Đại Boss, Anh Không Phải Là Gay!

Chương 37:




Trong suốt hành trình từ trụ sở chính tập đoàn Victory ra sân bay Tân Sơn Nhất, Anh Tài như con rối hết chọc ghẹo Victor Nguyễn lại quay qua Linh Đan hỏi chuyện.
Trước mặt Anh Tài, Victor Nguyễn cũng không khó gần như thường ngày. Linh Đan phát hiện thì ra vị tổng tài mang tiếng là ác ma này cũng có mặt đáng yêu trước mặt người tình của mình như thế.
Tới ga quốc tế sân bay Tân Sơn Nhất đích thân tài xế của Victor Nguyễn mở cửa xe cho ba người họ, thái độ của anh ta rất cung kính: “Mời tổng giám đốc xuống xe ạ!”
Victor Nguyễn vừa bước xuống xe vừa đưa tay lên nhìn vào đồng hồ bình thản nói: “Còn gần mười lăm phút nữa chuyến bay sẽ đáp xuống”.
Chiếc siêu xe xuất hiện trước nhà ga quốc tế thu hút sự chú ý của mọi người.
Victor Nguyễn dẫn đầu ba người họ đi vào sảnh A2 ga quốc tế. Thấy hai sếp của mình đi tay không Linh Đan ngạc nhiên lên tiếng: “Đi đón khách quý mà hai xếp không có hoa tặng sao?”
Victor Nguyễn dừng bước quay sang nhìn Anh Tài đi bên cạnh. Anh Tài gãi đầu cười nói: “Hồi nãy tớ nghĩ đi đón tên chết bầm lần trước nên không có chuẩn bị”.
Điều ngạc nhiên là Victor Nguyễn không hề nổi giận với sai sót này của Anh Tài. Anh nhẹ nhàng nói: “Sắp tới giờ rồi cũng không kịp mua”.
Hơn nữa Victor Nguyễn tin rắng mẫu mã và chất lượng sản phẩm mới là điều kiện tiên quyết trong lĩnh vực hợp tác chứ không phải hình thức đón tiếp. Lần này đích thân chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Siam qua khảo sát sản phẩm của họ chắc hẫn cũng đã tìm hiểu rất kỹ.
Victor Nguyễn tiếp tục cùng Anh Tài sóng bước vào trong, Linh Đan đi ngay sau họ. Vẻ đẹp trai của hai người đàn ông thu hút mọi ánh nhìn, đặc biệt là Victor Nguyễn. Trên sảnh A2 tấp nập người đi đón người thân của mình nhưng trong số họ không ai bỏ lỡ cơ hội được chiêm ngưỡng vẻ đẹp tựa nam thần của người đàn ông này. Tiếng bàn tán, chỉ chỏ vang lên liên hồi:
_ Anh chàng kia là ca sĩ hay diễn viên mà mình chưa từng thấy nhỉ?
_ Dáng người đẹp quá đi mất, anh ta là người mẫu sao?
_ Gương mặt của anh ấy rất đẹp trai, sống mũi cao thẳng, lông mày kiếm của anh ta thật đẹp!
_ Cậu nhìn kỹ xem cặp lông mi của anh ta rất dài. Ôi cặp mắt anh ta đẹp chết người, tớ đau tim quát!
_ Tớ thấy anh ta còn đẹp trai hơn bất kỳ ca sĩ, diễn viên thần tượng nào.
_ Mái tóc của anh ta màu cafe tớ nghĩ anh ta là con lai.
Linh Đan cảm giác mình đang nghe đọc một bài tập làm văn tả người mà nhân vật chính là Victor Nguyễn, ở đây tất cả các mĩ từ đều được sử dụng. Cô cảm giác quanh anh phát ra một tầng hào quang mà người đi gần là Anh Tài hay cô đều được nó chiếu rọi.
Một vài người nhanh tay lấy điện thoại ra chụp trộm đều bị tài xế Vinh nhanh chóng xử lý. Có lẽ ngoài công việc là tài xế anh ta còn đảm nhiệm vai trò làm vệ sĩ cho Victor Nguyễn, dưới sự bảo vệ của Vinh không một ai dám tới gần Victor Nguyễn và Anh Tài.
Linh Đan đi thụt lùi với Anh Tài và Victor Nguyễn. Khi hai người họ đã đến khu vực ngăn cách lối ra của hành khách thì cô còn đang chen lấn với dòng người để tới gần hai người bọn họ.
“Xin lỗi”, Linh Đan hốt hoảng quay người qua nói với một anh thanh niên bên cạnh, do vội vàng nên cô đã dẫm lên giày của anh ta.
Anh thanh niên nhìn xuống đôi giày da bóng loáng của mình có dấu một dấu giày in lên, anh ta tỏ vẻ rất khó chịu. Khi nhìn lên gương mặt Linh Đan thì anh ta vội vàng thay đổi nét mặt, anh ta tươi cười với cô nói: “Không sao!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.