Con Đường Trở Thành Thiên Hậu

Chương 292:




Uống một ngụm nước lấy lại bình tĩnh, Lâm Úc Nam mới nói: “Tôi định nhận cho cô một chương trình tạp kỹ.”
“Chương trình tạp kỹ?” Hạ Lăng hỏi “Như thế nào?” cả hai kiếp gộp lại, ngooại trừ các chương trình kiểu phỏng vấn, chương trình tạp kỹ duy nhất cô tham gia là nhạc hội Tinh Vân. Với kiểu đấu trực tiếp trong chương trình, cô có thể tỏa sáng, vậy còn những cái khác? Kiếp trước Bùi Tử Hoành nói chất lượng quá thấp, không đáng để suy nghĩ.
Lâm Úc Nam nói: “Cuộc phiêu lưu tuyệt vời.”
Cô nhìn anh bối rối, Lệ Lôi cũng nhìn anh ta đầy khó hiểu.
Lâm Úc Nam lại muốn lật bàn: “Không thể nào, chương trình nổi tiếng “Cuộc phiêu lưu tuyệt vời” mà hai người cũng chưa nghe đến?!” Lâm Úc Nam sắp điên rồi, rốt cuộc là anh rời khỏi giới giải trí bảy năm trời, hay là hai vị trước mặt đây rời khỏi bảy năm chứ? Người của Thiên Nghệ đều làm sao vậy… Anh quyết định, sau này nếu lại có cơ hội dẫn dắt nghệ sĩ, tuyệt đối sẽ không dẫn dắt người của Thiên Nghệ ra! Đám người bọn họ từ Boss cho đến ca sĩ đều ngốc nghếch! Quá dốt nát!
Hạ Lăng tỏ ra vô tội, nhỏ giọng nói: “Trước giờ tôi không xem tạp kỹ.”
“Vậy bình thường cô làm cái gì?!” Lâm Úc Nam lớn tiếng.
“Hát, nghe nhạc,” bạn học Hạ Lăng đếm đầu ngón tay, “Gần đây đang luyện giọng gió, anh cũng biết, chỉ mỗi chuyện đó cũng chiếm hơn nửa thời gian của tôi rồi…” giọng gió là một loại kỹ thuật hát, thông qua luyện tập, có thể khiến cho giọng đạt được cao độ cao hơn. Kiếp trước Hạ Lăng có tài năng bẩm sinh, quen hát giọng cá heo, trước đó khi làm ca khúc “Con mèo hoang” mới phát hiện ra viết thế nào cũng không thuận tay, nguyên nhân không phải điều gì khác, chính bởi vì âm vực cô thể hiện trên nhạc phổ, đa phần là âm cao, mà hiện giờ, cô không thể hát lên được.
Giọng cá heo là một loại tài năng hiếm gặp, kiếp trước cô rất may mắn có được nó.
Nhưng kiếp này lại không được may mắn như vậy, bẩm sinh không có buộc phải dựa vào rèn luyện để bù đắp, không hát được giọng cá heo, đành chỉ có thể khổ công luyện tập giọng gió.
Theo luồng suy nghĩ, cô nhớ tới lúc luyện thanh sáng nay, cảm thấy cách thức mở họng phát âm có chỗ không đúng, nếu như đổi thành cách khác, liệu có tốt hơn …
Lâm Úc Nam gọi cô mấy câu.
“Tôi đang nói chuyện với cô! Cô có đang nghe không đó!” Anh ta xồ đến trước mặt Hạ Lăng quát lên.
Lệ Lôi một tay đẩy anh ta ra, cảnh cáo: “Không được quát Tiểu Lăng.”
Lâm Úc Nam: “…”
Mẹ nó thời đại đổi thay rồi, nếu đặt vào bảy năm trước, có ai lớn gan dám bất kính với người quản lý vương bài như anh?! Kẻ theo đuổi nghệ sĩ? Đắc tội với anh thì chờ nghệ sĩ bị đóng băng, xóa sổ, tự tìm cái chết đi!
Hạ Lăng chớp chớp mắt: “Nói đến đâu rồi?” Lại nhìn Lâm Úc Nam một cách kỳ lạ: “Sao anh lại ngồi dưới đất?”
Lâm Úc Nam hầm hầm ngồi dậy, “Còn muốn tôi giới thiệu với cô chương trình Cuộc phiêu lưu tuyệt vời không?”
“Cần chứ.” Hạ Lăng có chút mơ hồ, “Tôi muốn hiểu tình hình như nào, rồi mới quyết định nhận hay không.”
“Nếu cô lại lơ đãng nữa,” Mặt Lâm Úc Nam không cảm xúc, “Tôi sẽ vứt luôn cái chương trình tạp kỹ này đi.” Dù gì nếu cô ấy không có hứng thú, hiệu ứng cũng sẽ không tốt, còn có tác động tiêu cực nữa. Huống hồ, cũng là lúc để cho cô gái này đi vào quy củ rồi, cô ấy và cái tên đại Boss theo đuổi cô, đều quá kiêu căng, trong mắt không còn ai nữa rồi!
Hạ Lăng lúc này mới có thái độ nghiêm túc.
Trải qua một thời gian làm việc cùng nhau, cô tin tưởng vào trình độ làm việc chuyên nghiệp của Lâm Úc Nam, tuyệt đối không ở dưới Sở Sâm hay chị Mạch Na. Đã là chương trình anh ta đem đến cho cô, vậy nhất định có giá trị của nó.
Lâm Úc Nam thấy cô nghiêm túc mới hài lòng.
Không thèm để ý đến vị đại Boss kia cản trở, anh nói: “Đây là chương trình tạp kỹ vương bài của đài truyền hình Minh Châu mới đưa lên sóng năm ngoái. Cuộc phiêu lưu tuyệt vời, tên sao thì ý nghĩa như vậy, chính là phiêu lưu ở một số nơi kỳ diệu, hoặc là làm những chuyện đặc biệt. Chương trình này mỗi tuần phát sóng một lần, mười hai tuần… cũng có nghĩa là ba tháng làm một kỳ, mỗi kỳ lại mời những ngôi sao với tiêu chuẩn cao tham gia. Ví dụ như, trước đây không lâu phát sóng kỳ mùa hạ, đã mời ngôi sao nhạc rock Châu Tiểu Long, còn có nữ diễn viên Louis Chen, người vừa được đề cử cho Liên hoan phim Cannes, và vô số nhưng ngôi sao nổi tiếng khác.
Hạ Lăng gật đầu.
Cô đã hiểu tại sao Lâm Úc Nam lại định cho cô nhận chương trình tạp kỹ này.
Kiếp trước, lý do Bùi Tử Hoành không để cô nhận tạp kỹ là sợ hạ thấp giá trị bản thân, bởi vì những người được mời tham gia chương trình tạp kỹ thường không quá đẳng cấp. Hạ Lăng cô xuất hiện trong bất kỳ một lễ trao giải nào tập hợp những người nổi tiếng đều là sự bổ trợ lẫn nhau, xuất hiện cùng với một nhóm ngôi sao hạng hai hạng ba, cùng diễn trên một sân khấu, đó là mất giá. .
||||| Truyện đề cử: Song Trùng |||||
Chương trình “cuộc phiêu lưu tuyệt vời” lần này, ít nhất những cái tên Lâm Úc Nam nói ra đều là những người có tư cách cùng cô ở kiếp trước gặp mặt, giao lưu trong những lễ trao giải hay dự tiệc ngôi sao hàng đầu.
Hơn nữa, với thân phận của cô kiếp này, có thể cùng diễn chung sân khấu với bọn họ, đó là cô trèo cao rồi.
Lệ Lôi cũng thấy hứng thú hỏi: “Vậy kỳ này có những ai?”
Lâm Úc Nam lạnh lùng trừng anh: “Chuyện của Đông Nhạc, anh đừng chõ miệng vào.”
“Đây là chuyện của bạn gái tôi.”
“Ai là bạn gái của anh!” lần này đến Hạ Lăng lườm anh.
“Tiểu Lăng…” Lệ Lôi bắt đầu ủy khuất, chuẩn bị tỏ ra đáng yêu để làm nũng.
“Còn cãi lại thì sẽ ném anh ra ngoài đó!” Hạ Lăng hung dữ với anh, nhưng lại như quát một con cún con.
Sau đó Lệ đại boss ủy khuất ngậm miệng lại.
Lâm Úc Nam ở bên cạnh lạnh lùng nhìn bọn họ tương tác với nhau, đột ngột bật ra câu hỏi: “Hai người định bao giờ quay lại với nhau?”
“Hả?”
“Hả?”
Lần này cả hai người đều ngẩn ra.
“Bộ dạng ngốc nghếch của hai người rất có tướng phu thê đấy.” Lâm Úc Nam vô cảm nói.
Nhưng Lệ Lôi cười tít mắt, bỏ qua cái từ ngốc nghếch kia, quyết định tạm thời không đem anh ta đi bán nội tạng nữa.
Hạ Lăng lại chẳng vui vẻ gì: “Ai nói?! Tôi không muốn quay lại với anh ta! Tôi, tôi vốn chưa từng nghĩ tới điều đó!”
“Khi một người phụ nữ nói không, thì thông thường lại là có,” Lâm Úc Nam lấy sổ của mình ra, cúi xuống bắt đầu ghi chép, “Lệ Lôi, vấn đề này do anh trả lời thì có vẻ bảo đảm hơn, hai người trong thời gian ngắn có kế hoạch tái hợp không? Hoặc là lại lần nữa công khai quan hệ?”
Sắc mặt Lệ Lôi nghiêm túc hơn chút: “Tôi sẽ kết hôn với Tiểu Lăng, với vấn đề lớn này, tất cả đều tôn trọng ý kiến của Hạ Lăng, cô ấy hy vọng công khai với bên ngoài thì công khai, không muốn công khai thì không công khai.”
Sau khi chia tay, Lệ Lôi cũng tự suy ngẫm về bản thân.
Thực sự là anh quá gấp gáp, không để ý tới nguyện vọng của cô mà công khai tình yêu với truyền thông, mới dẫn tới chuyện truyền ra bao nhiêu lời đồn bất lợi về phía cô. Cũng khiến cô cảm thấy mình không được tôn trọng.
Có lẽ đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho Tiểu Lăng không có cảm giác an toàn, muốn rời khỏi vòng tay của anh để tự lập?
Ánh mắt Lệ Lôi tối lại, lần này, anh sẽ yêu cô một cách cẩn thận.
Hạ Lăng nghe anh nói vậy, liếc nhìn anh thêm một cái.
Lâm Úc Nam thoáng thấy ánh mắt cô, lại phát ra tiếng như khịt mũi hay như cười: “Thừa nhận đi, cô có cảm giác với anh ta. Tôi cũng không phải paparazzi, không có hứng với chuyện tình cảm giữa hai người, tôi chỉ quan tâm duy nhất một điều, quan hệ của hai người đối với tiền đồ của cô sẽ trở thành biến số như nào, tiện nhắc tới, chương trình cuộc phiêu lưu tuyệt vời mà chúng ta sắp nhận, chủ đề kỳ này là cặp đôi phù hợp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.