Công Chúa Thời Tiết

Chương 83:




Tao cắn chết mày.
Hôm sau vừa tầm là chủ nhật cô và nhỏ tích cực ôm nhau ngủ nướng.
Anh nhàn nhã ngồi nhâm nhi tách café buổi sớm,đôi mắt đẹp khẽ liếc nhìn cảnh vật xung quanh.
Đôi mày khẽ trau lại,mấy cái đứa đang thập thò như thám tử ngoài cổng kia chẳng phải là đám học trò "cưng" của anh sao?
Đặt tách café xuống bàn,anh tao nhã hướng cổng đi tới.
*
-Ê,ê có thấy gì không Tuấn.
-Trời ạ,ông thầy chủ nhiệm lớp mình đúng là đại rồi.Ngôi nhà đẹp quá!
Tuấn vừa nói xong câu này liền bị cả đám kéo xuống đấm đá túi bụi.Cho chết cái tội trả lời không đúng chuyên môn.
-Chết,chết thầy đang ra kìa,mau tìm chỗ lấp.Mau lên
Nam hô to làm cho cả đám cuống cuồng muốn tìm chỗ để lấp.Mà quên mất tiêu mục đích tới nhà anh để làm gì.Nhưng,cả lũ nhìn tới nhìn lui mà chẳng thấy chỗ nào đủ cho 39 đứa ẩn lấp cả.
-Chạy về phía trước khoảng 4km nữa sẽ có chỗ chốn thôi.
Cánh cổng sắt cao vút được tự động mở ra.Anh dựa vào cổng nhìn đám tiểu quỷ đang loay hoay thì thản nhiên nói.
-AA,thầy sống ở đây sao?Bọn em chỉ tình cờ đi qua đây thôi.Đúng là trùng hợp quá.haha
Trang bị đám tiểu quỷ đẩy lên phía trước làm tiên phong,bất đắc dĩ nhìn anh cười giả lả.
-Vậy sao?
Anh nhướn mày hỏi như muốn khẳng định lời của Trang là sự thật.
-Dạ!
Mấy đứa kia đồng thanh,gật đầu lia lịa.
-Ừ,vậy thầy vào nhà đây.
Thấy thầy chủ nhiệm muốn vào trong mặt đứa nào cũng méo sẹo.Đi quãng đường xa như vậy tới đây chẳng lẽ công cốc đi về.
-Khoan đã thầy ơi,thực ra bọn em tới đây là để thăm Thiên.Không biết cậu ấy sao rồi.
Trang một lần nữa lại bị đẩy lên.Được nói chuyện với thầy giáo siêu cấp đẹp trai thì thích thật đấy nhưng khổ nỗi thần kinh nhỏ kém lắm,chịu rét không có nổi.
-Vào nhà đi!
Anh phun ra ba chữ rồi thong thả đi trước.Đám tiểu quỷ nhìn nhau khẽ thở phào nhẹ nhõm rồi cũng lạch bạch theo sau.
*
Mái tóc vàng rối tung như tổ quạ,khuôn mặt ngái ngủ chưa tan nhỏ vật vờ đi xuống lầu.
Cảm giác có rất nhiều người đang vào nhà, nhỏ ngạc nhiên cúi xuống nhìn thì bất ngờ đến nỗi suýt té cầu thang.Lấy lại bình tĩnh nhỏ phi lên phòng với tốc độ ánh sáng.
-Thiên Nhi dậy đi mau lên,đám tiểu quỷ tới chơi kìa.
Cái chăn hồng mềm mại bị nhỏ phũ phàng tốc ra.Nàng công khẽ cựa mình một cái rồi thản nhiên ngủ tiếp.
-Thiên Nhiiii
-Dậy rồi nè,đừng gọi nữa.Mà tỉ vừa nói ai tới vậy.Đại huynh đâu có cho người lạ vào nhà bao giờ.
Cô ngáp một cái thật dài,hỏi nhỏ.Khuôn mặt hơi sưng tím nhưng chẳng có một chút đau đớn nào cả.Cũng may là có phép thuật của đại huynh chữa trị cho đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.