Trời vừa sáng, Tiêu Lăng Phong cố ép Đường Nhã Đình ăn chút điểm tâm, ngay sau đó có một đám phóng viên vọt vào phòng bệnh. Quay phim, chụp hình Tiêu Lăng Phong.
“Các người làm gì vậy, ai cho phép các người vào đây!” Tiêu Lăng Phong đứng dậy, che chắn cho Đường Nhã Đình.
“Tổng giám đốc Tiêu, hiện tại anh đang bị tình nghi là cố ý mưu sát. Anh có gì muốn nói không?”
“Mưu sát?” Tiêu Lăng Phong nghe thấy như đang lạc trong sương mù. Bọn họ nói cái gì vậy.
“Xin hỏi Tổng giám đốc Tiêu, tại sao lại muốn giết Trình tiểu thư, các người có thù hận gì sao?”
Trình Diệu Tinh! Tiêu Lăng Phong mơ mồ hiểu được một chút, những phóng viên này nhất định là vì chuyện của Trình Diệu Tinh mà tới. Người phụ nữ đáng chết này, cô dám làm thế với tôi!
“Các người nghe được những lời thế này từ nơi nào!” Tiêu Lăng Phong trừng mắt. “Hiện tại mời các người đi ra ngoài, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ!”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
“Tổng giám đốc Tiêu, nói vài lời đi!” Phóng viên nhất định không buông tha. “Xin hỏi chuyện này, có liên quan đến Đường tiểu thư sao?”
“Mời các người đi ra ngoài!” Tiêu Lăng Phong giận dữ.
“Tổng giám đốc, anh đây là đang thẹn quá hóa giận à…”
Bên kia, phòng bệnh của Diệu Tinh cũng đầy ký giả. Cô bị ánh đèn flash sáng chói là cho mắt mở không ra.
“Trình tiểu thư, xin hỏi cô sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật với Tiêu Lăng Phong sao! Cô sẽ khởi tố anh ta tội mưu sát, hay tội cố ý gây thương tích!”
“Các người có thâm thù đại hận gì? Tại sao anh ta muốn đẩy cô xuống lầu?”
Diệu Tinh bịt kín lỗ tai. Bọn họ đang nói cái gì vậy, làm sao bọn họ biết chuyện này?”
“Các người đi ra ngoài nhanh đi, hiện tại bệnh nhân cần được nghỉ ngơi!” Hạ Cẩm Trình vừa đẩy phóng viên ra ngoài, vừa lo lắng nhìn Diệu Tinh.
“Hạ tiên sinh, về chuyện này, anh có gì muốn nói không?”
“Đúng thế, tiết lộ một chút thôi…”
Tiêu Lăng Phong thật vất vả mới đuổi được đám phóng viên ra ngoài. Đầu óc rối loạn. Cái gì mà mưu sát. Cố ý gây thương tích. Trình Diệu Tinh, quả nhiên cô rất độc ác. Nghĩ xong, anh ta xoải bước đi ra ngoài, đứng trước cửa phòng Diệu Tinh, anh đá một cái, đá văng cửa phòng.
“Trình Diệu Tinh!” Anh rống giận, anh mới vừa bước vào, một đám phóng viên đã vây xung quanh. Trong nháy mắt, anh đã quên mất phải phản ứng như thế nào.
“Nhìn đi! Ánh mắt của anh ta thật là độc ác! Giống như rất muốn giết người!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Còn đang cho rằng đoạn phim là giả, bây giờ là thật rồi!”
Tiêu Lăng Phong đứng đó, sững sờ mặc cho phóng phim chụp hình, cách đám đông, anh nhìn thấy Diệu Tinh tựa vào ngực Hạ Cẩm Trình. Anh nắm chặt nắm tay. Thế nào, rõ ràng là cô đả thương người khác trước, đến bây giờ thì lại giả vờ vô tội.
“Tổng giám đốc Tiêu, nói vài lời đi!”
“Trình Diệu Tinh, đây là đang xảy ra chuyện gì?” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng hỏi.
“Tiêu thiếu gia là đang cậy vào thế lực của mình, ức hiếp người yếu thế sao?” Trong đám đông không biết ai nói lên một câu, ngay lập tức, Tiêu Lăng Phong trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích.
“Đúng vậy, đã có chứng cứ xác thực rồi, chẳng những không nhận sai, còn uy hiếp người khác…”
Chứng cứ gì? Tiêu Lăng Phong vẫn đang ngờ vực. Đã có người mở màn hình lên. Bên trong có một đoạn video. Là đoạn video Tiêu Lăng Phong đẩy Diệu Tinh từ trên lầu xuống…
Tiêu Lăng Phong hoàn toàn sửng sốt, chuyện gì đang xảy ra, tại sao lại có thể như vậy.
Đoạn video này, không chỉ được phát trên tivi, mà còn trên trang đầu các tạp chí. Tiêu thiếu gia, kẻ bị tình nghi mưu sát, vô cùng chấn động. Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, đoạn video này đã trở thành đối tượng được tìm kiếm cao nhất trên internet.
Rốt cuộc là ai? Tiêu Lăng Phong cố gắng nghĩ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không nghĩ ra được một manh mối. Rốt cuộc là ai, lại dám khiêu khích trực tiếp với anh…