Vân Trân nhận được một phong thư, một phong thư đến từ Ngụy Thư Tĩnh.
Lúc biết Ngụy Thư Tĩnh viết thư cho mình, nàng ngây ra một lúc.
Bởi vì từ năm năm trước, sau khi tạm biệt ở Bắc địa, giữa bọn họ đã không còn thư từ qua lại. Cô tình ngay lúc này, nàng nhận được thư của Ngụy Thư Tĩnh.
Chữ và con dấu trên phong thư không phải giả.
Đây thật sự là thư của Ngụy Thư Tĩnh.
Vân Trân mang theo nghi hoặc, bất an mở phong thư kia ra.
Chữ viết trong thư cũng đúng là của Ngụy Thư Tĩnh.
Ngụy Thư Tĩnh có một thói quen nhỏ khi viết chữ. Mấy năm nay, thói quen này chưa từng thay đổi, muốn làm giả là chuyện không thể.
Vân Trân mở thư, đọc lướt qua nội dung một lần.
Đọc xong, nàng lại ngây dại.
Nàng không quá tin vào nội dung trong thư, không nhịn được mà đọc lại. Lần này, nàng xem rất cẩn thận.
Không sai.
Không phải nàng hoa mắt, là sự thật!
Nhưng tại sao lại có một phong thư như vậy?
Vân Trân nghi hoặc.
Trong thư Ngụy Thư Tĩnh hỏi nàng sống trong cung có vui không.
Nếu nàng không vui, y có thể hỗ trợ đưa nàng rời khỏi hoàng cung, tới Tái Bắc! Thảo nguyên Tái Bắc rất rộng lớn, bầu trời ở đây cũng rất tự do...
Nếu nhất thời nàng không có chỗ nào đi, hoàn toàn có thể tới Tái Bắc.
Nếu không yên lòng A Linh, nàng cũng có thể đưa A Linh cùng đi.
Ngụy Thư Tĩnh hi vọng sau khi nàng nhận bức thư này, có thể nhanh chóng trả lời. Cách thành Đông năm dặm có một khách điếm, người của Ngụy Thư Tĩnh sẽ ở đó chờ nàng năm ngày. Sau khi nhận bức thư này, trong vòng năm này, nếu muốn rời khỏi hoàng cung, nàng có thể phái người tới khách điếm kia tìm người của y. Đến lúc đó, người của y sẽ sắp xếp đưa nàng rời khỏi kinh thành, rời khỏi Vân Hán Quốc.
Năm ngày sau, nếu người của y không đợi được tin của nàng, bọn họ sẽ không đợi nữa.
Trong thư, Ngụy Thư Tĩnh hi vọng nàng có thể suy xét cẩn thận.
Đi cùng phong thư còn có tín vật của Ngụy Thư Tĩnh.
Nàng chỉ cần sai người cầm tín vật kia đi tìm thuộc hạ của Ngụy Thư Tĩnh, những người đó sẽ phụ trách đưa nàng rời khỏi nơi này.
Vân Trân cầm miếng ngọc bội kia.
Trong khoảnh khắc này, nàng do dự.
Nàng nghĩ, chi bằng dứt khoát nhân cơ hội này rời khỏi kinh thành.
Nhưng rất nhanh, nàng đã lắc đầu, dẹp bỏ ý niệm này.
Trước đừng nói rốt cuộc có muốn cùng người của Ngụy Thư Tĩnh rời khỏi kinh thành ya không, chỉ riêng phong thư của Ngụy Thư Tĩnh đột nhiên xuất hiện đã rất đáng ngờ.
Trước đừng nói nàng và Ngụy Thư Tĩnh đã nhiều năm không gặp.
Mấy năm chia xa, ba năm đầu nàng cùng "Tham Lang" sống trên đảo nhỏ, sau đó lưu lạc bên ngoài hơn một năm. Mãi đến khi nghe tin Nam Hoang bùng nổ chiến tranh, Triệu Húc ngự giá thân chinh, nàng lo cho sự an nguy của Triệu Húc, chạy tới Nam Hoang. Rồi nàng bị Triệu Húc phát hiện, buộc về kinh thành.
Thời gian năm năm, Vân Trân đã không còn liên lạc với Ngụy Thư Tĩnh, cho dù là nhờ người báo bình an. Bởi vì nàng và Ngụy Thư Tĩnh đều biết không có tin tức mới là tin tức tốt nhất.
Giữa họ vẫn duy trì trạng thái không có bất kỳ thư từ qua lại.