Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh - Kim Nhật Nguyệt

Chương 2: Một Lần Tình Cờ Gặp Rồi Sẽ Quên



Hôm nay, Khai Nguyên cũng tới Cơ quan làm việc bình thường như những ngày khác, cô có một tâm niệm là cố gắng làm việc kiếm tiền để được đi học tiếp văn bằng hai Đại học.

Chính vì thế mà Nguyên quyết định làm việc chăm chỉ để có tiền chi trả học phí, cô không thể cứ phụ thuộc gia đình mãi được, đã không giúp đỡ được gia đình thì cũng không thể cứ để gia đình phải khổ cực vì mình thêm nữa.

Với vai trò một viên chức nhà nước, cô luôn cố gắng làm việc nghiêm túc và tận tâm, không vi phạm nội quy cơ quan và quy chế làm việc cũng như đạo đức của một người viên chức.

Chính vì thế mà cô đặt ra cho mình nguyên tắc trong công việc phải luôn trong sạch và công bằng, công khai. Có như vậy thì lương tâm của mình mới thanh thản và làm việc ngày càng hiệu quả hơn.

Chính vì thế mà cô đã quên bẵng mất anh chàng quân nhân mà cô tình cờ gặp trên đường ngày hôm ấy. Còn anh thì sao, anh có biết có một người con gái tình cờ thấy anh trên đường hay không, hay thậm chí chắc anh cũng không lưu tâm đến vấn đề nhỏ nhoi ấy.

Thời gian thoi đưa, thấm thoát mà đã đến tháng Giêng, sau khi về nhà đón Tết cùng gia đình, cô lại tiếp tục vào làm việc, Tết về quê bà con hàng xóm ai cũng hỏi vì sao không lấy chồng, sao năm nào cũng về có một mình như vậy, ôi thật là đau lòng mà.

Nhưng biết làm sao được, vì bản thân không thể trở thành một người bình thường như bao người khác, có gia đình chồng con, mà cứ long nhong không bờ bến như vậy, đôi khi bản thân cô cũng tự hỏi vì sao mình không thể tìm được một người đàn ông như ý.

Cô luôn đổ thừa rằng đàn ông tốt đã tiệt chủng hết rồi, nhưng tiêu chuẩn đàn ông tốt của cô là gì? Có lẽ đúng như mọi người nói rằng cô quá kén chọn, người đã xấu mà còn đóng vai ác, nên không tìm được người như ý, trên đời này làm gì có người nào mười phân vẹn mười đâu, cũng như bản thân cô đâu phải là người hoàn hảo. Cô cũng có rất nhiều khiếm khuyết thế mà lại đòi hỏi người bạn đời hoàn hảo là sao.

Mặt dù đã tìm được câu trả lời để gỡ rối khuất mắt trong lòng, nhưng sao nửa kia của cô vẫn chưa xuất hiện chứ. Thôi thì duyên phận là chuyện không thể cưỡng cầu được, nên cứ để việc gì đến thì sẽ đến thôi, và thế là cô quay lại với thực tế cuộc sống, quay về vạch xuất phát, tiếp tục làm việc.

Đúng như người ta thường nói, người không có tình yêu thì thường rất khó tính, đúng như vậy cô cũng thấy mình thật sự rất khó tính, rất khắc khe với bản thân cũng như với mọi người mọi việc xung quanh.

Cô luôn yêu cầu công việc sao cho hoàn hảo, và cũng nghiêm túc với bản thân, cô luôn nhắc nhở bản thân không được lơ là công việc cũng như không được quá buôn lỏng bản thân, để mắc phải những sai lầm không đáng có trong cuộc sống, để rồi bản thân phải hối hận về sau.

Thời đại bây giờ có còn anh chàng nào không chơi bời, rượu chè, thuốc lá đâu chứ, đúng là điên mất thôi, nhưng biết làm sao được cô không chịu nổi mùi thuốc lá, càng không chịu nổi mùi rượu và càng không chấp nhận việc bài bạc hay chơi bời lăng nhăng.

Ôi nhứt đầu quá đi mất, thôi quên chuyện này đi, không có chồng thì không có chồng, pháp luật cũng đâu có quy định là nhất định phải có chồng đâu chứ. Haha cứ như vậy là mọi việc sẽ ổn thôi. Ba Mẹ ơi con xin lỗi nhé, con không cho Ba Mẹ người con rể như ý rồi.

Nhưng mọi việc không chỉ ngừng lại ở đó, có ai nói tình cờ một lần thì không có lần thứ hai, thứ ba đúng không. Và đúng như ông bà xưa thường nói, duyên phận là sợi dây vô hình gắng kết hai con người xa lạ với nhau.

Một khi duyên đến thì không thể cản được. Tuy đó là một câu nói đùa nhưng cũng rất chân thật, người ta bảo rằng không tin, không mê tin nhưng cô tin trên đời này có duyên số. Người ta nói nhân định thắng thiên nhưng cơ duyên cũng phải có thì mới có thể nắm bắt được cơ hội mà quyết định cho bản thân chứ đúng không nào.

Công việc đầu tiên trong ngày của cô khi tới cơ quan là lau bàn làm việc của mình, sau đó mở máy tính lên, mở zalo và phần mềm hệ thống lên xem có văn bản mới gì không, sau đó tiếp tục làm việc tiếp theo trong ngày. Cô rất thích làm việc ở đây mọi người rất vui vẻ và hòa thuận, đôi lúc công việc rất căng thẳng nhưng mọi người đều cùng nhau vượt qua và rất đoàn kết.

Hôm nay, thứ sáu ngày cuối tuần là ngày mà ai cũng thích bỡi vì hết hôm nay thì sẽ được nghỉ ngơi hai ngày, sẽ được thư thả và được ngủ nướng. Cô rất thích cuối tuần để cô giải quyết những việc tồn đọng trong tuần không làm được.

Đối với người chưa từng hẹn hò thì cuối tuần của họ rất đơn giản là ngủ, chơi và ăn. Cô cũng không ngoại lệ, cuối tuần cô có thời gian để viết và đọc tiểu thuyết thể hiện đam mê viết lách của mình.

(Còn tiếp)