Khương Đinh bị Tô Cẩm Lê chọc cười, cười ha ha một hồi rồi nói với Tô Cẩm Lê: “Tuy rằng có tiến bộ, lần này diễn giải cũng được, nhưng, nơi này cậu vẫn chưa đủ, tỷ như……”
Khương Đinh bắt đầu giảng diễn cho Tô Cẩm Lê, lúc ông giảng diễn là kiểu đạo diễn sẽ tới hiện trường tự mình làm mẫu, cánh tay ra sức múa may, nỗ lực để diễn viên hiểu.
Tô Cẩm Lê cũng nghiêm túc nghe, đồng thời điều chỉnh biểu hiện của mình.
Sau ba lần cảnh diễn này cũng qua.
Tô Cẩm Lê thiên phú không được, nhưng là cũng may thái độ tốt, sẵn sàng làm việc chăm chỉ hết lần này đến lần khác, hơn nữa cũng coi như là thông minh.
Kỹ thuật diễn không đủ, phải dựa vào nỗ lực.
Cuối cùng cũng diễn tốt, nhưng tốc độ quá chậm, mấy ngày hôm trước còn có thể chờ, sau này thì không được, quay thêm một ngày lại phải thêm một đống tiền phí dụng lớn.
Bản thân Tô Cẩm Lê cũng biết rõ, nên khi đợi người khác quay phim, cậu sẽ đi theo để xem người khác làm như thế nào, sau đó lại cầm kịch bản nghiên cứu.
Ban đầu còn gò bó, tổng cảm thấy có chút ngượng ngùng, sau lại dứt khoát trực tiếp ở một bên lẩm bẩm, còn làm biểu cảm.
Cứ như vậy, khởi động máy ba ngày, mặc dù quá trình quay phim gặp nhiều khó khăn nhưng vì giai đoạn đầu Tô Cẩm Lê không nhiều suất diễn, vẫn luôn chờ đợi, cũng thuận lợi mà qua.
Hôm nay có một đoạn cần vai diễn phối hợp, diễn viên đáp diễn với Tô Cẩm Lê khách khí đi lại: “Chào cậu, tôi là Hồ Đằng.”
“Vâng chào anh.”
Kỳ thật họ đã gặp nhau được vài ngày nhưng chưa bao giờ thực sự nói chuyện.
Hồ Đằng là một người người mẫu chuyển hình trở thành diễn viên, mấy năm nay diễn mấy bộ phim, diễn xuất không tệ, kỹ năng diễn xuất ở mức khá.
Đạo diễn Khương Đinh không thích cán diễn nhưng Hồ Đằng lại là trường hợp đặc biệt. (cán diễn: diễn viên không ở trong đoàn mà chỉ tới lúc mình có cảnh quay, thường cảnh quay của người này sẽ gộp lại diễn một thể)
Hồ Đằng là do Khương Đinh khâm điểm bởi vì ngoại hình anh thật sự rất thích hợp cho vị Thế tử gia này, bọn họ cũng hợp tác qua rồi, Khương Đinh cũng rất thưởng thức Hồ Đằng, cho nên rất sớm đã liên hệ Hồ Đằng.
Nhưng do xung đột lịch trình nên Hồ Đằng đành phải từ chối phim của Khương Đinh.
Khương Đinh thử kính hồi lâu nhưng không tìm được diễn viên vừa ý, nghĩ nghĩ rồi vẫn là liên hệ Hồ Đằng.
Sau khi cân nhắc kỹ càng, Hồ Đằng cảm thấy phim Khương Đinh bên này chỉ là vai phụ, hơn nữa suất diễn rất ít, nên cũng nhận, tiếc nuối duy nhất là phải cán diễn.
Lần trước Hồ Đằng rời đoàn làm phim sau khi tham dự họp báo, hôm nay là lần đầu tiên anh cùng Tô Cẩm Lê giao lưu.
Hai người cầm kịch bản, đứng đối diễn ở một đình hóng gió.
Lúc đối diễn phần lớn chỉ đọc lời kịch, câu thông một chút bọn họ muốn phối hợp như thế nào, Hồ Đằng rất chuyên nghiệp, sử dụng giọng điệu của mình khi diễn xuất, kỹ năng câu thoại tốt.
Đáp diễn một hồi, thấy Tô Cẩm Lê lời kịch đều nhớ kỹ, nhưng biểu diễn không tốt, Hồ Đằng có chút kinh ngạc.
“Tôi có nhìn vòng bạn bè của Phùng Cường, cậu vì hát tuồng không tồi nên được chọn hả?” Hồ Đằng hỏi cậu.
“Vâng, đúng vậy.” Tô Cẩm Lê trả lời.
“Ừm, cậu quả nhiên rất am hiểu việc biểu diễn ca hát, mặt khác lại khiếm khuyết rất nhiều.”
“Tôi sẽ nỗ lực.”
Hồ Đằng cười cười rồi qua một bên đọc kịch bản, tựa hồ chưa nhớ kỹ lời thoại.
Khi quay thực tế, lúc đầu thì không sao, nhưng ở giai đoạn sau Hồ Đằng đã bị Tô Cẩm Lê một lần lại một lần làm lại không thể chịu được
Lại lần nữa NG, Hồ Đằng thở ra một hơi thật dài, như đang điều chỉnh tâm lý
“Tiền bối, thực xin lỗi, gây phiền toái cho anh.” Tô Cẩm Lê thấy Hồ Đằng trạng thái không đúng, lập tức qua xin lỗi.
“NG số lần nhiều thật ra không sao cả, nhưng tôi đang vội, chậm trễ có lẽ còn phải mấy ngày nữa.” Hồ Đằng bóp eo, cúi đầu đá đá, cũng có chút sốt ruột.
“Tôi… tôi xin lỗi, tôi sẽ cố gắng diễn thật tốt.” Tô Cẩm Lê áy náy vô cùng, xin lỗi Hồ Đằng liên tục.
Hồ Đằng nhìn bộ dạng của Tô Cẩm Lê, cũng không thể nói thêm gì nữa, nếu không sẽ có vẻ rất hẹp hòi, nói “ừm” một tiếng, liền đi đến bên cạnh, nhấp một ngụm cà phê từ trong tay trợ lý.
Tô Cẩm Lê muốn nhắn tin cho Thẩm Thành hoặc là An Tử Yến dò hỏi, nhưng lại sợ quấy rầy đến bọn họ, nghĩ nghĩ rồi vẫn là từ bỏ, cầm kịch bản đi tìm Địch Địch: “Nếu là cậu, cậu sẽ có ý gì.”
Đâu Đâu thật ra cũng không hơn Tô Cẩm Lê bao nhiêu, cho nên sau khi suy nghĩ, liền cho Tô Cẩm Lê một ít lời khuyên.
Tô Cẩm Lê nỗ lực lý giải, sau đó lại lần nữa đi theo Hồ Đằng đáp diễn.
Cậu còn phải phối hợp với Hồ Đằng nhiều.
Vốn Hồ Đằng chính là diễn viên cứu tràng, dự tính suất diễn của anh 5 ngày là có thể toàn bộ đóng máy.
Nhưng bọn họ quay 3 ngày rồi, tiến độ chỉ có một phần ba, vấn đề phần lớn ở Tô Cẩm Lê.
Ngày đầu tiên, Hồ Đằng thái độ còn tốt.
Ngày thứ ba, sau khi quay xong, Hồ Đằng đã hoàn toàn không để ý tới Tô Cẩm Lê, trực tiếp về phòng.
Tô Cẩm Lê mấy ngày nay vẫn luôn xin lỗi, nhưng cậu cũng biết xin lỗi chẳng làm gì được.
Phải giải quyết vấn đề.
Trở lại khách sạn đã là rạng sáng 2 giờ.
Trên thực tế, thời gian quay phim ghi trong hợp đồng đã kết thúc vào lúc 10 giờ, nhưng vì Hồ Đằng đang vội nên kéo dài đến lúc này, cậu mệt quá mà không dám đi tắm.
Nghĩ đi nghĩ lại, cậu vẫn cho nước vào bồn tắm, biến thành một con cá, ở trong bồn tắm hoài nghi nhân sinh.
Vẫn là làm một con cá tốt hơn, tại sao lại muốn lựa chọn hóa thành hình người?
Trốn được một lúc, cậu nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động vang lên, sau đó cậu bước ra khỏi bồn tắm, dùng khăn lau người, đưa tay lấy điện thoại ra, là An Tử Yến gọi video.
Tô Cẩm Lê không hề nghĩ ngợi, trực tiếp nhận.
Trong màn hình Tô Cẩm Lê tr@n trụi, vẩy cá vàng kim còn chưa lui hết, video bên kia An Tử Yến ngẩn người, hỏi: “Tắm rửa sao?”
“Ừm.”
“Anh nghe Địch Địch nói em mới quay xong, có mệt không?” An Tử Yến bên kia ánh đèn tối tăm, có vẻ vừa bật đèn ngủ lên.
Nhưng giọng An Tử Yến cực kì ôn nhu, làm trong lòng Tô Cẩm Lê ấm áp.
Không hóa thành hình người, sao có thể gặp được anh.
“Ừm, còn ổn, em rất cố gắng đóng phim.” Tô Cẩm Lê trả lời.
“Anh thấy em rất tiều tụy.”
“Không sao.”
“Ở đoàn phim có chịu ủy khuất không? Anh nghe nói Khương Đinh rất dữ.”
“Không, mọi người đều rất hiền lành, hơn nữa là phó đạo diễn quay em.”
“Vậy là tốt rồi.”
Tô Cẩm Lê còn muốn nghỉ ngơi, cộng thêm thời gian đã khuya, bọn họ chỉ hàn huyên vài câu liền cúp máy.
Tô Cẩm Lê trở lại trên giường nằm sấp xuống, không lâu sau đã ngủ rồi.
Thật sự quá mệt mỏi.
*
Sáng hôm sau có một bài đăng Weibo.
Không phải đại V Weibo, chỉ là một tài khoản riêng, nội dung lại trực tiếp nhằm vào Tô Cẩm Lê.
Bỗng nhiên quay đầu bạn đang ăn phân: Về kỹ năng diễn xuất của Tô Cẩm Lê, tôi cảm thấy thần tượng này không được. [ video ]
Nội dung video là Tô Cẩm Lê cùng Hồ Đằng đáp diễn, một lần lại một lần NG.
Video có năm phút, là bản tăng tốc, toàn bộ trong video Tô Cẩm Lê đang nghiền ngẫm một cảnh, liên tục NG.
Vốn chỉ là một tài khoản Weibo riêng, nhưng điều mọi người không ngờ tới là Weibo này chỉ trong một thời gian ngắn đã có một lượng chia sẻ đáng kinh ngạc.
Hai giờ sau, giải trí Weibo cũng đăng lại đoạn video này, lập tức trở thành weibo nổi tiếng.
Hot search cũng xuất hiện: Tô Cẩm Lê kỹ thuật diễn.
Bình luận:
Amo, lười dương dương: Tô Cẩm Lê vài lần NG đều sẽ xin lỗi nhân viên công tác cùng với Hồ Đằng, cậu ấy thật sự có nỗ lực, nhìn ra được tới. Dù sao cũng là lần đầu tiên diễn kịch, còn mong mọi người thông cảm nhiều hơn.
Cảnh mỹ thần lương: Đếm hết tại đây, Tô Cẩm Lê tổng cộng NG23 lần.
Ẩn thân trung: Hồ Đằng tính cách khá tốt.
Sa lệ la: Người qua đường, lúc trước rất thích Tô Cẩm Lê, còn chia sẻ Weibo. Kỹ thuật diễn đúng là không tốt.
Mười đồng tiền: Tò mò lúc này Truyền Kỳ Thế Gia tẩy như thế nào?
Quiterie: Tin tưởng Tô Cẩm Lê không phải chơi kịch bản nhân thiết, kỹ thuật diễn như này, thực sự không thể hiện được vẻ ngoài chân thực như vậy, thành công dùng kỹ thuật diễn tẩy trắng chính mình.
Đại bánh chưng tạp: Khương Đinh cũng là nhập gia tùy tục, bắt đầu tìm một ít tiểu sinh lưu lượng, quay chụp dở rồi có phải không?
Điểm điểm: Không muốn hắc, nhưng là vẫn là cảm thấy, nên có điểm tự mình hiểu lấy đi, không làm kim cương cũng đừng ôm đồ sứ sống.
Chẳng bao lâu, dư luận về kỹ năng diễn xuất kém cỏi của Tô Cẩm Lê đã lan truyền khắp mạng và trở nên không thể kiểm soát được.
Chủ đề diễn sinh cũng theo sau.
Như tổng kết tiểu sinh lưu lượng kỹ thuật diễn kém cỏi nhất, tiểu hoa, làm nghệ sĩ khác cũng bị hắc một đợt.
Hơn nữa còn nói Tô Cẩm Lê là dựa vào ôm đùi, mới có thể bắt được nhân vật này. Luận điệu chính là khó trách Tô Cẩm Lê sẽ đầu nhập vào An Tử Yến, Thẩm Thành cũng không có bản lĩnh đoạt tài nguyên như An Tử Yến.
Lúc tin tức bùng nổ, Tô Cẩm Lê đang cùng Hồ Đằng đáp diễn, cuối cùng cũng vượt qua được một cảnh khác.
Bọn họ sẽ nghỉ ngơi một chút, thay đổi địa điểm.
Lúc này, Tô Cẩm Lê nhìn thấy có người khí thế hùng hục tiến vào đoàn phim, người đàn ông vẫn đeo kính râm, mặc áo khoác, quần đùi vào cuối thu chính là An Tử Yến vừa từ nước ngoài trở về.
“An đại ca!” Tô Cẩm Lê lập tức hưng phấn qua đón.
“Đừng cao hứng quá sớm, anh tới thu thập em.”
“Hả?”
An Tử Yến nhìn người khác trong đoàn phim người, sau đó nói với Tô Cẩm Lê: “Từ hôm nay trở đi, anh sẽ ở lại đoàn phim phụ đạo em diễn kịch, cho đến khi em đóng máy mới thôi. Diễn không tốt thì không được ngủ, không được ăn cơm, hơn nữa anh sẽ chủ động gánh vác tổn thất, phí dụng trừ vào tiền em kiếm sau này.”
An Tử Yến là muốn hung dữ trấn trụ Tô Cẩm Lê, kết quả Tô Cẩm Lê lại hưng phấn hỏi: “Anh sẽ ở đoàn phim sao?! Thật tốt quá!”
Tô Cẩm Lê cảm thấy, có An Tử Yến ở đây, hết thảy đều tốt.
Cậu được cứu rồi.
*
Thẩm Thành cầm điện thoại lướt tin tức, hơi khó chịu, sau đó gọi cho Tô Cẩm Lê.
Điện thoại là Địch Địch nhận, nói An Tử Yến đang phụ đạo Tô Cẩm Lê diễn kịch, khi nào rảnh sẽ gọi lại cho anh.
Thẩm Thành tắt điện thoại, hỏi Pipi bên cạnh: “An Tử Yến thực nhàn sao? Lại ở đoàn phim dạy Tô Cẩm Lê diễn kịch.”
Pipi cũng đang lướt tin tức, cậu là trợ lý, cũng quen vài người trong nghề, có một nhóm riêng biết được tin tức nội bộ: “Đâu có, An Tử Yến đẩy một bộ phim, đặc biệt dành thời gian đến xem dạy cho Tô Cẩm Lê.”
“Phim gì? Thù lao đóng phim bao nhiêu?”
“Diễn viên chính trong phim điện ảnh nên phải bồi thường hợp đồng, cộng thêm tổng thiệt hại là 3000 vạn tổn thất.”
Thẩm Thành khựng lại.
An Tử Yến tổn thất 3000 vạn, đi bồi dưỡng Tô Cẩm Lê diễn kịch, mà Tô Cẩm Lê thù lao đóng phim chỉ có 80 vạn.
“Đây là chân ái đi?” Pipi đột nhiên cảm thán, nói xong liền cảm thấy không đúng, vội nhìn Thẩm Thành.
Hiếm khi Thẩm Thành không phản bác.