Cuộc Đời Ngọt Ngào Khi Có Em

Chương 293: Trợ thần công




Edit: Kali
Beta: Dochan
Lâm Yên nhếch môi nhẹ lộ ra vẻ mặt đúng như dự đoán của cô, cô càng nói như vậy thì ngược lại Vệ Từ Phong càng không tin.
Thừa dịp Vệ Từ Phong đi xa, Kỳ Thiệu Nguyên vội vàng tiến đến trước mặt Lâm Yên: “Lão đại, Vệ Từ Phong cậu ta...”
Lâm Yên dùng tay ra hiệu im lặng: “Nhớ phải giúp tôi giữ bí mật nha.”
Kỳ Thiệu Nguyên liên tục gật đầu, ngoan ngoãn mở miệng: “Nhớ rồi nhớ rồi. Tôi nhất định giữ bí mật! Lão đại yên tâm!”
Lúc này Lâm Yên mới hài lòng, mỉm cười rời đi.
Sau khi Lâm Yên đi, Kỳ Thiệu Nguyên lại nhìn chằm chằm bóng lưng của nữ thần hơn nửa ngày, lúc này mới vừa lòng thỏa mãn.
Lúc này, Kỳ Thiệu Nguyên đột nhiên nhớ tới Vệ Từ Phong, vừa rồi Vệ Từ Phong mới vừa nói ghim một bài đăng lên trang đầu của microblogging, là bài gì?
Xuất phát từ tính tò mò, Kỳ Thiệu Nguyên mở microblogging ra, sau đó thấy ngay nội dung bài đăng kia:
Vệ Từ Phong: [ Coi trọng cô ta? Trừ phi ông đây mù! ]
Kỳ Thiệu Nguyên: “...”
Lúc này, sự ghen ghét của Kỳ Thiệu Nguyên đối với Vệ Từ Phong tất cả đều hóa sự đồng tình sâu sắc.
Không biết ngày mà Vệ Từ Phong biết rõ chân tướng sẽ có tâm tình gì...
...
Trong phòng Chuẩn bị thi đấu.
Tất cả người của đội đua Hạ gia và đội đua ZH1 đều có mặt ở đây, sắc mặt của mọi người đều có chút nghiêm trọng.
Lâm Yên cũng đổi trang phục đua xe, đi đến.
“Lâm Yên! Cái đồ sao chổi nhà mày, có phải mày nhất định phải phá cho Hạ gia chúng tao tan nhà nát cửa mới cam tâm hay không?! Hôm nay tao phải dạy dỗ mày thật tốt mới được!” Hạ Hùng vừa thấy Lâm Yên, ngay lập tức giận dữ vừa nói xong đã xông lên muốn tát Lâm Yên một bạt tai.
Nhưng mà còn chưa kịp tới gần, đã bị một bàn tay vững vàng giữ cổ tay của ông lại.
Bùi Vũ Đường không biết tới từ lúc nào: “Hạ tiên sinh, ra tay với một cô gái là không hay lắm đâu.”
Móa! Lại còn dám ra tay với chị dâu cả của cậu!
Thấy Bùi Vũ Đường, sắc mặt của Hạ Hùng mới thoáng hoà hoãn lại, mở miệng nói: “Bùi thiếu, ngài cũng thấy đó, lần này Minh Khải của chúng tôi trăm cay nghìn đắng thật vất vả lắm mới giành được quán quân, không phụ kỳ vọng của ngài. Nhưng mà ai ngờ tất cả đều bị con ranh này làm hỏng, rõ ràng là cô ta muốn hại chết Hạ gia chúng tôi!”
Bùi Vũ Đường bĩu môi, cậu đặt kỳ vọng vào Hạ Minh Khải lúc nào?
Sớm biết đã không cản ông ta lại nếu chị dâu tự mình ra tay có thể đã đánh cho ông ta liệt nửa người rồi.
Hạ Nhạc Phong bên cạnh nghe được Hạ Hùng nói như vậy, giận đến không được, cái gì mà trăm cay nghìn đắng chứ, thật vất vả mới giành được quán quân hử?
Rõ ràng hoàn toàn là dựa vào “thần trợ công” – chị Yên anh ta mới giành được quán quân đó có được không?
Nhưng mà cậu đã nói 800 lần rồi vẫn không có ai tin.
Lúc này, Hạ Định Khôn ngồi ở một bên, sắc mặt ngưng trọng lạ thường, nhìn Lâm Yên nói: "Giới đua xe không giống như giới giải trí, Tiểu Yên, lần này con quá ngông cuồng rồi.”
Hạ Hùng nghe vậy, lập tức nhìn Lâm Yên tức giận chửi: “Ngày ngày mày ở bên ngoài làm mất thể diện, bại hoại gia phong tao còn chưa tính sổ. Thế mà nay còn dám đem thủ đoạn hạ lưu ở giới giải trí của mày vào đây.
Đội đua Hạ gia của chúng ta năm đó ở trong nước có tiếng tắm như thế nào? Bây giờ đã suy bại tới mức mà phải dùng đến thủ đoạn ăn vạ hèn hạ hay sao? Mà cho dù là lôi kéo được nhà tài trợ, nhưng tất cả tiếng tăm đều bị ô uế hết đến lúc đó mày bảo Hạ gia chúng tao làm sao còn chỗ đứng trong giới đua xe?! Mặt của cả Hạ gia đều bị mày làm mất hết!”
“Đủ rồi.” Hạ Định Khôn cắt ngang Hạ Hùng, sau đó nhìn Z Thần một bên.
Sắc mặt Hạ Định Khôn ngưng trọng lại phức tạp, Lâm Yên quấy rối đã đành, điều ông không nghĩ tới, thế mà Z Thần lại đồng ý với Lâm Yên!
Hạ Định Khôn mở miệng nói: “Dù sao chuyện cũng đã xảy ra, vẫn nên nghĩ cách giải quyết như thế nào, Z Thần, thật xin lỗi đã liên lụy đến quý đội đua.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.