An Tử Yến vội vàng lấy điện thoại lên che đậy sự thất thố của mình, sau đó kinh ngạc nhìn Tô Cẩm Lê.
Tô Cẩm Lê đầy mong đợi nhìn An Tử Yến, chờ đợi An Tử Yến đáp lại.
“Không quan tâm tới anh trai của em?” An Tử Yến hỏi cậu.
“Em nói với anh ấy rồi.”
“Anh ta đồng ý?”
“Không có.”
“Vậy sao em lại nói thế?”
“Nhưng em đã nói em thích anh.”
An Tử Yến nhìn Tô Cẩm Lê bộ dáng có chút muốn cười, nhưng lại nhịn cười để Tô Cẩm Lê không nhìn ra sơ hở nào.
Sau đó anh lại nhấc điện thoại lên, tiếp tục lướt Weibo: “Chờ em quay phim thành công sẽ nói chuyện sau. Như anh đã nói, lần này anh đến dạy em diễn xuất, không phải tham gia vào việc khác.”
Tô Cẩm Lê tựa hồ không ngờ tới An Tử Yến sẽ cự tuyệt, không khỏi có chút thất vọng: “Thực xin lỗi…”
“Hiện tại em nên tập trung biểu diễn thật tốt, nếu không anh thực sự không thể ở bên một người có kỹ năng diễn xuất kém.”
“Vâng.” Tô Cẩm Lê cụp mắt gật đầu.
An Tử Yến lén nhìn Tô Cẩm Lê thấy cậu khổ sở đến độ muốn khóc, lại bỏ điện thoại xuống, hỏi Tô Cẩm Lê: “Không phải em nói sẽ không từ bỏ sao? Chỉ nói để em đóng phim cho tốt rất khó sao?”
“Không phải… chỉ là… bây giờ em muốn yêu anh, nắm tay và ôm anh.”
“……” An Tử Yến xoa xoa lông mày, thật xong đời, sắp mềm lòng.
Anh đã theo đuổi Tô Cẩm Lê mấy tháng, Tô Cẩm Lê theo đuổi mình chắc chỉ mấy ngày hoặc vài phút.
Ai bảo anh thích Tô Cẩm Lê chứ.
Hiện tại Tô Cẩm Lê vừa mở miệng, ngược lại làm An Tử Yến khó xử, rõ ràng lúc trước cự tuyệt người khác không lưu tình chút nào.
“Tóm lại, hiện tại chuyện thứ nhất là em đóng phim cho tốt.” An Tử Yến tiếp tục kiên trì.
“Đàn ông thành công phải có cả tình yêu cùng sự nghiệp, tại sao em lại không thể có cả hai?”
“Này……”
“Hơn nữa anh ở trước mặt em, em không nhịn được làm sao bây giờ?”
“Sao lại không nhịn được?” An Tử Yến hỏi Tô Cẩm Lê, chẳng lẽ còn có thể tới khinh bạc anh? Không nghĩ tới Tô Cẩm Lê là cái dạng cá này.
“Sẽ không nhịn được càng ngày càng thích anh!” Tô Cẩm Lê trả lời cực kì nghiêm túc, những lời này đối An Tử Yến quả thực chính là bạo kích.
“Bây giờ em có thể hiểu cảm giác của anh cách đây không lâu rồi sao?”
“Cho nên anh cũng thực thích em đúng không?”
An Tử Yến nghĩ nghĩ rồi gật đầu.
“Lưỡng tình tương duyệt sao không ở bên nhau?”
“Sợ em không thể diễn kịch.” An Tử Yến vẫn kiên trì chuyện này, anh sợ Tô Cẩm Lê bởi vì yêu đương phân tâm mà diễn không tốt vở kịch này.
Có trời mới biết anh ấy coi trọng bộ phim này đến mức nào.
Đây là bộ phim đầu tiên của Tô Cẩm Lê, ngay từ đầu chính là đại chế tác, đạo diễn trứ danh, nếu Tô Cẩm Lê không thể biểu hiện tốt, tiền đồ sau này sẽ hỏng mất.
Bằng không An Tử Yến cũng sẽ không lùi bộ phim của mình, lại đây dẫn Tô Cẩm Lê.
Nếu vừa tới đã yêu đương với Tô Cẩm Lê, anh thật sự không biết mình tới đây làm gì.
Tóm lại, trước mắt bộ phim này quan trọng nhất.
Yêu đương không vội nhất thời.
Tô Cẩm Lê chỉ có thể gật đầu, sau đó ủy khuất nhìn An Tử Yến: “Vậy thì trọng tâm chính của em sẽ là diễn xuất, và sau đó em có thể bớt thời gian riêng để theo đuổi anh, được không?”
Bớt thời giờ theo đuổi anh……
Ừm, được đó.
“Được.”
An Tử Yến dẫn Tô Cẩm Lê tới hiện trường đối diễn, An Tử Yến còn giảng giải Tô Cẩm Lê phải chú ý gì khi quay phim.
Vẫn là Tô Cẩm Lê biểu diễn xong, An Tử Yến đưa ra ý kiến.
Mãi đến 1 giờ mới kết thúc, An Tử Yến và Tô Cẩm Lê mãi đến 2 giờ 30 mới về khách sạn.
Phòng của An Tử Yến ở cạnh phòng của Tô Cẩm Lê, cũng được cố ý đổi để thuận tiện dạy dỗ Tô Cẩm Lê.
Tô Cẩm Lê ở hành lang lúc ẩn lúc hiện, nhìn An Tử Yến.
An Tử Yến mở cửa ra, hỏi Tô Cẩm Lê: “Còn có chuyện gì sao?”
“Em muốn… ở lại với anh chút nữa.”
An Tử Yến lập tức cự tuyệt: “Không được, nơi này người nhiều miệng tạp, anh vội tới cũng không thể ứng đối, nếu em vào phòng anh nói không chừng sẽ truyền ra tin không tốt. Còn chưa ở bên nhau đã đưa tới một đống phiền toái.”
Tô Cẩm Lê nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Em dùng phương thức khác đi vào thì sao?”
“Hả?”
Tô Cẩm Lê không trả lời, trực tiếp chạy về phòng.
An Tử Yến nhìn theo Tô Cẩm Lê vào phòng, mới vào phòng mình.
Mở đèn ra, vừa mới cởi ra áo khoác, lại thấy vách tường đột nhiên đong đưa, sau đó Tô Cẩm Lê xuyên qua vách tường vào được.
An Tử Yến xem đến trợn mắt há hốc mồm, ngay sau đó nhanh chóng đi kéo màn.
“Em…… em vào bằng cách nào? Xuyên tường sao?” An Tử Yến hỏi.
“Đúng vậy, quá xa truyền tống không được, nhưng cách vách em có thể tùy tiện vào.” Tô Cẩm Lê trả lời, vẻ mặt chờ được khích lệ.
Xem! Em rất lợi hại.
“Cái …… kỹ năng này thực…… xuất sắc.” An Tử Yến trả lời xong không khỏi ho khan, thậm chí còn nghĩ đến rất nhiều thứ trong một lúc.
Tô Cẩm Lê cười hì hì đi tới trước An Tử Yến, ngửa đầu nhìn anh, cực kì ngoan ngoãn nói: “Mấy ngày nay quay phim mệt mỏi quá.”
“Không giả vờ ổn với anh nữa sao?”
“Trước kia anh không có ở đây, em sợ anh lo lắng, nhưng bây giờ anh đã tới, không cần giả vờ.”
An Tử Yến nhịn không được giơ tay lên, dùng ngón trỏ ấn lên trán Tô Cẩm Lê, hỏi: “Sao vậy, anh ở đây lại không sợ anh lo lắng sao? Đồ vô lương tâm.”
“Không phải mà!” Tô Cẩm Lê cười haha, sau đó chờ mong nhìn An Tử Yến: “Mệt mỏi quá a, có thể cho em hút chút dương khí không?”
An Tử Yến lập tức hiểu, cố ý nâng tay lên, hỏi: “Chúng ta đến ngồi hút cả đêm?”
Tô Cẩm Lê nhìn ngón tay An Tử Yến, duỗi tay cầm, ấn xuống, đồng thời kiễng chân chủ động tới hôn lên môi An Tử Yến.
Bởi vì không giỏi khoản này, Tô Cẩm Lê làm rất cẩn thận, đầu tiên là chạm môi, sau đó nhìn An Tử Yến, thấy An Tử Yến không phản đối, lại cúi người hôn thật sâu.
An Tử Yến không còn là quân tử nữa, một tay ấn vào sau đầu Tô Cẩm Lê, tay còn lại vòng qua eo Tô Cẩm Lê.
Tô Cẩm Lê hai tay ôm lấy cổ An Tử Yến, tiếp tục hôn.
Lúc hôn môi sẽ hút dương khí của An Tử Yến, An Tử Yến cũng không để ý, dù sao anh còn có rất nhiều, còn có thể tự sản sinh, chỉ cần Tô Cẩm Lê muốn là được.
Tô Cẩm Lê là yêu tinh, có thể phục hồi cơ thể bằng cách nghỉ ngơi bình thường, cũng có thể đi lối tắt, chính là hút dương khí.
An Tử Yến tựa như một cái bình dương khí siêu lớn, có thể bổ sung nhu cầu của Tô Cẩm Lê.
Một lúc lâu sau, An Tử Yến mới chủ động lùi lại, dừng nụ hôn, đồng thời xoa xoa thái dương Tô Cẩm Lê, hỏi: “Đầu có đau không?”
“Thật ra thì có một chút.” Tô Cẩm Lê trả lời.
“Vậy thì đừng tiếp tục.”
“Nhưng nếu em không hút bớt, anh ở đoàn phim trêu hoa ghẹo nguyệt thì sao?”
An Tử Yến bị chọc cười, kéo Tô Cẩm Lê ngồi xuống sô pha, mình ngồi trên bàn trà, tiếp tục giúp Tô Cẩm Lê xoa đầu, trả lời: “Cho dù em không hút anh cũng hấp dẫn mà, dù sao anh đẹp trai như vậy.”
“Thực ra…”
“Ừm?”
“Em nghĩ hầu hết mọi người đều không thấy được anh đẹp trai đến mức nào, họ chỉ có thể nhìn thấy tới ngực anh. Chiều cao của em vừa vặn với anh.”
An Tử Yến gật đầu: “Ừm, em có lý.”
“An đại ca, anh mệt không? Để em hát ru cho anh nhé!”
“Ừm…… anh còn chưa tắm rửa.”
“Em giúp anh tắm?”
“Không cần không cần…’…” Nhanh như vậy An Tử Yến cũng chịu không nổi.
Tô Cẩm Lê thất vọng “Ồ” một tiếng, “Vậy anh đi tắm đi, em ở đây chờ anh.”
“Ừm.”
“Em có thể nhìn lén không?”
“Không thể.”
“Ồ.” Tô Cẩm Lê gật gật đầu, mọi người đều không được nhìn lén, An Tử Hàm lại tùy tiện cho xem, còn muốn đi tắm ch ung với cậu, thật là không giống nhau mà.
An Tử Yến vào phòng tắm, kéo quần nhìn thoáng qua, sau đó thở ra một hơi thật dài.
Tô Cẩm Lê thật là vô cùng…… tuyệt vời.
Hậu sinh khả uý.
Anh tắm rửa xong, lại nhìn gương sửa sang lại kiểu tóc rồi đi ra liền nhìn thấy Tô Cẩm Lê ngồi trên giường, dựa vào đầu giường xem kịch bản.
Anh đi tới, hỏi: “Như thế nào? Tính ở phòng anh?”
“Hát ru cho anh, nhất định phải ở trên giường, tới, lao vào vòng tay em.” Tô Cẩm Lê trả lời xong bỏ kịch bản xuống, giang hai tay cánh tay với An Tử Yến.
Nhìn thấy cảnh này, An Tử Yến bỗng nhiên có chút choáng váng.
Anh thậm chí không dám mơ một hình ảnh như vậy trong giấc mơ của mình, nhưng một hình ảnh như vậy thực sự đã xảy ra.
An Tử Yến nuốt một ngụm nước bọt, trước khi lên giường nằm xuống dưới chăn, Tô Cẩm Lê lại ôm đầu anh, thật sự bắt đầu ru ngủ.
Giọng Tô Cẩm Lê rất êm, đặc biệt là ở ngay bên tai, hát cho mình mình nghe, đây chắc chắn là ước mơ của nhiều người.
An Tử Yến dựa vào ngực Tô Cẩm Lê, Tô Cẩm Lê nửa dựa sát vào, vừa nhẹ nhàng ấn huyệt trên đầu An Tử Yến giúp An Tử Yến ngủ, vừa hát cho anh nghe.
Cái ôm thật thoải mái, quả thực là thiên đường.
Chờ Tô Cẩm Lê cảm thấy An Tử Yến ngủ rồi, thả An Tử Yến ra, để An Tử Yến nằm trong chăn tiếp tục ngủ.
Cậu nằm bên cạnh, chống cằm không ngừng nhìn An Tử Yến.
Sau khi thích An Tử Yến, nhìn thế nào cũng thấy An Tử Yến đẹp trai, bộ lọc chắc chắn dày hơn biển.
Cậu thật cẩn thận thò lại gần, cúi người hôn nhẹ lên trán An Tử Yến, sau đó hôn lại như thể vẫn chưa đủ.
Bởi vì trước đó hút rất nhiều dương khí, cho nên hiện tại cậu rất có tinh thần, muốn nhìn An Tử Yến nhiều hơn mới rời đi.
Kết quả nhìn nhìn, mình cũng ngủ theo.
An Tử Yến thực sự đã không ngủ được lâu.
Bài hát ru ngủ cùng mát xa thật sự hữu dụng, anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ nhưng lại tỉnh giấc một cách bất thường.
Thân thể đột nhiên bị đá bay ra ngoài, đầu đập vào tủ đầu giường, rồi rớt xuống giường luôn.
An Tử Yến ngơ ngác quỳ trên sàn nhà để bình tĩnh lại, sau đó nhìn Tô Cẩm Lê ở trên giường ngủ thành một chữ “phương” (方), vẫn để chân chưa thu chiêu lại, thật là dở khóc dở cười.
Anh xoa xoa đầu, không chắc mình có bị đụng vào chấn động não không.
Anh lớn như vậy cũng có thể đá bay, xem ra thân thủ Tô Cẩm Lê đúng là lợi hại.
Đừng so đo đừng so đo, là người mình coi trọng.
Đừng nóng giận đừng nóng giận, sau này cho cậu nhận phim võ hiệp.
emmmm…… thôi, vẫn là đừng tra tấn Tô Cẩm Lê với đóng phim.
Tác giả có lời muốn nói: An Tử Yến: Đợi đã lâu, cuối cùng chờ tới ngày hôm nay. Mộng đã lâu, cuối cùng giấc mơ đã thành hiện thực