỏ giọng hỏi: “Thật sự không có việc gì sao? Mình nhìn bọn họ vẫn đi theo chúng ta, cũng không biết tầng dưới rốt cuộc có chuyện gì, nếu không mình xuống thăm dò giúp cậu trước?”
“Không cần phiền toái như vậy, có chuyện gì đi xuống nhìn là biết.”
Thật ra Thầm Kiều cũng rất muốn biết, đã xảy chuyện gì khiến người khác nghĩ cô là bồ nhí?
Bồ nhí đãng nhẽ cách cô rất xa, hơn nữa…… Cho dù là bồ nhí, cũng là cô đi tìm bồ nhí chứ.
Lại nghĩ về Lâm Giang.
Nghĩ đến đó, bước chân của Thẩm Kiều đột nhiên dừng một chút, nhớ tới phía trước Lâm Giang lại đây câu xin cô không cần nhắm vào hắn, lúc ấy Thầm Kiều cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà bây giờ, người mà có hận thù với cô chỉ có Lâm Giang và cô bồ nhí Bảo Cầm.
“Sao vậy?” Tịnh Nhan cảm thấy sự bất thường của cô, hỏi một câu.
Nghe tiếng, Thẩm Kiều thoát từ trong suy nghĩ của mình ra, “Không có việc gì, mình chỉ là cảm thấy được mình biết người gây chuyện dưới tầng là ai.”
“Là ai a?” Tịnh Nhan tò mò hỏi.
Thẩm Kiều cười nhạt nói: “Nếu mình không có đoán sai, hẳn là chỉ có người kia mới có thể sai như vậy.”
TEIRIERIEIN Cái gì nha, khó hiểu vậy, cậu nói người đó mình cũng không biết là ai a.”
“Không cần vội, cứ đi đi cậu sẽ biết.”
“Vậy chúng ta đi nhanh lên a.”
“Bị, Hai người cùng nhau vào thang máy, đám người đi theo sau nhanh chân chen vào.
Chờ bọn họ tiến vào hết, thang máy cư nhiên bị quá tải, bị chen vào môt góc Tịnh Nhan gắt gao bảo vệ Thẩm Kiều, câm nín nói: “Các người rất nhiều chuyện a, việc này với các người có quan hệ gì a? Tất cả mọi người cùng đi theo.”
Có người trả lời: “Này có cái gì?
Mỗi người đều tò mò, không phải cả cô cũng đi xuống? Việc này cũng cùng cô không quan hệ a, cô đi được tại sao chúng tôi lại không đi được?”
“Đúng vậy, Tịnh Nhan, cô không thể vì một mình muốn hóng hớt mà không cho bọn tôi đi theo?”
“Ô hay, tôi giống các người sao?
Tôi và cô ấy là bạn tốt, các ngươi tính cái gì! Có nghe được thang máy quá tải hay không? Ra ngoài mấy người đi? Như vậy có phải tất cả mọi người trong thang máy đều không xuống dưới được a?”
“Đúng vậy, Mấy người đừng phía trước đi ra ngoài đi a!”
Tại sao chúng ta phải ra “Muộn chút có thể bỏ qua cái gì? Chạy thang bộ đi xuống cũng nhanh a! Cũng không phải cho anh đi thang bội!!”
Những người trong thang máy bị nói vẫn không động đậy gì, nhưng thang máy cũng không thể hoạt động, rơi vào đường cùng đành phải đi ra ngoài mấy người, sau đó thang máy thuận lợi đi xuống.
Bị chen lấn đến ngay cả tay cũng phải áp sát vào vách tường nhưng khóe miệng Thẩm Kiều vẫn là nhịn không được giật giật, trình độ nhiều chuyện của những người này thật là vượt qua năng lực tưởng tượng của cô.
Rõ ràng chính là chuyện của cô,nhưng đừng có người so với cô còn muốn quan tâm hơn.
Định —— Thang máy tới rồi, người trong thang máy chen nhau ra ngoài.
Thẩm Kiều và Tịnh Nhan đi ra sau cùng, hai người đã muốn bị chèn sắp biến dạng.
“Những người này thật là, sợ muốn chết.”
“Ở đẳng kia, mọi người nhìn, người phụ nữ có thai kia kìa.”
“Chính là cô ta, ở trong này làm loạn cả ngày, vẫn luôn nói Thẩm Kiều cướp chồng của cô ta.”
Lúc nói đến tên Thẩm Kiều, đám người cư nhiên tự động dọn ra một con đường cho cô, Thẩm Kiều nhìn qua con đường, quả nhiên nhìn đến Bảo Cầm đỡ bụng bầu đứng ở chỗ đó, mấy tháng không thấy, bụng của cô ta lại to hơn rồi, lúc này hai tay chống eo, vẫn đang khóc.
“Tôi vất vả mang thai, Nhưng con đàn bà đó lại dụ dỗ chồng của tôi, còn nói Tôi sinh con xong sẽ xấu xí, không có trẻ đẹp như cô ta, tại sao lại có đồ đàn bà đáng ghét như vậy a? Hu hu, chồng của Trong đám người có người nói câu Thẩm Kiều đến, sau đó Bảo Cầm quay qua nhìn về phía cô, quả nhiên nhìn thấy cô, lập tức đi về phía cô.
“Con đĩ Thẩm Kiều này!”
Cô ta hùng hồ đi về phía Thầm Kiều, Thầm Kiều lúc này mới nhìn rõ ràng, hôm nay cô ta không chỉ đi một mình, đằng sau cư nhiên còn dẫn theo vài người đàn bà to cao, giống như đều đã kết hôn, trông bộ dạng rất khỏe mạnh.
Đối với Bảo Cầm đến gây chuyện, Thẩm Kiều đại khái đã đoán được trước, nhưng hôm nay nhìn đến cô ta dẫn theo vài người đàn bà đến, không khỏi nhăn lại mày đẹp.
Cô ta là muốn làm cái gì?
“Bác, cô ta chính là người dụ dỗ Lâm Giang, mấy người mau bắt lấy cô ta!”
Vừa rồi đám người đứng ở Thẩm Kiều bên cạnh định hóng hớt nhanh chạy ra chỗ khác, sau khi cách xa cô lại tiếp tục hóng, lập tức cũng chỉ còn lại hai người Tịnh Nhan và cô còn đứng ở tại chỗ.
“Này, các người muốn làm gì?
Nơi này chính là tập đoàn Tân Thời, không phải chợ! Bảo vệ đâu?”
Tịnh Nhan lớn tiếng hét lên!