Đấu Thần

Chương 353: Không đánh




Đả tự: Sided Lovettt
***
Tại trung tâm khoảng sân rộng lúc thân hình Lý Dật đáp xuống đất, đã có một phút thất thân. Trong khoảng thời gian ở Tu La Đảo, những việc gặp phải quá nhiều, sớm đã vượt qua ngoài dự liệu của hắn, tuy nói, những việc hắn cần làm cơ bản đã hoàn tất, nhưng mà, trong chốc lát quay về thế giới bình thường này, quả nhiên có vài phần không thích ứng.
Đứng trong khoảng sân rộng quét mắt nhìn xung quanh, Lý Dật không khỏi lộ ra vài phần thần sắc kinh ngạc.
Lý Dật vốn dĩ nghĩ rằng Đấu Thần Điện xảy ra chuyện lớn như vậy, tiếp theo phải là ảm đạm mới đúng không ngờ, Đấu Thần Điện vẫn còn có thể náo nhiệt như ngày xưa! Quả nhiên là có khí phách!
Chỉ là, cùng với sự xuất hiện của Lý Dật, và cùng với Truyền Tống Không Gian Chi Môn biến mất, trong không khí sôi trào xung quanh, đã có thêm vài phần buồn bã.
Lý Dật suy tư chốc lát, liền hiều ra. Dù sao, lần này những người tham gia Tế Thần Huyết Điền nhiều như vậy, nhưng mà, lại chỉ có hắn và ba người nữa sống sót quay về, còn những người còn lại, nếu không phải đã chết trong tayHuyết Ma Tộc, e là cũng đã chết trong lần Đại Đô biến loạn rồi... Nghĩ vậy, trong lòng hắn không khỏi có chút cảm thán...
- Không biết Phụ thân bọn họ có đến không?
Hơi lắc đầu, Lý Dật nhìn xung quanh, sau cùng, nhanh chóng dừng lại ở một góc nhỏ giữa sân. Thấy được thân ảnh Lý Hàn, Lý Dật mới hướng về phía đó cúi đầu một cái. Động tác này khiến nụ cười trên mặt Lý Hàn và Lý NaNa càng rạng rỡ hơn.
Ánh mắt thu lại, rồi lại nhìn xung quanh. Một lát sau, ánh mắt Lý Dật mới dừng lại ở chiếc ghế cao nhất một bên khoảng sân. Ở đó, tuy không có khí thế nào cường đại, nhưng trong mơ hồ khí tức ở nơi đó truyền đến, khiến hô hấp của Lý Dật gấp lên vài phần.
- Hồng Y Đại Tế Ty Bách Bái trong truyền thuyết? Người còn lại là...
Lý Dật chậm rãi nhìn về phía đó, liền thấy ở vị trí cao nhất, tổng cộng có ba chỗ ngồi, vị ngồi giữa, toàn thân mang hồng sắc Thánh Bào, có lẽ là Hồng Y Đại Tế Ty của Đấu Thần Điện-Bách Bái.
Còn ở hai bên hắn, chỗ ngồi bên trái đang trống còn chỗ ngồi bên phải, lại có một lão giả vẻ mặt bình thường cực hạn đang ngồi.
Nhưng mà, trong lòng Lý Dật biết rõ, trong Đế quốc Thiên Phong, người có thể ngồi cùng Bách Bái, chỉ có hai người.
Lão quái vật kia của Bắc Đầu Tông nghe nói khi tu luyện đã bị thương không thể rời khỏi Tông môn, vì vậy, ghế trống kia có lẽ là của hắn. Còn người kia, trong Đế quốc Thiên Phong có được thân phận đó, cũng chỉ có người đó, Cung Hào Thân Vương được xưng là quan hệ với huyết thống của Hoàng thất Thiên Phong,
- Thân phận là một tuyệt đỉnh cường giả trong Thiên Phong Thất Hoàng Thập Vương... Con người này, ít nhất cũng là cường giả Đấu Hoàng Đỉnh phong thậm chí... là Đấu Tôn cường giả...
Trong lòng cảm thán một tiếng, sau đó Lý Dật hơi sững sờ, bởi hắn phát hiện, lúc hắn đang cần thận quan sát hai người này, đối phương cũng đang nhìn hắn chằm chằm, dường như muốn xem thử trên người hắn rốt cuộc có bí mật gì!
Loại nhãn thần xuyên thấu cực hạn này, khiến Lý Dật hoảng hốt. Không nói những thứ khác, nếu những việc trong Tu La Đảo bị hai người này biết được, thì phiền phức lớn rồi.
Còn hai người này cũng nhanh chóng cặp mắt xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhọn tâm.
- Hắn là Lý Dật sao? Ba Lâm, La Bản, Hải Kim, ba người này đều nói đã chịu không ít oan ức trong tay hắn...
Trên đài cao, Cung Hào nhìn Lý Dật chốc lát, đột nhiên mỉm cười, không khỏi thấp giọng nói.
- Hắn chính là Lý Dật...
Bách Bái một bên trả lời:
- Thế nào? Có hứng thú muốn kéo hắn về Hoàng thất sao? Nhưng đáng tiếc, trẻ tuổi như hắn đã có thể có chiều bài đối đầu với Đấu Hoàng cường giả, sự việc sau chuyện này, có thể nói rất bí mật... Người ta làm sao có thể nhìn đến Hoàng thất của người được!
- Cha!
Cung Hào sửng sốt, lập tức lắc đầu, nói:
- Nói thật, từ lúc Lý Minh quật khởi, Hoàng thất chúng tôi đã tiến hành điều tra kỹ về Lý Gia, nhưng kết quả cho thấy, sau lưng Lý Dật có lẽ có một Đấu Tôn có thực lực kinh người... Chỉ là, chúng tôi không thể điều tra Đấu Tôn kia rốt cuộc là ai!
- Ha ha, Đấu Thần Điện chúng tôi cũng có kết luận tương tự, nhưng mà, bản thân ta có một suy đoán lớn...
Bách Bái suy nghĩ một lát, thấp giọng nói.
- ? Thần Côn như ngươi cũng chủ động nói suy đoán của mình sao?
Cung Hào ngạc nhiên nói.
Bách Bái gật đầu, thản nhiên nói:
- Đây chỉ là suy đoán của cá nhân ta... Lão quỷ, người hiểu rõ về lịch sử của Đế quốc Thiên Phong, chắc chắn biết, Vạn Triều Lý Gia bọn họ, nhiều năm trước cũng là một Đại thế lực trong Đế quốc Thiên Phong chứ?
Cung Hào gật đầu, nói:
- Điều này, ta đương nhiên biết. Tổ tiên Lý Gia, nghe nói là một nhân vật thần bí, lúc đó nghe nói là Đệ nhất cao thủ trong Đế Quốc Thiên Phong, ngay cả Tông chủ Bắc Đẩu Tông lúc đó cũng bại dưới tay hắn! Chỉ là, nhân vật như vậy lại không có dụng tâm to lớn gì, sau khi tùy tiện tạo ra một cơ nghiệp nho nhỏ, liền không biết bỏ đi đầu... Nhưng mà, điều này cũng đã xảy ra mấy trăm năm trước, chắc chắn hắn cũng không thể sống lâu đến vậy chứ?
- Cái này cũng khó nói... Lão quỷ, ta không nói thêm nữa, đơn giản là người, cũng là một nhân vật đến hai trăm tuổi rồi. Vậy thì nếu tu vi của người đó còn hơn cả ta và ngươi, sống mấy trăm năm cũng không thành vấn đề chứ? Nếu đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết nói đến, đồng thọ với thiên địa...
Chần chờ chốc lát, Bách Bái mới chậm rãi nói ra suy đoán của mình.
- Ý của ngươi là, Đấu Tôn cường giả sau lưng của Lý Dật, chính là tổ tiên trong truyền thuyết nói đến của Lý Gia sao? Nếu chính là hắn, năm đó hắn không có chí lập nghiệp, bây giờ tại sao lại xuất hiện? Là vì bồi dưỡng Lý Dật sao? Hơn nữa cách hành sự của Lý Dật cũng không giống hắn lắm, điều này...
Nói xong, Cung Hào cũng vẻ mặt khó tin, lắc đầu.
- Ta cũng mong rằng không phải!
Bách Bái thở dài:
- Nếu không những việc sau này sẽ phiền phức lớn rồi... Lão gia hỏa của Bắc Đầu Tông đã chuẩn bị hạ thủ với hắn rồi...
- Hắn đã chắc chắn Thất Tinh Giới Chỉ ở trong tay Lý Dật sao?
Nói đến đây, Bách Bái và Cung Hào đều nhìn nhau, ánh mắt cổ quái.
Trong sân, sự náo nhiệt kéo dài khoảng nửa tiếng mới dần lắng xuống. Mà đúng lúc này, những ngọc bài bản mạng của những người dự thi đều được mang tới trong sân, những vật này lại lần nữa xác định chỉ có bốn người Lý Dật sống sót. Đối với sự thật này, tự nhiên khiến người vui kẻ buồn!
Còn bốn người sống sót còn lại, dù nói thế nào, cũng là người nổi bật rồi, có thể trổ hết tài năng trước những nhân vật thiên tài như vậy, chắc chắn thành tựu sau này của bốn người này, sẽ cực kỳ bất phàm! Chí ít, đây cũng là cách nghĩ của rất nhiều người ở đây.
Lúc xung quanh đã yên tĩnh, không khí xung quanh trầm xuống. So với sự yên tĩnh vừa rồi, sự yên tĩnh lúc này càng khiến người ta khó thở. Chỉ vì, việc tiếp theo, hoặc là chỉ trong phút chốc nào đó, có thể cải biến toàn bộ cục diện thực lực cả Đế quốc Thiên Phong.
Trên đài cao, Bách Bái chậm rãi nhìn quanh sân, rồi ho khan một tiếng, đứng lên. Động tác tùy ý này của hắn, lại khiến một luồng khí thế kinh thiên lan ra, khiến ánh mắt mọi người, đều tập trung trên người hắn.
- Trước tiên, chúc mừng bốn ngươi có thể bám trụ đến lúc này. Các ngươi đã thông qua tất cả sát hạch Tế Thần Điền của Đấu Thần Điện năm nay, có mặt ở đây... Ở đây, đối với các ngươi, chỉ có thể nói một chữ “phục... Vốn dĩ, theo quy định của Đấu Thần Điện, phàm là những người có thể đứng ở đây, đều có tư cách gia nhập Đấu Thần Điện... Nhưng mà, theo thông thường, cơ hội gia nhập Đấu Thần Điện, thường là chỉ có năm phần. Nói cách khác,
khoảng sân này lúc này chính là sân khấu biểu diễn của chúng ta! Trong khoảng sân này, bốn người các ngươi phải toàn lực xuất thủ! Chỉ có người chiến thắng sau cùng, mới đủ tư cách gia nhập Đấu Thần Điện... Còn kẻ thua, các ngươi cũng không phải không có cơ hội. Chí ít, tùy theo biểu hiện của các ngươi, chúng tôi cũng có thể xem xét các ngươi có thể gia nhập Đấu Thần Điện hay không! Cuộc thi đấu không bị hạn chế về thời gian, cũng không bị hạn chế về quy củ! Chỉ có một hạn chế duy nhất là, nếu có người nhận thua, hoặc tử vong tại trận, mới có thể xác định được thắng bại! Nếu đã hiểu rõ quy định, vậy thì bắt đầu đi!
Nói xong mấy lời, Bách Bái phủi tay áo ngồi xuống nhưng chính lời nói này, lại khiến không khí xung quanh lại một lần nữa sôi trào!
Kinh qua mấy lần sàng lọc, cuối cùng cường giả có thể lưu lại sau cùng, lại quyết đấu trên quảng trường này, một sự việc như vậy, người ta sao lại không thích thú được?
Cùng với những tiếng reo hò phấn khích, những ánh mắt mong đợi cũng nhìn vào khoảng sân rộng, nhìn bốn người đang đứng ở đó.
Nhưng mà, đối lập với không khí náo nhiệt xung quanh, bốn người Lý Dật, lại đều sững sờ. Ai cũng không ngờ, đến lúc sau cùng này, Đấu Thần Điện còn đưa ra một việc như vậy...
Hơi bĩu môi, Lý Dật mới bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói:
- Nếu đã cần phiền phức như vậy, ba người các ngươi cử động thủ đi... Đừng lãng phí thời gian nữa!
Lời này của Lý Dật, khiến bọn người Diệp Khinh Vũ nhìn nhau, sau đó cười khổ.
Những cái khác không nói, ba người bọn họ đã tận mắt nhìn thấy bọn người Vạn Phong công kích Lý Dật, sau đó kết cục thế nào, vậy thì nếu bây giờ bảo bọn họ tiếp tục động thủ với Lý Dật... Nhưng nếu không động thủ, dường như lại không được..
Sau khi chần chờ chốc lát, Diệp Khinh Vũ cắn răng thân hình lóe lên, lùi lại mấy chục thước, sau đó, sắc mặt nàng nhìn Lý Dật cổ quái, rồi nói:
- Ta... Diệp Khinh Vũ, tự nhận không phải đối thủ của Lý Dật các hạ... Ở đây, cam tâm nhận thua!
Dứt lời, Diệp Khinh Vũ giậm chân, thân hình chợt lóe, đã rút lui về một bên sân...
Giọng nói của Diệp Khinh Vũ tuy nhỏ, nhưng dưới sức mạnh của đấu khí trong nháy mắt đã lọt vào tại tất cả mọi người có mặt, khiến ai nấy sững sờ, căn bản không biết nên phản ứng thế nào.
Đường đường là Đại Tiểu thư Diệp Gia, đột nhiên lại thẳng thắn nhận thua như vậy? Đây... là tình huống gì?
Những người này còn kinh ngạc chưa dứt, liền thấy Lý Hạo và Tông Kiệt Khánh liếc nhìn nhau, cũng lắc đầu, sau đó lùi lại mấy chục thước, nhất tề chắp tay, trầm giọng:
- Hai người chúng tôi cũng tự nhận không phải đối thủ của Lý Dật các hạ, ở đây xin nhận
thua...
- O!!!
Một trận huyên náo... Toàn bộ khoảng sân nhất thời lại sôi trào!
- Nhận thua!? Chuyện gì vậy!
- Ba người các ngươi đều là truyền nhân của các Đại gia tộc! Sao lại cam tâm tới vậy?
- Không phải... Dưới chân núi Tam Thanh Sơn, bọn người Bốc Lang kia đều thua trong tay Lý Dật, ba người bọn họ nhận thua, cũng là trong dự liệu...
- Cái gì? Bốc Lang nghe nói là cấp bậc Đấu Vương cường giả, sao có thể bại trong tay Lý Dật? Phải biết rằng, cường giả không phải trên cấp Đấu Sư đều không thể vào Tế Thần Điền! Tên Lý Dật này lẽ nào có thể dựa vào thực lực cấp bậc Đấu Giá để thắng Bốc Lang? Không thể nào!
- Ta hà tất phải lừa ngươi! Không nói những cái khác, chỉ nói tình huống bây giờ đã trở nên như vậy, nếu không phải do thực lực Lý Dật kinh người, ba nhân vật kia, sao lại có thể nhận thua như vậy?
- Ta không quản những chuyện đó... Lão tử từ xa xôi đến đây là để xem trận này, lẽ nào lại không đánh như vậy! Đề lão tử đánh! Tất cả chết hết càng tốt!
- Hay! Hay! Để lão tử đánh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.