Quyền lợi của trưởng lão nội môn thật sự là có tác dụng hơn nhiều so với Tử Phong tưởng tượng, vốn dĩ hắn nghĩ mình phải đại náo Chu Tước phong thêm một lần nữa thì mới kiếm được một danh ngạch tiến vào di tích cho Lãnh Băng Băng, ai ngờ hắn vừa mới biểu thị ý định của mình ra thì phong chủ Chu Tước phong đã không nói hai lời liền cho Lãnh Băng Băng một danh ngạch, trực tiếp đá Mạc Tâm Nghiên ra ngoài ngay lập tức.
Đối với việc này thì Tử Phong đương nhiên là cầu còn không được, dù sao thì hắn cũng bị đích thân tông chủ Lăng Hư Cung Lâm Chấn Hạo cảnh cáo rồi, không nên làm loạn thêm một lần nữa, nếu có thể giải quyết trong yên lặng như thế này thì tốt nhất. Khoảng cách từ giờ cho đến khi di tích thượng cổ mở ra vẫn còn một thời gian nữa, Tử Phong liền tranh thủ lúc này muốn làm vài việc.
Trong tu luyện thất của Tử Phong....
"Bí pháp, Thiên Ma Giải Thể!!!!" Tử Phong ngồi xếp bằng trên mặt đất, điều chỉnh cơ thể vào trạng thái tốt nhất, một lúc lâu sau mới trầm giọng nói.
Từ trên người hắn tỏa ra từng gợn sóng vô hình chỉ có thể cảm nhận thấy bằng thần thức, cơ thể hắn lúc này được bao bọc trong lớp giáp màu bạc của Thiên Ma Hóa Thân liền xuất hiện biến hóa, lớp giáp trên người dần dần xuất hiện từng đạo vết nứt kéo dài, từ bên trong vết nứt bốc lên khói đen nhè nhẹ, rất nhanh liền tăng cường số lượng.
Lớp giáp nứt vỡ càng ngày càng nhiều sau đó sụp đổ, để lộ cơ thể trần truồng của Tử Phong, nhưng hắn cũng không giữ nguyên trạng thái khỏa thân này lâu, những đường phù văn vốn có rất nhiều trên cơ thể hắn lúc này lại càng kéo dài hơn, trực tiếp bao phủ toàn bộ cơ thể của hắn bên trong phù văn, bên dưới hạ thân thì được che đậy bằng một lớp vải nhỏ vừa đủ.
Đứng dậy, khẽ cảm nhận cơ thể của mình một chút, Tử Phong giơ tay lên liền đấm vào bức tường của tu luyện thất. Chỉ nghe một tiếng "binh" long trời lở đất vang lên, cả tu luyện thất rung lắc như muốn sụp đổ, tường của tu luyện thất đã được gia trì cấm chế đặc biệt có thể chịu được lực lượng công kích của Thánh cấp không ngờ xuất hiện một cái hố lõm sâu vào bên trong, cấm chế này nọ gần như bị phá hủy ngay lập tức.
"Ouch!!" Khẽ rên lên một tiếng, Tử Phong nhìn cánh tay phải đã gãy đoạn của mình, sau đó nhìn vào bức tường thủng một lỗ trước mắt mà không khỏi khó tin. Từ khi hắn trở thành trưởng lão chính thức, với tu vi Thánh giai của hắn thì tu luyện thất bình thường là không thể nào đáp ứng đủ nhu cầu của bản thân, vậy nên Lăng Hư Cung đã cho người xây dựng cho hắn vài ba cái tu luyện thất đặc biệt có cấm chế có thể chịu được công kích của Thánh giai.
Chính bản thân hắn đã thử nghiệm độ cứng rắn của tu luyện thất này, đừng nói là công kích thông thường, đến cả khi hắn sử dụng Lĩnh Vực có tính công kích thuần túy khủng bố nhất là Lôi chi Lĩnh Vực của mình thì cả căn tu luyện thất cũng không sứt mẻ chút nào, không ngờ hiện tại dưới bí pháp Thiên Ma Giải Thể, chỉ tùy tiện đấm ra một quyền thôi cũng có thể đục thủng tường.
Còn nhớ trước kia ở trong di tích của thượng cổ Thiên Thi Tông, Tử Phong đã ngẫu nhiên đạt được một cuốn sách ghi lại bí pháp Thiên Ma Giải Thể, vốn là bí pháp dành riêng cho Thiên Ma Nhất Tộc, nhưng mà lúc đó huyết mạch của hắn mới chỉ là Thiên Ma Tướng trong khi bí pháp yêu cầu huyết mạch phải là Thiên Ma Vương nên bí pháp này gần như bị hắn vứt vào quên lãng. Về sau khi Tử Phong tiến hóa trở thành Thiên Ma Vương, bí pháp này cũng đã được hệ thống "hack" hộ cho hắn, nhưng mà do có quá nhiều việc xảy ra hơn nữa thời cơ sử dụng không có nên hắn cũng trực tiếp vứt nó ra sau đầu.
Thiên Ma Giải Thể, tác dụng y như tên gọi, bí pháp này chỉ có thể kích hoạt khi chủ thể đang ở trong trạng thái Thiên Ma Hóa Thân, khi sử dụng thì toàn bộ lực phòng ngự của cơ thể hắn sẽ bị chuyển hóa hoàn toàn thành lực công kích, nói cách khác đây là bí pháp được dùng để liều mạng. Bản thân Thiên Ma Nhất Tộc khi biến thân mạnh hơn chủng tộc khác nhiều lần không chỉ bởi vì khả năng công kích khủng bố mà còn bởi vi nhục thân được bọc giáp với độ phòng ngự gần như bất diệt của mình.
Nay với bí pháp Thiên Ma Giải Thể, lực phòng ngự biến thái đó biến mất, thay vào đó là lực công kích của hắn được tăng lên một cách khủng bố, thậm chí không biết là bí pháp này vốn dĩ hoạt động như thế hay là có gì được thay đổi, nhưng những năng lực phòng ngự khác thuộc về chính bản thân hắn như là Cửu Biến Kim Thân Quyết tầng thứ bảy hay là hộ thể cương khí, rồi cả Phòng Hộ Tráo bị động thuộc về mặt nạ Thiên Ma Diện cũng biến mất, chuyển hóa hoàn toàn thành lực công kích.
Nhìn cánh tay gãy đoạn của mình đang lành lại với tốc độ chóng mặt, Tử Phong gật gù, xem ra đến cả lực phòng ngự của cái khung xương Thiên Ma Hoàng cũng biến mất, khiến cơ thể hắn lúc này có lực phòng ngự không khác gì một võ giả thông thường là bao, thậm chí có khi còn thấp hơn, bù lại thì lực lượng của hắn tăng mạnh lên một mức khủng bố. Hắn biết rất rõ vừa rồi mình dùng bao nhiêu thành lực lượng, một quyền đơn giản vừa rồi của hắn nhưng lại có lực phá hoại không kém gì một kích toàn lực khi ở trong trạng thái toàn thịnh, nếu hắn thực sự sử dụng toàn lực thì một đấm vừa rồi có khi phải mang theo lực lượng gấp cả trăm lần lúc bình thường.
"Cơ mà chỉ là một kích hời hợt mà cánh tay của mình đã gãy đoạn, xem ra cái bí pháp này chỉ có thể được dùng để liều mạng, tính ứng dụng cũng không có quá nhiều, mạnh thì mạnh thật nhưng mà không hữu ích lắm." Tử Phong giải trừ tất cả trạng thái trên người, lẩm bẩm tự nói một mình.
Kể từ lúc làm loạn ở Chu Tước phong đến giờ đã là hơn một tuần, thời gian này Tử Phong không chỉ thử nghiệm mỗi bí pháp Thiên Ma Giải Thể, ngoài nó ra hắn còn thử nghiệm tất cả những năng lực khác của mình sau khi tiến hóa mà chỉ có ở trong chiến đấu mới có thể bộc lộ ra được. Hư Thiểm hiện tại gần như không có gì là không xuyên thủng được, tuy tốc độ di chuyển vẫn không được cao cho lắm nên dễ bị tránh né, nhưng một khi bị nó tiếp cận thì chẳng có cái thể loại phòng thủ nào có thể chống lại được cả, đến cả lực phòng ngự biến thái của chính hắn cũng phải chào thua.
Những kĩ năng khác tuy không có được hiệu ứng mới nhưng sức mạnh của mỗi kĩ năng đã được tăng lên đáng kể, nếu không muốn nói là tăng mạnh một cách thái quá, nhưng mà đó không phải là trọng tâm của hắn hiện tại. Đối với Tử Phong thì Lĩnh Vực mới là thứ mà hắn phải để tâm, đơn giản bởi vì đối với những kẻ không sử dụng Lĩnh Vực, hắn chỉ cần thổi một hơi cũng giết được cả đám, nhưng nếu đối thủ có được Lĩnh Vực thì cũng chỉ có sử dụng Lĩnh Vực mới có thể đánh bại được.
Đương nhiên thì một vài thứ nằm ngoài quy luật như là Trực Tử Ma Nhãn hay là Thần cung Địa Ngục Vijaya Dhanush thì không cần nhắc tới, hai thứ này hoàn toàn bỏ qua cái gì gọi là pháp tắc hay Lĩnh Vực, cái gì cũng có thể hủy diệt cả. Nhắc tới hai thứ này, Tử Phong không tự chủ được mà giơ tay lên sờ sờ vào con mắt bên phải của mình.
Thấu Thị Vũ Trụ, năng lực mà Chúa Tể Hư Không ban cho Tử Phong, theo như lời y nói thì đó chính là một con mắt của y, mang theo năng lực có thể nhìn thấu được dòng chảy vận mệnh, đưa chủ thể vượt ra khỏi vận mệnh, từ đó có thể thay đổi vận mệnh mà không cần phải để ý tới hậu quả. Nghe thì có vẻ khủng bố, mà trên thực tế thì năng lực này cũng thật sự khủng bố như vậy, chỉ cần Thấu Thị Vũ Trụ được kích hoạt, Tử Phong ngay lập tức đứng vào thế bất bại, bởi vì bất kể đối phương có làm gì thì đó cũng vẫn nằm trong vận mệnh, trong khi đó thì bản thân hắn đã thoát ra khỏi cái gọi là vận mệnh, chẳng còn gì có thể làm hại được đến hắn cả.
Muốn kích hoạt năng lực này thực ra cũng đơn giản, Tử Phong chỉ cần nhắc lại lời ngâm của Chúa Tể Hư Không ngày hôm đó là được, nhưng mà tiêu hao của năng lực này thật sự là quá khủng khiếp, cứ mỗi giây sử dụng hắn liền mất đi vĩnh viễn 5% thọ nguyên của bản thân, tuổi thọ của hắn trừ khi đột phá đại cảnh giới thì sẽ được kéo dài, bằng không thì tuổi thọ đã bị mất đi bởi Thấu Thị Vũ Trụ sẽ không thể được bù đắp bằng bất kì cách nào khác.
Tử Phong đại khái cũng đã có một sự hiểu biết nhất định về tổng thể thực lực của mình, không thể không nói hiện tại hắn đang mạnh một cách hơi quá đà, nếu như là những chỉ số cơ bản thì hắn cũng chỉ nhỉnh hơn Thánh Giả sơ giai đỉnh phong khác khoảng chừng năm sáu thành, nhưng với sự tồn tại của hai loại Lĩnh Vực Lôi thuộc tính và Thủy thuộc tính, chiến lực của hắn có thể liều mạng với cả Thánh Giả trung giai hay là cao giai. Cơ mà hắc ám Lĩnh Vực của hắn không ngờ lại trực tiếp trở thành một Lĩnh Vực tầng thứ hai, vậy nên là đừng nói Thánh Giả trung giai, đến cả Thánh Hoàng hắn cũng có thể chiến một trận được, thắng hay thua thì không biết mà thôi.
Nhưng mà thế này cũng là đủ, Thánh Giả có thể lĩnh ngộ lĩnh vực tầng thứ hai căn bản gần như không tồn tại, chính vì thế mà cái trường hợp quái thai như Tử Phong mới có thể gây ra oanh động đến như thế ở Lăng Hư Cung, chừng nào vẫn ở trong cùng một cảnh giới Thánh Giả, Tử Phong hắn có thể hoàn toàn nhắm mắt đi ngang.
Đương nhiên đấy chỉ là lí thuyết suông, Lĩnh Vực tồn tại dưới vô số dạng khác nhau, Hắc Ám Thiên Mạc là Lĩnh Vực tầng thứ hai không sai nhưng nó chủ yếu là công kích vào tinh thần đối thủ, nếu như xuất hiện một Lĩnh Vực tầng thứ nhất khác nhưng lại có năng lực bảo vệ tâm thần thì chẳng khác gì Lĩnh Vực của hắn gặp phải thiên địch cả, vậy nên không thể khinh địch được.
Cơ mà mấy thứ đó thì Tử Phong tạm thời không quan tâm lắm, thứ hắn quan tâm hiện tại đó chính là chính bản thân mình, kể từ cái hôm Bạch Tử Phong xuất hiện làm loạn, cho đến nay vẫn không hề có động tĩnh gì khác, nhưng mà Bạch Tử Phong đã có thể cưỡng chế thu lấy quyền điều khiển cơ thể hắn thì chứng tỏ quá trình cắn nuốt linh hồn lực của Faltima đã gần như hoàn tất, cái tâm ma này của hắn rất nhanh sẽ trở thành một quả bom nguyên tử cỡ lớn vùi dập tính mạng của hắn.
Đây cũng là lí do mà Tử Phong quyết định đi vào di tích thượng cổ sắp tới bất kể linh tính mách bảo nguy hiểm, đương nhiên việc Diệp Ngưng Tuyết có danh ngạch tiến vào chiếm phần lớn lí do, nhưng hắn cũng có hứng thú vô cùng đối với chí bảo của thiên địa đó là Hồn Châu, nghe nói vật này có thể khu trừ tâm ma, không biết liệu nó có giúp ích gì được cho hắn hay không nữa.
Di tích cũng sắp mở ra rồi, Tử Phong cần phải chuẩn bị một vài thứ trước khi tiến vào đó cùng Diệp Ngưng Tuyết, hắn hít sâu một hơi sau đó vung tay một cái, trước mặt hắn liền xuất hiện tổng cộng năm chiếc bình thủy tinh trong suốt to cỡ hai ngón tay, bên trong năm chiếc bình chứa những thứ chất lỏng mang theo màu đỏ, màu xanh lam, màu xanh dương, màu vàng và cuối cùng là màu nâu.
"Hừm, Vĩnh Hằng Dược Thủy hả??"