Đấu Thần

Chương 357: Yến tiệc




Đả tự: Sided Lovettt
***
Nói ra, đối với Diệp Khinh Vũ, Lý Dật cũng có vài phần hiểu rõ, điêu ngoa tùy hứng, tâm cao khí ngạo, không biết sống chết. Những lời bình này gán cho nàng cũng không có gì quá đáng.
Lý Dật thậm chí còn tin rằng, nếu không phải hắn đã cho nàng uống thuốc, nữ nhân này e rằng ngay cả nhìn hắn một cái cũng không muốn.
Dù sao, trong mắt nàng thân phận của hắn cũng không đáng để mắt đến...
Chỉ là, dù sao Lý Dật cũng không hiểu nổi, nữ nhân này còn có thể nói được những lời như vậy.
Trong sự suy đoán của hắn, không phải là sự đúng hẹn đến lấy thuốc, mà là một sự ám chỉ ngầm.
Nói ra, Lý Dật cũng là một nam nhân bình thường cũng không phải là một con mèo không ăn cá. Đối với một mỹ nữ như Diệp Khinh Vũ, nếu hắn không có ý định gì, tuyệt đối không phải là người bình thường.
Nhưng nghĩ vẫn là nghĩ, nếu thật sự ra tay, vấn đề sẽ rất lớn.
Trước tiên không cần nói đến bối cảnh của nàng chỉ nói đến việc anh trai nàng chết trong tay hắn, chỉ cần như vậy, e rằng đã không còn thích hợp để làm gì nữa.
Nghĩ vậy, Lý Dật thu lại vẻ đùa cợt trên mặt, chỉ lắc đầu, nói:
- Thôi đi... Ta sợ rằng ta có đường đến, nhưng lại không có đường về.
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Khinh Vũ thay đổi, lát sau mới thấp giọng nói:
- Mạng nhỏ này của ta đều nằm trong tay ngươi, lẽ nào người cảm thấy ta còn có gan hãm hại ngươi sao?
Lý Dật lắc đầu, nói:
- Điều này cũng khó nói, Diệp Tiểu thư ngươi nếu muốn làm trò cá chết lưới rách, lại chẳng phải sẽ phiền phức sao? Hơn nữa, ta hạ độc trên người các ngươi, chẳng phải vì tự bảo vệ sao? Ba người phiền phức các ngươi, giết cũng không được, giữ lại cũng không được. Ta nghĩ, ngoài cách này ra, chẳng có cách nào khác để đối phó với các ngươi nữa!
- Ha ha, Lý Dật Thiếu gia người lại hay đùa vậy sao? Đúng rồi, thấy bộ dạng của Lý Dật Thiếu gia, hôm nay lưu lại Phân điện, bây giờ lại mặc Thánh Bào, xem ra, ngươi chắc chắn được gia nhập Đấu Thần Điện rồi.
Không vì những lời này của Lý Dật mà có chút biến hóa nào, Diệp Khinh Vũ tiếp tục nói.
Nữ nhân này, rốt cuộc muốn làm gì?
Lý Dật nhìn nàng thấp giọng nói:
- Cũng coi như đã gia nhập Đấu Thần Điện...
- Ha ha. Chúc mừngLý Dật Thiếu gia...
Diệp Khinh Vũ lắc mái tóc dài, nói tiếp:
- Vậy thì buổi yến tiệc hôm nay, chính là vũ đài của Lý Dật Thiếu gia rồi. Sao vậy? Không vào trong để những người ngưỡng mộ Thiếu gia được mãn nhãn sao?
Lý Dật thản nhiên nói:
- Người ngưỡng mộ ta không có, cừu địch e rằng lại không ít?
- Lý Dật ca ca, rốt cuộc ngươi cũng đến rồi... Chúng tôi đã đợi ngươi lâu lắm!
Đúng lúc đó, Lý Na Na từ trong phòng khách đi đến, quả nhiên đã biết Lý Dật đến.
- NaNa muội muội...
Lý Dật cười cười, nhìn về phía Lý Na Na vừa đi đến, liền thấy Lý Hàn cũng đang ở đó, đang bị một nhóm người bao quanh.
- Ha ha, đây chẳng phải là Na Na Tiểu thư sao? Mấy năm không gặp, Lý Tiểu thư càng ngày càng xinh đẹp...
Thấy Lý Na Na, sắc mặt Diệp Khinh Vũ nhất biến, lát sau mới nhướng mắt, nói.
- Thì ra là Diệp Khinh Vũ Tiểu thư...
Lý Na Na làm ra vẻ như ta không biết người:
- Nói ra, Diệp Tiểu thư cũng có thú vị nhi, ngươi và hai người kia bại dưới tay Lý Dật ca ca, người thấy ca ca không đỏ mặt, lại còn dám đến tiếp chuyện... Chắc không tốt đâu?
Nghe vậy, Diệp Khinh Vũ sắc mặt thay đổi, rồi mỉm cười nói:
- Xem ra, bây giờ Diệp Khinh Vũ ta ở đây, cũng chẳng phải là điều tốt đẹp gì... Chắc là, ta phải đi trước rồi! Lý Na Na Tiểu thư, các ngươi nói chuyện đi!
Dứt lời, Diệp Khinh Vũ cúi người, bước đi vào phòng khách.
Thấy Diệp Khinh Vũ đi, Lý Dật không khỏi chau mày. Nữ nhân này tối hôm nay có thái độ lạ lùng như vậy, dường như có gì đó không thích hợp.
- Sao vậy? Nhìn chăm chú như vậy! Thích người ta rồi à?
Thấy Lý Dật nhìn theo bóng Diệp Khinh Vũ, Lý Na Na nói như ghen tức, bộ dạng có chút giống như con mèo nhỏ vô thức ăn.
Với bộ dạng này của Lý Na Na, Lý Dật quả thật rất lâu rồi chưa thấy, trong lòng hắn có chút cảm thán, hắn vỗ đầu Lý NaNa, nói:
- Nếu ta thích nàng ấy, hôm đó khi nàng ta và Miêu Khả đến Vạn Triều Thành tìm ta tính số, ta đã có hàng ngàn cách để có được nàng ta... Nhưng Na Na, nhìn bộ dạng người, dường như có quan hệ gì với nàng ta? Ngươi không thấy đêm nay nàng ta hơi cổ quái sao?
Lý Na Na chun mũi, thấp giọng:
- Chà, con người Diệp Khinh Vũ là như vậy. Từ trước đến nay nàng ta luôn tự nhận cái gì là Đệ nhất mỹ nữ Đế Độ Diệp Gia, những người theo đuổi nhiều như thế nào, chẳng phải lúc nào cũng vênh vênh váo váo đó sao? Nhưng nói cũng lạ, rất lạ, trong buổi yến tiệc như thế này thường là người ta tiếp chuyện nàng ta, nàng ta sao lại tự nhiên đi tiếp chuyện người ta chứ? Lẽ nào, cô gái này động xuân tâm rồi?
Nói đến đây, Lý Na Na vẻ mặt cảnh giác, nhìn theo bóng Diệp Khinh Vũ, ánh mắt đề phòng.
Bộ dạng này của Lý Na Na, khiến Lý Dật cười hiểu ý, hắn lại vỗ đầu Na Na, nói:
- Ở đây ồn ào như vậy, rốt cuộc đang làm gì vậy?
- Còn không phải vì đại cao thủ người đã gia nhập Đấu Thần Điện, nghe nói còn là Tế Ty gì nữa, một bước lên trời... Vì vậy, yến tiệc vốn dĩ Đấu Thần Điện sắp xếp này, đã trở thành tiệc mừng công của người rồi! Ngươi xem...
Lý Na Na hất chiếc cằm trắng vào phía trong phòng khách, mang theo vài phần bất mãn:
- Đừng nói Lý Hàn thúc thúc, ngay cả Mạc Dịch, còn cả ba vị trưởng lão, bây giờ cũng bị một đoàn người vây lây! Những người này chắc chắn biết, Lý Dật ca ca gia nhập Đậu Thân Điện, từ nay Lý Minh chúng ta đã là nước lên thì thuyền lên rồi! Bây giờ không tới kết giao, đợi sau này muộn mất!
- Tốc độ của những người này, cực kỳ nhanh... Chà chà...
Nghe vậy, Lý Dật sững sờ, rồi cười khổ. Hắn cũng không ngờ, việc hắn gia nhập Đấu Thần Điện, lại có phản ứng dây chuyền như vậy. Có lẽ chỉ cần hắn muốn, Lý Minh sau này muốn trở thành một thế lực như Bắc Đầu Tông thì không được, nhưng trở thành một thế lực nhưĐế Đô Tứ Đại Gia Tộc, dường như cũng không có gì khó.
- Đúng vậy! Bây giờ rất nhiều người đang đợi đại cao thủ người đấy... Có cần vào trong xem một lát không?
Cười hì hì, Lý Na Na thấp giọng nói.
- Thôi đi, tình huống như vậy đề phụ thân đại nhân đối phó được rồi, ta không cần vào đầu... Ta vào phòng nghỉ trước đây!
- Này này, ngươi không thể như vậy được... Lý Dật ca ca, chúng ta sắp bị mấy tên này làm phiền chết rồi, nếu người còn không vào, bọn họ sẽ không rời đi đâu! Nếu người vào, với đại danh của ngươi, bọn họ chắc chắn không dám làm phiền nữa!
Thấy Lý Dật chuẩn bị quay đi, Lý NaNa chợt nắm lấy tay hắn kéo đi.
Thấy bộ dạng làm nũng của Lý Na Na, Lý Dật bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Được, ta đi với người vào trong xem thử, hy vọng những người đó không đến nỗi không biệt tốt xấu cứ lao đến như vậy...
Nghe Lý Dật nói vậy, Lý Na Na mừng rỡ kéo hắn vào bên trong.
Lý Dật cười khổ một tiếng, đưa tay sờ mũi đi theo.
o0o
Vào trong phòng lớn, liền cảm nhận được sự ồn ào xung quanh, có người đang uống rượu hát hò, có người đang lớn tiếng nói gì đó.
Thấy vậy, Lý Dật không thích thú lắm, chỉ hơi cau mày, lặng lẽ đi theo Lý Na Na.
Lại nói, Lý Na Na ngoại trừ vùng ngực bằng phẳng ra, dung mạo khí chất cũng không tồi, vì vậy vừa mới bước vào phòng đã có nhiều người ngước nhìn.
Những ánh mắt này, đều mang chút nụ cười mà chỉ có nam nhân mới hiều, nhưng khi
thấy người đi phía sau Lý Na Na, những ánh mắt đó đều trở thành sợ hãi.
Lý Dật, cái tên khiến cho người ta trong phút chốc toàn thân lạnh toát này, có thể khiến cho ý muốn nhìn trộm Lý Na Na của nhiều người tiêu tan.
Dù sao mỹ nữ tuy tốt, nhưng dùng cái mạng nhỏ của mình để đi tán gái, vậy thật không nên!
Đương nhiên, cũng không phải ai cũng sợ Lý Dật, có nhiều người biết được một chút tin tức bên trong ánh nhìn ngoài cô quái còn có chút nghiền ngẫm.
Nhưng mà, ánh mắt của những người xung quanh không khiến cho sắc mặt Lý Dật có biến đổi gì. Đối với hắn mà nói, những tình huống lớn hắn đã từng gặp, tình cảnh này muốn hắn có cảm giác gì thực sự là không thể được...
Sau khi đi qua đoàn người, Lý Na Na và Lý Dật mới dừng lại. Mà lúc này, Lý Hàn đang thảo luận gì với một người đàn ông trung niên. Mấy người đứng xung quanh bộ dạng như rất muốn tham gia, nhưng nhìn thấy vậy, chỉ đành im lặng, thổi lui.
- Người kia là ai?
Lý Dật chau mày nhìn người đàn ông trung niên, thấp giọng hỏi.
- Cái gì mà người kia? Đó là... là cha ta...
Lý Na Na đứng bên cạnh Lý Dật chần chờ chốc lát, đỏ mặt nói.
- Cha ngươi?
Lý Dật chấn động như không thể tin nổi quay đầu nhìn Lý Na Na. Nói thật, tuy hắn biết, Lý Na Na chắc chắn có cha, nhưng cha nàng đột nhiên xuất hiện ở đây, thật sự khiến hắn không thể tin nổi.
- Cha ta là người của Lý Gia – Một trong Đế Độ Tứ Đại Gia Tộc, thân phận chỉ là trưởng lão mà thôi.
Thấy ánh mắt cổ quái của Lý Dật, Lý Na Na vội vàng giải thích, đồng thời nàng dường như cảm giác được điều gì vội bỏ tayLý Dật ra, đỏ mặt lùi lại sau mấy bước.
- Vậy sao? Vậy tên Lý Hạo kia là ca ca của ngươi?
Gật gật đầu, Lý Dật nói nghiền ngẫm.
vandal
Lý Na Na cười:
- Không phải, hắn là con trai của Tộc trưởng ta không trào cao đến vậy.
- O!
Lại gật đầu, Lý Dật theo sự ra hiệu của Lý Na Na, bước về phía bên kia.
Ở bên kia, Lý Hàn và người đàn ông trung niên kia đã sớm nhìn thấy Lý Dật. Khi thấy Lý Dật đi đến, Lý Hàn cười lớn, nói:
- Đến đây, Dật nhi, ta giới thiệu với con... Người này là Lý Nhất Dương - Trưởng lão của Đế Đô Lý Gia, chắc NaNa cũng đã nói với con, đây là cha của Na Na... Ha ha ha...
Nghe vậy, Lý Nhất Dương cũng gật gật đầu, nhìn Lý Dật, rồi lại nhìn Lý Na Na đang đứng sau lưng Lý Dật, nói:
- Lý Dật tiền điệt, khi ở Đế Đô, ta đã nghe không ít lời hay về người, không ngờ hôm nay được gặp mặt.
- Hạng người vô danh, đầu đáng để Lý trưởng lão nhớ đến?
Lý Dật cười cười, thấp giọng nói.
Đồng thời, hắn cẩn thận quan sát Lý Nhất Dương.
Dung mạo của Lý Nhất Dương này có chút bình thường nhưng lại có khí độ ung dung. Chỉ nhìn từ điểm này, đã có thể nhận ra hắn không phải người bình thường. Đồng thời, người này có khí tức vô cùng bí ẩn, Lý Dật tuy đã cẩn thận quan sát, nhưng rốt cuộc vẫn không thể phát hiện thực lực cấp bậc của hắn.
- Ha ha, tiều điệt nói đùa rồi, có thể vượt qua được Tế Thần Huyết Điền, lại có thể khiến cho đứa con gái kiêu ngạo này của ta ngưỡng mộ, không nói những điều khác, chỉ có hai điểm này, trong Đế quốc Thiên Phong e rằng chỉ có mấy người. Bây giờ còn nói ngươi là hạng người vô danh ư? Lý Hàn huynh đệ, đứa con này của đệ cũng giống như đệ vậy, khiêm tôn vô cùng...
Nghe Lý Dật nói vậy, Lý Nhất Dương sững sờ, rồi cười nói.
Lý Hàn ngẩn người, lát sau mới đáp:
- Nhất Dương huynh, huynh đừng lấy ta làm trò cười nữa! Tên tiểu tử này nếu như giống ta, thì không thể làm được nhiều việc như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.