Tử Phong vừa đột phá Thánh cấp, lẽ dĩ nhiên một con gà mờ như hắn sẽ chẳng biết phải làm gì để ổn định cảnh giới cũng như có được chiến lực của một Thánh cấp chân chính, hơn nữa khác với những Thánh Giả khác, hắn có sở hữu Lĩnh Vực nhưng không thật sự là Lĩnh Vực, bản thân Lĩnh Vực của hắn không thể sử dụng để chiến đấu kéo dài như những Thánh Giả khác, vậy nên mặc dù hệ thống đã "hack" cho hắn cảm ngộ về không gian pháp tắc, nhưng mà bản thân hắn vẫn phải tự ngộ ra Lĩnh Vực của bản thân.
Đến Tôn cấp, muốn đột phá, phải dựa vào thể ngộ của bản thân đối với âm dương chi lực, sau đó câu thông với thiên địa, hóa thân mình trở thành thiên địa, từ đó mới đạt tới cấp bậc Tôn cấp. Muốn đột phá Thánh cấp, câu thông thiên địa chỉ là chuyện lông gà vỏ tỏi, thậm chí tu luyện linh lực của bản thân cũng không quan trọng, lúc này, quan trọng đó là pháp tắc!! Mỗi võ giả có linh căn khác nhau, mỗi linh căn đó có thể đại biểu cho một loại pháp tắc, võ giả thường trong lúc câu thông với thiên địa mà dòm ngó ra một tia huyền ảo trong đó, từ đó hiểu được một chút pháp tắc, đột phá Thánh cấp.
Lĩnh Vực được hình thành khi võ giả có được cảm ngộ về pháp tắc, từ đó lĩnh ngộ sau đó sử dụng pháp tắc mình đã linh ngộ ra để tạo thành một khu vực mà ở trong đó bản thân võ giả trở thành một thực thể giống như thần linh, có thể thoải mái làm hầu như bất kỳ điều gì mình muốn, bất tử thân, vô tận lực lượng, giết người bằng một ý niệm, đối với võ giả không sở hữu lĩnh vực thì bọn họ chính là thần linh.
Muốn đối kháng với Lĩnh Vực thì cũng chỉ có Lĩnh Vực, cũng như trước kia khi Tử Phong sử dụng độc tố của mình để ám sát Phương Nghị, dù độc tố của hắn có thể khiến Phương Nghị chết bất đắc kì tử, nhưng dưới tác dụng của Lĩnh Vực, Phương Nghị đã sống sót, thậm chí còn bắt đầu khôi phục không mấy khó khăn, chỉ có công kích mang theo pháp tắc chi lực mới có thể hạ gục Thánh cấp cường giả thân trong Lĩnh Vực.
Kiến thức của Tử Phong về Lĩnh Vực đều đến từ Hồ Phi Nguyệt, hắn vẫn còn nhớ trước kia nàng đã từng nói câu này: "Võ giả sử dụng linh căn để câu thông thiên địa ở Tôn cấp, vậy nên khi đạt tới Thánh cấp, cảm ngộ của võ giả về pháp tắc của loại thuộc tính trùng với linh căn cũng là sâu đậm nhất, từ đó hình thành Vực cùng thuộc tính. Cũng đã có trường hợp ghi nhận võ giả có thể hình thành lĩnh vực nhiều thuộc tính khác nhau, chỉ là cực kì hiếm."
Câu nói này đem áp dụng cho trường hợp của hắn trên thực tế là vô cùng phù hợp, bản thân hắn sở hữu cực phẩm Ám linh căn, nhưng bởi vì nguyên cớ tu luyện Hỗn Độn Quyết, tuy hắn vẫn giữ nguyên Ám linh căn nhưng hắn lại mang theo đặc tính của các linh căn khác mà hắn đã tu luyện, cụ thể là Lôi linh căn và vừa mới đây, Thủy thuộc tính linh căn. Hắn được hệ thống thưởng cho một bộ công pháp Thủy thuộc tính tùy chọn, cơ mà rút kinh nghiệm từ lần trước khi lựa chọn Lôi thuộc tính công pháp, hắn nhận ra rằng bất kì loại công pháp nào, dù có là Thiên giai thượng phẩm công pháp thì so sánh với cái Hỗn Độn Quyết Hoàng giai hạ phẩm rác rưởi, à không hiện tại nó rốt cuộc cũng tiến hóa lên thành Địa giai trung phẩm công pháp, đều chỉ là rác rưởi.
Bởi vì mục đích chính khi Tử Phong tu luyện công pháp khác hệ chính là để trong cơ thể xuất hiện thêm linh lực mang theo đặc tính kết hợp mới, ví dụ như trước kia là Lôi-Ám kết hợp, hiện tại thì là Thủy-Ám kết hợp, luôn luôn lấy Ám linh căn của hắn làm gốc, độ mạnh yếu của công pháp có thể trực tiếp bỏ qua. Bởi vậy nên lần này khi hắn chọn công pháp Thủy thuộc tính, hắn không có đắn đo suy nghĩ nhiều mà chỉ chọn bừa một cái công pháp sau đó để hệ thống "hack", đến cả tên công pháp hắn còn không thèm nhìn, đại khái là cái gì Hàn Băng hay gì gì đó.
Dựa trên thuyết pháp của Hồ Phi Nguyệt, hắn hoàn toàn có khả năng lĩnh ngộ ra Lĩnh Vực Ám thuộc tính, Lôi thuộc tính, Thủy thuộc tính thậm chí là các thuộc tính khác, đương nhiên tỉ lệ thành công không thể nào cao như những thuộc tính kể trên được. Nhưng mà vấn đề ở chỗ đó là Tử Phong hắn là một tên quái thai, tu luyện của hắn vốn không theo lẽ thường mà dựa vào hệ thống, người khác thì linh ngộ ra Lĩnh Vực theo các thuộc tính linh căn, trong khi đó thì hắn lại lĩnh ngộ ra Lĩnh Vực thời gian, tuy không thể phủ nhận cái Lĩnh Vực đó vô cùng nghịch thiên, nhưng mà hắn không thể sử dụng nó để chiến đấu lâu dài a.
Tử Phong hắn chui rúc vào trong tu luyện thất đến nay đã là mười ngày, về cơ bản thì hắn cũng đã có một sự hiểu biết nhất định về thực lực bản thân hiện tại, đến cả không gian lực hắn cũng đã có thể vận dụng thành thạo, vấn đề lớn nhất bây giờ đó chính là lĩnh ngộ Lĩnh Vực, bằng không thì chiến lực của hắn sẽ bị ảnh hưởng một cách nghiêm trọng. Đương nhiên hắn cũng hiểu việc này không thể nào chỉ ngày một ngày hai nói lĩnh ngộ là lĩnh ngộ, người khác sau khi đột phá Thánh cấp còn phải bế quan đến hàng chục năm mới có thể tạo ra được Lĩnh Vực của bản thân, hắn thì có gì hơn so với người khác chứ, bản thân hắn cũng biết tư chất của mình chẳng ra cái thể thống gì cả, có thể đi được tới ngày hôm nay cũng là nhờ vào hệ thống cùng vận may của mình.
Nhưng mà hắn không có thời gian để mà bế quan hàng chục năm a, chỉ còn khoảng 7-8 tháng nữa cho đến kì hạn 2 năm của Diệp Thủy Lan, hắn phải bằng mọi giá tăng cao thực lực của mình lên, không đạp bằng Âm Ma Tông dưới chân được thì ít nhất cũng phải có năng lực thâm nhập vào trong đó cứu người rồi toàn thây chạy ra, kể cả có thêm Hồ Phi Nguyệt, Tuyết Liên cùng Nhạc Tư Kỳ giúp sức thì cũng còn xa mới đủ, lực lượng của một vài người sao có thể đấu lại một tông môn đứng ngang hàng với Lăng Hư Cung được.
Dục tốc bất đạt, đạo lí này Tử Phong hiểu, vậy nên hắn vẫn luôn cố gắng tĩnh tâm, không quá mức nóng vội mà tập trung lĩnh ngộ, chỉ là bắt đầu bằng con số không thì hiện tại hắn đang ở con số âm, những gì hắn ngộ ra được trong mười ngày ở tu luyện thất chỉ là việc học thuộc lòng lí thuyết về Lĩnh Vực. Đây chính là tác hại của việc thăng tiến cảnh giới quá nhanh, võ giả thông thường trải qua giai đoạn câu thông thiên địa ở Tôn cấp rất lâu trước khi có thể chạm tới cảnh cửa Thánh cấp, thậm chí bọn họ còn có một đoạn thời gian dài kẹt ở bình cảnh Bán Thánh để làm nền tảng, trong khi thời gian từ lúc hắn đột phá Tôn cấp cho đến khi đạt tới Thánh cấp chỉ vỏn vẹn một tháng, làm thế quái nào mà hắn có thể có thời gian để củng cố bản thân cơ chứ.
Ngồi mãi ở trong tu luyện thất cũng không có kết quả gì khả quan cho lắm, Tử Phong quyết định đi ra ngoài, dù sao chuyện này cũng không thể nóng vội được, hiện giờ có lẽ hắn nên đi ra ngoài thư giãn đầu óc một tí, ở Lăng Hư Cung phái bên ngoài là một cái thành trì trên đỉnh núi to khủng khiếp, có lẽ ở đó sẽ có thứ gì đó dùng để giải trí, lát nữa phải gọi Hồ Phi Nguyệt đi cùng mới được. Vừa nghĩ ngợi Tử Phong vừa bước đi, vừa định đi ra khỏi tu luyện thất, trong đầu hắn chợt lóe lên một tia linh quang.
"Phải rồi, bản thân mình không thể lĩnh ngộ được, nhưng còn phân thân thì sao, người ta vẫn nói là ba cái đầu vẫn hơn là một cái mà!!".
Phân thân của hắn tuy thực lực yếu hơn bản thể, nhưng mỗi phân thân đều có sự tự chủ tuyệt đối trong suy nghĩ, trường hợp ông nói gà bà nói vịt là thường xuyên xảy ra, mỗi phân thân đều ý thức được bản thân mình chỉ là phân thân, hơn nữa mỗi người đều là một Tử Phong, cho nên điểm chung duy nhất của bọn chúng đó là hoàn toàn không bao giờ làm ra việc gì có hại lên bản thân hắn. Đương nhiên những lí do này không phải là thứ mà Tử Phong nghĩ đến khi nảy ra ý tưởng này.
Phân thân của Tử Phong được tạo ra bởi kĩ năng Thiên Ngoại Hóa Thân, vốn dĩ kĩ năng này cũng chỉ cho phép Tử Phong tạo ra một phân thân, nhưng với sự ảo diệu của Hỗn Độn Quyết, hắn có thể tạo ra số lượng phân thân tương ứng với số lượng công pháp khác hệ mà hắn đã tu luyện, nói cách khác, hiện tại hắn đang sở hữu ba phân thân Lôi - Ám - Thủy. Mỗi phân thân sở hữu năng lực điều khiển nguyên tố đại diện cho bọn chúng, giống như bọn chúng được tạo nên từ chính loại nguyên tố đó vậy, Lôi phân thân có thể hóa thân thành Lôi điện lực, Ám phân thân có thể biến thành một làn khói, trong khi đó Thủy phân thân có thể tùy ý điều khiển nước cùng băng, nếu nghĩ lại thì chẳng phải đó cũng giống như là võ giả thân ở trong Lĩnh Vực của bản thân ư?
Nghĩ nào làm thế, Tử Phong liền triệu hồi ba phân thân của mình ra, chỉ thấy đằng sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh một bông hoa tinh xảo tới cực điểm với mười một cánh hoa, trong đó có ba cánh hoa sáng màu, những cánh hoa còn lại thì vẫn xám xịt không màu như cũ. Đây vốn là biểu tượng của Hỗn Độn Quyết, biểu thị hắn đã tu luyện ra ba loại linh lực khác nhau từ công pháp, vốn trước kia nó là một đồ hình in trên ngực hắn, nay thì nó biến mất, chỉ còn là hư ảnh mắt thường khó nhìn thấy. Ba cánh hoa sáng lên màu sắc theo đúng với thuộc tính của mình, sau đó thì bên cạnh hắn xuất hiện ba vòng xoáy với ba màu đen, xanh trắng cùng xanh lam, sau đó thì từ trong vòng xoáy đó, ba thân ảnh đồng thời xuất hiện.
Ba phân thân không có thay đổi gì quá nhiều so với trước kia, chỉ trừ việc cơ thể của bọn chúng bị "thu nhỏ" lại cho trùng kích cỡ với dáng người Tử Phong hiện tại, ngoài ra thì có thêm sự xuất hiện của Thủy phân thân nữa. Nhìn bề ngoài thì gần như không thể phân biệt được đâu là phân thân, đâu là bản thể, chỉ đến khi nhìn vào mắt của mỗi người thì mới thể phân biệt được. Lôi phân thân thì là một đôi mắt lập lòe lôi điện lực, Thủy phân thân là một đôi mắt màu lam nhạt, chỉ có Ám phân thân là có hình dáng giống với bản thể nhất với đôi mắt đen không đồng tử.
Vừa mới được triệu hồi ra, Lôi phân thân đã mở mồm than vãn: "Cái tên kia, tự bản thân mình không lĩnh ngộ ra được lại còn bắt bọn ta phải làm thay hả??"
Tử Phong nghe vậy không khỏi trừng mắt: "Bọn mi cũng là ta, ai lĩnh ngộ ra thì cũng như nhau cả, cuối cùng vẫn là tốt cho tất cả thôi, ngươi còn phàn nàn cái gì?"
"Rắm chó, vậy thì mắc mớ gì bọn ta phải chui vào trong tu luyện thất trong khi ngươi đi ra ngoài hú hí với vợ hả?" Lôi phân thân không chút yếu thế nói.
Thủy phân thân ngược lại lại có tính cách khá là ôn hòa, lúc này bèn nói: "Được rồi, chúng ta vốn là một thể, ai làm mà chả được, chỉ cần có hiệu quả là được."
"Được rồi, yên lặng chút đi, với cái đầu không có não của ngươi thì chắc gì đã lĩnh ngộ được." Ám phân thân nãy giờ im lặng lúc này mới nhàm chán nói.
Một câu nói đụng chạm khiến cả hai phân thân kia, cộng thêm cả chính Tử Phong phải quay lại trừng mắt nhìn Ám phân thân, trong lúc đó thì hắn ta đang quay mặt sang phía khác huýt sáo.
"Bỏ đi, các ngươi vốn tương thích với thuộc tính hơn ta rất nhiều, có lẽ sẽ lĩnh ngộ được Lĩnh Vực cũng không chừng, giờ thì ta đi thư giãn đầu óc một chút đã." nói rồi Tử Phong quay người đi thẳng, để lại mấy phân thân đằng sau.
Ba phân thân sáu mắt nhìn nhau, sau đó Lôi phân thân mới gãi đầu nói: "Cơ mà, làm thế nào để lĩnh ngộ bây giờ??"