Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 405: Để cô yêu anh lại từ đầu (1)




“Hóa ra ra Tổng giám đốc Mặc đây thực sự để ý đến loại phụ nữ như Đường Tâm Nhan.
Từ Oanh Oanh uốn éo thắt lưng ong mảnh khảnh đi đến chỗ Mặc Trì Úy, những ngón tay dài mảnh mai sơn đỏ chót to gan lớn mật vuốt ve khuôn ngực cường tráng của Mặc Trì Úy một cách táo bạo, khóe miệng gợi lên một nụ cười mê hoặc: “Tổng giám đốc Mặc anh tuấn tiêu sái, là “hạc giữa bầy gà”, hà cớ gì cứ chỉ “treo mình” trên một cái cây thế?”
Từ Oanh Oanh vừa nói, cô ta vừa quan sát biểu cảm trên mặt Mặc Trì Úy.
Người ta đồn rằng anh là bậc đế vương lạnh lùng, từ trước đến giờ chưa từng chủ động đến gần phụ nữ, nhưng cô ta vẫn muốn thử cố gắng một lần, nếu như “bay được lên cành cao”, sau này cô ta không chỉ có thể đứng vững trong giới giải trí, nói không chừng sẽ được gả vào một gia đình giàu có.
Từ Oanh Oanh thấy mặt mày Mặc Trì Úy vẫn lạnh lùng như thường, cô ta quả thực không nhìn thấu được rốt cuộc anh đang nghĩ gì, thậm chí còn bị ánh mắt âm u kia của anh làm cho sợ sệt, cô ta đành phải thu lại bàn tay đang đặt trên ngực anh về.
Nhưng ngay giây tiếp theo, cổ tay cô ta lại bị Mặc Trì Úy túm chặt.
“Phải làm thế nào mới có thể khiến một người đã chết tâm với tôi hồi tâm chuyển ý?”
Từ Oánh Oánh sững người, không ngờ rằng Mặc Trì Úy sẽ hỏi cô ta câu hỏi như vậy.
Ai đã chết tâm với anh chứ?
Là Đường Tâm Nhan sao?
Trời ạ, một người đàn ông ưu tú như thế này mà Đường Tâm Nhan lại không động lòng với anh, đúng là lãng phí của giời mà.
Từ Oanh Oanh nhíu mày suy nghĩ: “Nếu như người Tổng giám đốc Mặc nói đó là Đường Tâm Nhan thì theo tôi thấy, cô ta vẫn chưa thực sự chết tâm với anh đâu? Lúc trước, khi nghe thấy tôi có ý với anh, phản ứng của cô ấy còn mạnh mẽ lắm.”
Mặc Trì Úy khẽ nheo đôi mắt âm u không thấy đáy, mím chặt môi mỏng không nói gì.
Từ Oanh Oanh kiễng mũi chân hướng vào bên tai Mặc Trì Úy khẽ nói một câu.
“Nếu như Tổng giám đốc Mặc không tin, anh cứ thử làm theo lời tôi nói.”

Cô Nhiễm Nhiễm đến bể bơi tim Đường Tâm Nhan nhưng lại vô tình nhìn thấy cảnh thân mật giữa Mặc Trì Úy và Từ Oanh Oanh.
Từ góc đứng của cô ấy nhìn ra, Từ Oanh Oanh đang kiễng mũi chân, thân hình dán lên người Mặc Trì Úy, cử chỉ của hai người thực khiến người khác liên tưởng xa xôi.
Cố Nhiễm Nhiễm cau mày, không biết Mặc Trì Úy đang làm gì nữa.
Lẽ nào anh có hứng thú với Từ Oanh Oanh? Nhưng sao lại còn giấu Đường Tâm Nhan đi làm chuyện ái muội với cô ta làm gì?
Từ sau khi đường ai nấy đi với Trì Chi Hành, Cố Nhiễm Nhiễm đều luôn rất thất vọng về đàn ông.
Cô ấy cứ nghĩ Mặc Trì Úy sẽ không đến gần phụ nữ, anh không giống với Trì Chi Hành nhưng hiện tại xem ra, bọn họ cũng chỉ là một dạng như nhau cả thôi.
Đàn ông chẳng phải thứ tốt đẹp gì cả.
Cố Nhiễm Nhiễm xoay người, quay trở về, rẽ vào lối rẽ thì gặp phải Đường Tâm Nhan đang vội vã đi đến: “Ấy? Cậu không ở bể bơi à?”
Đường Tâm Nhan gật đầu: “Vừa rời khỏi không lâu, điện thoại của tớ để quên trong phòng thay đồ, tớ đang tính đến đó lấy.”
Cố Nhiễm Nhiễm nghĩ đến Mặc Trì Úy và Từ Oanh Oanh, cô ấy nghĩ vẫn không nên để Đường Tâm Nhan nhìn thấy cảnh ấy, tránh để cô càng bị tổn thương thêm: “Cậu đến với mẹ cậu đi, tớ sẽ đi lấy giúp cậu.”
Đường Tâm Nhan cũng không nghĩ nhiều, xoay người, quay lại khách sạn.

Cố Nhiễm Nhiễm cứ nghĩ Mặc Trì Úy sẽ chú ý đến ảnh hưởng, ít nhất thì anh sẽ không đưa Từ Oanh Oanh xuất hiện trước mặt Đường Tâm Nhan.
Sự thực thì lại hoàn toàn ngược lại, Tâm Nhan vì là khách của ông chủ khu nghỉ dưỡng mời đến, bữa tiệc buổi tối ông chủ lại sắp xếp cô cùng với những vị khách khác bao gồm cả Mặc Trì Úy ngồi cùng một bàn.
Bên cạnh Mặc Trì Úy, một bên là ông chủ sơn trang, bên còn lại là Từ Oanh Oanh trang điểm lộng lẫy.
Đường Tâm Nhan ban đầu không muốn tham gia bữa tiệc tối này nhưng sau đó suy đi nghĩ lại trốn tránh cũng không phải cách, cô sẽ không thể trốn tránh được hết tất cả những nơi mà Mặc Trì Úy sẽ xuất hiện.
Nhưng cô không hề nghĩ rằng, Mặc Trì Úy lại để Từ Oanh Oanh ngồi bên cạnh anh.
Rõ ràng trong buổi cắt băng khánh thành sáng nay, anh có trả lời phóng viên rằng Từ Oanh Oanh không phải loại hình mà anh thích.
Nhưng đến buổi tối, thái độ của anh với Từ Oanh Oanh như thể quay ngoắt một trăm tám mươi độ vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.