Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 219: Chiến đấu khủng bố




Mồm thì hô Đoạn Không Trảm, nhưng Phá Lôi Thương trong tay Tử Phong lại không chém mà đâm, thực sự khiến người khác có chút ngỡ ngàng. Đoạn Không Trảm cốt yếu đó là dùng tốc độ cực nhanh để công kích liên tiếp, không gì cản nổi, nếu tốc độ là chủ yếu, thì quản gì là đâm hay chém, đều dùng được cả, còn kia chỉ là một cái tên, hô lên là để đánh lạc hướng là chính, chứ Tử Phong hắn có đổi tên Đoạn Không Trảm thành Nhảm Nhí Trảm cũng không ai nói gì được hắn cả, ai đặt ra quy định là chiêu thức phải có tên giống như năng lực của nó cơ chứ.
Đột phá Tôn cấp, tốc độ của Tử Phong vốn đã nhanh nay lại càng trở nên khủng bố, hơn nữa dưới sự tăng phúc của Chân dạng, một cú nhún mình Thuấn bộ của hắn có thể nói là phá toái hư không, tốc độ bộc phát thậm chí có thể khiến cho không gian xung quanh sụp đổ, vốn lấy năng lực của ba tên hộ vệ kia nếu chú ý thì có thể nắm bắt được, đằng này Tử Phong di chuyển quá bất ngờ, đến khi bọn chúng nhận ra thì trước mặt mỗi người đã xuất hiện vô số mũi thương, nhắm thẳng vào tất cả bộ vị yếu hại trên cơ thể bọn họ mà đâm tới.
Những tưởng dưới đòn tập kích bất ngờ của Tử Phong, ba tên hộ vệ kia sẽ bị đâm thành cái tổ ong vò vẽ, nhưng Tôn cấp không hổ là Tôn cấp, hơn nữa bọn họ tất cả đều là Tôn cấp lục phẩm hàng thật giá thật, tuy phản ứng chậm một nhịp nhưng lực ứng biến lại cực nhanh. Chỉ nghe mấy tiếng leng keng đinh tai vang lên, một tên hộ vệ đã đứng chắn trước hai người còn lại, trên tay là một tấm khiên lớn trạm chổ hoa văn vô cùng đẹp mắt, trực tiếp cản lại toàn bộ công kích của Tử Phong.
Tử Phong cũng không mong đợi mình sẽ đắc thủ ngay trong chiêu đầu, nhìn thấy tấm khiên kia dễ dàng chống lại Phá Lôi Thương vốn là Địa giai Bảo khí, Tử Phong âm thầm líu lưỡi, thầm than nội tình của đại gia tộc quả nhiên là cường hãn, đến một tên hộ vệ cũng có Bảo khí cao giai trong tay, xem ra hắn nên cẩn thận, kẻo không giúp được Lăng Phong mà lại còn lật thuyền trong mương.
Thực tế thì hắn không có một chút hảo tâm nào cả, cái tên Lăng Phong này có chết hay không hắn không quan tâm, chỉ là ngay khi hắn vừa trở lại đây, vừa vặn nghe thấy cuộc đối thoại của hai bên, đúng lúc đó thì hệ thống vốn bao lâu nay không hề giao cho hắn nhiệm vụ nay lại giở chứng, đập ngay vào mặt hắn một cái nhiệm vụ cưỡng chế, khiến hắn không thể không làm theo.
Nhiệm vụ thì rất đơn giản, đó là đánh bại ba tên hộ vệ của Lăng Tiếu, nghe thì đơn giản, nhưng mà Tử Phong hắn mới chỉ là Tôn cấp nhất phẩm thôi, dù có chiến lực hơn người thì hắn cũng không chắc mình có thể lấy một chọi ba mà có thể toàn mạng hay không, huống chi lại còn yêu cầu hắn phải đánh bại đối phương nữa chứ. Nếu là bình thường thì hắn khẳng định sẽ bỏ chạy, sau đó lợi dụng mấy kĩ năng của mình rồi tiến hành ám sát, như vậy an toàn hơn rất nhiều, cơ mà cái hệ thống chết tiệt này lại bắt hắn phải hoàn thành nhiệm vụ trong vòng 2 giờ, coi như là ép hắn phải giao thủ ngay tại nơi đây luôn rồi.
Tử Phong sau khi công kích thất bại cũng không cảm thấy gì, tâm trí hắn vô cùng bình tĩnh mà suy diễn kế sách, năng lực chiến đấu của hắn lúc này được phát huy đến mức tận cùng, trong đầu liên tục hiện lên vô số giả định chiêu thức có thể sử dụng. Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh, Tử Phong chỉ khựng lại chưa tới một cái chớp mắt, trực giác của hắn chợt cảm thấy nguy cơ mãnh liệt, hắn liền ngay lập tức đạp hai chân xuống đất, tung người phóng lên không trung. Đúng lúc hắn vừa rời khỏi mặt đất, một tên hộ vệ lao ra từ sau tấm khiên, trên tay là một thanh trường kiếm, lấy tốc độ như thiểm điện mà quét ngang nơi Tử Phong vừa đứng, nếu không phải hắn phản ứng nhanh thì hai chân hắn đã bị chặt đứt rồi.
“Hừm, một tên lấy lá chắn phòng thủ, đồng thời là để che mắt, trong lúc đó thì một tên khác lại thừa cơ ra tay công kích, phối hợp thật sự rất ăn ý, chỉ là không rõ tên còn lại đang làm cái gì nữa..” Tử Phong trong đầu thầm nghĩ, đoạn quay sang phía Lăng Phong mà gào lớn
“Ngươi còn đứng đó làm gì, tranh thủ thời gian mà làm thịt cái tên ngu si đần độn Lăng Tiếu đi chứ còn gì nữa!!”
Lăng Phong nghe vậy chợt giật mình, nhưng ngay lập tức liền tỉnh ngộ, toàn thân khí thế chợt bùng phát, từ trên trời lao thẳng xuống chỗ Lăng Tiếu giống như lưu tinh giáng thế.
“Ầm!!!!”
Tử Phong nheo mắt nhìn Lăng Phong lao vào Lăng Tiếu mà công kích, hắn thầm đoán hai tên này đánh nhau không phải nhất thời là có thể phân thắng bại được, hắn phải cố gắng kìm chân ba tên hộ vệ này mới được. Vừa mới quyết định như thế, hắn chợt nhận ra một điều khác thường, trước mặt hắn lúc này chỉ có hai tên hộ vệ, còn một tên còn lại đâu??
“Binh!!!”
Bất ngờ một cự lực khủng khiếp nặng tựa trăm vạn cân bất ngờ đập thẳng vào sống lưng Tử Phong giống như trả lời cho câu hỏi của hắn, trực tiếp chặt đứt xương sống của hắn, huyết nhục của hắn dưới cự lực không chịu được mà nổ tung thành một cái động lớn, cả người Tử Phong hoá thành một đạo huyết quang mà bắn từ trên trời xuống đất, sau khi cào mặt đất thành một cái rãnh dài mấy trăm mét, hắn mới văng lên không trung, sau đó hết đà mà rơi xuống đất.
Tên hộ vệ thứ ba từ trên trời từ từ hạ xuống bên cạnh hai người còn lại, miệng cười lạnh: “Hừ, một con kiến Tôn cấp nhất phẩm mà cũng vọng tưởng muốn cầm chân bọn ta, ngươi nên tự xem lại bản thân mình đi.” Nói đoạn hắn cùng hai tên hộ vệ kia tiến tới nơi Tử Phong rơi xuống, ý đồ muốn xem thử coi hắn đã chết hay chưa, một bộ dáng vô cùng cẩn thận, xem ra tuy ngoài miệng nói thế, nhưng năng lực mà Tử Phong biểu hiện ra đã khiến bọn chúng có một chút kiêng kị.
Khi tới gần nơi Tử Phong rơi xuống, chỉ thấy mặt đất vỡ ra một cái hố lớn, vô số đá vụn rơi ở trên, che lấp cả miệng hố, bọn hắn chỉ có thể đoán rằng Tử Phong đang bị chôn bên dưới lớp đất đá này mà thôi. Tên hộ vệ vừa mới đánh lén Tử Phong giơ tay lên, cách không tung ra một quyền, trực tiếp thổi bay lớp đất đá trên mặt hố, khiến cho bụi bặm tung lên mù mịt.
Bỗng nhiên khói bụi bị một cơn cuồng phong cuốn bay, một thân ảnh lao ra khỏi miệng hố giống như tên bắn, tên hộ vệ cầm khiên bất kể ra sao đều không có chút coi thường, tấm khiên lớn ngay lập tức được dựng lên trước hai người còn lại, trực tiếp chặn lại thân ảnh đang lao tới. Nhưng mà, có chặn được không?
Chỉ nghe thấy ba tiếng “ầm, ầm, ầm” nối tiếp nhau chấn động màng nhĩ, tên hộ vệ chỉ cảm thấy một luồng cự lực bài sơn đào hải nện lên trên tấm khiến, dưới tình huống không chuẩn bị kĩ càng, hắn liền mất đi trọng tâm, cả người bay lên không trung. Nhưng không phải chỉ mình hắn, luồng cự lực khủng bố đó không ngờ lại đem không gian xung quanh tấm khiên trực tiếp nổ bạo, thổi bay cả hai tên hộ vệ còn lại.
Ổn định thân hình trên không trung, tên hộ vệ cầm khiên chỉ cảm thấy cánh tay giữ khiến của mình tê dại, thậm chí xương cốt của hắn dường như đã bị nứt vỡ ra ở đâu đó, tuy không đáng ngại nhưng đau đớn là có thừa. Hai tên hộ vệ kia cũng nhanh chóng tập trung lại bên người hắn, ba cặp mắt chăm chú nhìn xuống bên dưới.
Chỉ thấy tại nơi bọn họ vừa bị thổi bay, mọi thứ trong không gian trăm mét xung quanh đều bị nghiền nát, thậm chí bọn họ còn có thể cảm nhận được không gian ở trung tâm còn có dấu hiệu vỡ vụn, thầm kinh ngạc vì lực lượng khủng bố vừa rồi. 𝙽ha𝑛h‎ mà‎ khô𝑛g‎ có‎ quả𝑛g‎ cáo,‎ chờ‎ gì‎ 𝑡ìm‎ 𝑛ga𝓎‎ (‎ TRu𝙈TRUY‎ E𝙽﹒V𝙽‎ )
“Các ngươi nghĩ ràng ta dễ chết thế sao!!” Một thanh âm vang lên từ bên dưới, sau đó là một thân ảnh từ từ bay lên khiến cả ba tên hộ vệ không tự chủ mà co rút con ngươi lại, âm thanh này, chắc chắn là cái tên Tử Phong kia!!
Chỉ thấy bay trước mặt bọn hắn là một người, không, đúng hơn phải gọi hắn là một con quái vật hình người với sáu cánh tay phân biệt mọc ra từ hai bên vai, toàn thân trên dưới được bọc trong một lớp giáp kim loại màu hoàng kim chói loá, đằng sau lưng là hai chiếc cánh chỉ có một bộ khung xương, phần còn lại là một ngọn lửa màu vàng rực cháy dang rộng tới hơn ba mét, mái tóc màu bạc của hắn vốn ngắn ngủn không biết từ lúc nào đã mọc dài ra ngang lưng, dưới những cơn gió mà bay phất phới, toàn thân hắn toả ra khí thế khủng bố tới mức khiến ba tên hộ cảm thấy có chút khó thở.
“Khậc khậc, liều mạng thôi!!” Tử Phong cười lớn, âm thanh sang sảng giống như chuông đồng vang vọng khắp đại thảo nguyên rộng lớn.
- Tên: Tử Phong
Chủng tộc: Thiên Ma Vương (đã thức tỉnh)
Sát thủ hư không level 30
Nhanh nhẹn: 3070770 (+6141540) (+1535385)10747695
Thể lực: 2737920 (+10951680) (+1368960)15058560
Lực lượng: 2964630 (+11858520) (+1482315)16305465
Tinh thần: 1734110 (+867055)2601165
Linh lực: 3463640 (+1731820)5195460
- Trạng thái: Huyết mạch Thiên Ma, Thiên Ma Hóa Thân, Song trọng đột phá cực hạn, Thị huyết.
Tử Phong thầm hít vào một hơi khí lạnh, cảm thấy cơ thể mình tràn đầy năng lượng giống như sắp sửa nổ tung, hắn nhìn thoáng qua chỉ số của bản thân mà không khỏi kinh hãi, không thể ngờ được dưới một loạt kĩ năng tăng phúc, chỉ số của hắn lại có thể đạt tới mức khủng bố như vậy, so với ba tên hộ vệ trước mắt thì còn nhỉnh hơn gấp rưỡi, riêng lực lượng cùng thể lực thì trực tiếp gấp đôi.
Nhưng hắn cũng không khinh địch, bởi đến Tôn cấp, chỉ số cá nhân không còn quá quan trọng nữa, mà thay vào đó là chiêu thức, là vũ kĩ, dù chỉ số của ngươi có mạnh nhưng đối mặt với vũ kĩ cường đại thì cũng tỏ ra lép vế mà thôi. Chỉ là không khinh địch không có nghĩa là Tử Phong hắn sẽ sợ hãi, ngược lại, hắn lại càng hưng phấn, tự hỏi liệu bản thân chỉ lợi dụng chỉ số khủng bố và năng lực phòng ngự biến thái của Thiến Ma Hoá Thân thì có đủ để chiến hay không.
Đương nhiên với câu hỏi khó như vậy, cách duy nhất để có thể biết được đó chính là qua thực chiến, đó cũng là điều mà Tử Phong chuẩn bị làm. Chỉ nghe hắn gầm lên một tiếng giống như dã thú, đôi cánh sau lưng hắn vỗ nhẹ một cái, thân hình hắn trong chớp mắt biến mất tại chỗ, một tích tắc sau liền xuất hiện trước mặt tên hộ vệ đã đánh lén hắn lúc nãy, ba cánh tay vung lên, tung ra ba quyền với lực lượng khủng bố nhằm thẳng ngực đối phương.
“Vô Kiên Bất Tồi!!” tên hộ vệ bên cạnh phản ứng cực nhanh, tấm khiên trong tay hắn ngay lập tức được giơ lên, đã kiến thức qua uy lực nắm đấm của Tử Phong, hắn ta không dám khinh thường, lúc này liền sử dụng đến kĩ năng. Chỉ thấy những đường hoa văn trạm khắc trên mặt khiên đồng loạt phát ra ánh sáng màu xanh ngọc, trong nháy mắt nắm đấm của Tử Phong nện lên mặt khiên, một lớp lá chắn nhàn nhạt chợt xuất hiện.
Ba quyền long trời lở đất của Tử Phong không chút lưu tình đập lên lớp lá chắn năng lượng màu xanh ngọc, trực tiếp phá tan nó thành vạn mảnh, nhưng lực lượng của hắn lại vô cùng quỷ dị bị hoá giải, chỉ còn lại một chút dư lực nhỏ bé không tạo nên tác dụng gì là trực tiếp chạm vào mặt khiên.
Trải qua một lần, Tử Phong lúc này đã có chủ ý đề phòng, quả nhiên đúng như hắn đã nghĩ, tên hộ vệ có tốc độ cực nhanh kia ngay sau khi hắn phá tan lớp lá chắn liền lao ra từ đằng sau tấm khiên khổng lồ, trường kiếm trong tay không biết từ lúc nào đã đổi thành một thanh nhuyễn kiếm, mũi kiếm giống như linh xà vặn vẹo mà đâm tới tấp lên người Tử Phong.
Nhưng bị ám toàn một lần, nào có chuyện Tử Phong sẽ lại đi vào vết xe đổ, ba cánh tay còn lại của hắn vốn rảnh rỗi, liền hoá chường thành đao, lợi dụng lớp giáp siêu cấp cứng rắn mà trực tiếp đánh bật mũi kiếm của đối phương, phát ra vô số tiếng kim loại chói tai.
Tấm khiên vốn bất động bất ngờ hất lên, đẩy cơ thể của Tử Phong bật ngửa ra sau, tên hộ vệ thứ ba lao ra ngay lập tức, trên tay hắn lúc này là một bộ quyền sáo không biết làm bằng thứ kim loại gì, nhưng xét đến việc hai tên hộ vệ kia sử dụng đều là Bảo khí, có thể khẳng định đôi quyền sáo của hắn cũng tương tự như vậy.
Tử Phong không đợi đối phương áp sát, Thiên Ma Dực sau lưng vỗ mạnh một cái, ngọn lửa từ đôi cánh của hắn hoá thành một đạo liệt hoả màu hoàng kim phóng thẳng về phía tên hộ vệ đang lao tới. Cảm nhận nhiệt độ khủng bố của đạo liệt hoả, tên hộ vệ không còn cách nào khác ngoài buông tha cho công kích mà xoay người sang một bên né tránh.
Còn chưa kịp thở dốc, một tấm khiên khổng lồ bất ngờ xuất hiện bên cạnh người hắn, không chút trì hoãn mà đập thẳng lên người hắn, khiến Tử Phong phải dùng đến cả sáu cánh tay mới có thể đỡ được.
“Hừ, lực lượng ngươi có lớn hơn thì cũng vậy thôi, xem đây, Thái Sơn Áp Đỉnh!!”
Từ mặt khiên truyền tới một cự lực không kém gì bản thân làm Tử Phong có chút không đỡ được, cả người bị đẩy lui một đoạn trên không trung, ngay lập tức tên hộ vệ nhanh nhẹn đón lấy thời cơ này, thân ảnh xuất hiện trên đường bay của Tử Phong, miệng không nói gì mà chỉ vung tay lên, nhuyễn kiếm đã được đổi trở lại thành trường kiếm, mũi kiếm vạch ra thành một đường cong vô cùng đẹp mắt, trực tiếp chém thẳng lên lưng Tử Phong.
Biết rằng đối phương chắc chắn đã sử dụng vũ kĩ, Tử Phong không dám khinh thường mà đánh cuộc vào lớp giáp của bản thân, một bên cánh của hắn vỗ một cái, tạo lực đẩy khiến hắn xoay người lại, sáu cánh tay hành động cùng một lúc, trực tiếp ép vào, chặn đứng lưỡi kiếm ngay khi nó chỉ cách ngực hắn chưa đầy một gang tay.
Từ lòng bàn tay hắn truyền đến một cơn đau nhức nhối, Tử Phong biết là lưỡi kiếm này đã chém xuyên qua lớp giáp trên tay hắn, thầm nghĩ may rằng hắn cẩn thận, không thì đã bị chém thành hai nửa rồi.
Nhưng hắn cũng không có cơ hội mà nghĩ thêm một chút nào nữa, bởi hai tên hộ vệ còn lại đã lại xuất hiện bên cạnh hắn, một bên quyền một bên khiên cứ như vậy đánh tới, khiến hắn không thể không phòng thủ. Bốn người quấn lấy nhau thành một đoàn trên không trung, lấy ba người vây công một người nhưng không bên nào chiếm được thế thượng phong, cứ dây dưa mãi như vậy không dứt.
“Không còn thời gian nữa, chúng ta cần phải sử dụng đến nó!!” Tên hộ vệ cầm khiên thấy tình hình kéo dài mãi không ổn, liền hô lớn.
Hai người còn lại nghe vậy không chút do dự gật đầu, ba người nhất thời tách ra khỏi Tử Phong, sau đó giống như lúc trước mà chia nhau ra tạo thành một hình tam giác trên bầu trời, mỗi người đều biến hoá cơ thể của mình thành một tư thế quỷ dị. Tử Phong ngay lập tức nhận ra đối phương định thi triển một chiêu thức hợp kích gì đó, hắn nào có thể để cho đối phương làm như vậy.
Tử Phong chân đạp lên hư không, cả người hoá thành một đạo ánh sáng mà lao thẳng tới chỗ ba tên hộ vệ, mấy cánh tay đã được bao phủ một luồng năng lượng màu đen, hiển nhiên là đến cả Hư Thiểm Quyền cũng đã được tung ra.
Nhưng đã quá muộn, ngay khi Tử Phong gần tới nơi, ba tên hộ vệ đồng loạt giơ một cánh tay ra, một hình phù văn kì dị bất ngờ hiện ra giữa ba người, sau đó phù văn đó đột nhiên nổ tung, hoá thành một cột năng lượng màu trắng trực tiếp bắn thẳng lên người Tử Phong, nuốt chửng hắn sau đó đẩy hắn từ trên trời xuống mặt đất.
Tia năng lượng đó xuyên xuống đất, giống như một cây cột trụ chống trời mà không ngừng ép Tử Phong xuống mặt đất.
“Aaaggrhhhhhhhhh!!”
Một tiếng gầm vang lên, sau đó thì tại tới Tử Phong đang bị ép trên mặt đất, không gian nơi đó đột nhiên vặn vẹo sau đó nổ tung, chỉ thấy hắn vung mạnh sáu cánh tay ra, phá tan không gian xung quanh, trực tiếp đánh bạt của cột năng lượng thần bí kia.
Chỉ là ngay khi hắn vừa mới thoát ra khỏi sự áp chế của cột năng lượng, thì ba tên hộ vệ đã không biết từ lúc nào xuất hiện ngay phía trên đầu hắn, ở khoảng cách này thì Tử Phong hoàn toàn không kịp để làm ra hành động gì cả.
Diệu Yên ở xa nhìn thấy như vậy liền vô cùng hoảng hốt, đang muốn vứt xuống mặt mũi mà ra tay can thiệp, bỗng diễn biến tiếp theo khiến bàn tay đang giơ lên của nàng chợt ngưng lại giữa không trung, hai mắt nàng trừng lên, cái miệng nhỏ nhắn của nàng mở to thành một chữ O tròn trĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.