Tiếng nổ "đùng đùng đùng" vang liên tục, cự thuẫn chấn động một cách điên cuồng, liên tục va vào bàn tay của Lý Thất Dạ.
Thế nhưng bàn tay của Lý Thất Dạ vẫn hời hợt đặt trên cự thuẫn, không quan tâm Thang Hạc Tường bùng nổ như thế nào, cự thuẫn điên cuồng ra sao.
Khi bàn tay của Lý Thất Dạ hời hợt đặt ở đó thì cứ như là thương thiên trấn áp, không thể nào vượt qua lôi trì. Bất luận ngươi là tồn tại mạnh mẽ như thế nào đi nữa thì cũng phải dừng bước lại.
- Giết...
Thấy không thể rung chuyển được mảy may, hai mắt Thang Hạc Tường đanh lại, cự thuẫn tiếp tục cuốn lấy bàn tay của Lý Thất Dạ, còn long thương thì đâm tới.
"Xuy..."
Long thương đâm tới, hóa thành hàn mang vô cùng đáng sợ, đâm thẳng tới yết hầu của Lý Thất Dạ, một kích trí mạng. Thang Hạc Tường đã chờ thời cơ này lâu lắm rồi, cho nên khi long thương đâm tới thì tốc độ phát huy cực hạn, khi vừa ra tay thì mũi thương đã đâm tới yết hầu của Lý Thất Dạ.
Đòn đâm này của Thang Hạc Tường có sát ý ngập trời, có tốc độ tuyệt thế vô song. Cho nên khi long thương đâm tới yết hầu của Lý Thất Dạ thì có rất nhiều người cảm thấy cổ họng của mình lạnh lẽo, cảm giác như long thương đâm vào yết hầu của mình vậy.
"Keng" Ngay khi mũi thương sắp đâm vào yết hầu của Lý Thất Dạ thì có tiếng kim loại vang lên, hàn mang đột nhiên ngừng lại. Tất cả mọi người chỉ nhìn thấy thời gian như dừng lại, chỉ thấy hai ngón tay của Lý Thất Dạ kẹp lấy mũi thương.
"Đùng..."
Trong khi tất cả mọi người đang thở dài, đồng thời cũng là khi Lý Thất Dạ dùng hai ngón tay kẹp mũi thương thì thình lình có tiếng nổ lớn, một tòa bảo tháp thình lình xuất hiện, đập mạnh vào lưng Lý Thất Dạ.
Tòa bảo tháp này xuất hiện quá đột nhiên. Dường như nó với long thương của Lý Thất Dạ được đánh ra cùng một lúc. Ngay khi mũi thương của Thang Hạc Tường đâm tới yết hầu của Lý Thất Dạ thì tòa bảo tháp này cũng đã xuất hiện ở sau lưng Lý Thất Dạ.
Cho nên, khi Lý Thất Dạ kẹp lấy mũi thương thì bảo tháp lập tức đánh trúng lưng của Lý Thất Dạ.
Có người ra tay đánh lén Lý Thất Dạ, hơn nữa người này còn phối hợp rất ăn ý với Thang Hạc Tường. Hai người bọn họ phối hợp với nhau không chê vào đâu được.
"Đùng"
Ngay khi bảo tháp đập trúng thì bảo tháp tuôn trào sức mạnh bất hủ. Sức mạnh này không chỉ nghiền ép hư không, nghiền ép nhật nguyệt tinh thần, mà còn nghiền ép luôn cả thời gian. Bảo tháp đập tới, đánh tất cả mọi thứ trở về nguyên điểm, trở về hỗn độn.
Cho nên khi bảo tháp đập tới thì có vô số người sợ hãi quát lớn. Sức mạnh bất hủ nghiền ép tới, khiến cho mọi người không chịu đựng nổi, lập tức ngạt thở.
"Phanh"
Bảo tháp đánh trúng lưng Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ trúng một đòn nặng nề, thân thể từ trên cao rớt xuống. Chỉ nghe "rầm" một cái, thân thể của hắn rơi vào hồ nước, chìm xuống đáy hồ, biến mất không thấy.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, từ lúc Thang Hạc Tường đâm yết hầu Lý Thất Dạ cho tới khi bảo tháp thình lình đánh lén, lại tới khi Lý Thất Dạ rơi vào đáy hồ, tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Mọi người vẫn chưa hoàn hồn, bởi vì không ai biết đang xảy ra chuyện gì.
- Không...
Liễu Sơ Tình biến sắc, nàng không ngờ lại có người đột nhiên ra tay đánh lén.
- Hừ...
Lúc này có tiếng hừ lạnh vang lên, khí tức bất hủ tràn khắp thiên địa. Tất cả mọi người đều bị khí tứ bất hủ bao trùm, bị thần uy đáng sợ chấn nhiếp.
Nhất thời, mọi người ngước đầu nhìn lên. Cũng không biết từ khi nào mà có một ông lão đứng trên bầu trời, trên đầu ông lão có một tòa bảo tháp lơ lửng, hệt như một tôn thần linh cao cao tại thượng.
- Quân đoàn trưởng Trung Ương quân đoàn Mã Minh Xuân.
Nhìn thấy ông lão này, có người hít lạnh, không dám nói lớn.
Người ra tay đánh lén Lý Thất Dạ chính là quân đoàn trưởng quân đoàn Trung Ương Mã Minh Xuân. Một tôn Chân Thần bất hủ ra tay đánh lén, uy lực có thể tưởng.
Quan Hải Đao Thánh mạnh chứ? Thế nhưng hắn cũng chỉ là Chân Thần cửu trọng thiên mà thôi, vẫn còn cách bất hủ một khoảng cách nhất định. Huống chi Chân Thần bất hủ cũng phân chia mạnh yếu.
Lúc này nội tâm tất cả mọi người run rẩy, rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau. Trong những người này, không có mấy ai dám nói mình đủ sức khiêu chiến Mã Minh Xuân. Hắn chính là quân đoàn trưởng quân đoàn Trung Ương, là Chân Thần bất hủ, thực lực rất mạnh. Ở Cửu Bí đạo thống, người mạnh hơn hắn cũng không nhiều.
Có thể nói người mạnh hơn Mã Minh Xuân đều là nhân vật số má, tỉ như năm lão tổ chí tôn.
- Chân Thần bất hủ đã ra tay.
Có người nói nhỏ. Đương nhiên bọn họ không dám nói Chân Thần bất hủ đánh lén.
Trên thực tế, chuyện này rất khó tin nổi. Mã Minh Xuân không chỉ là Chân Thần bất hủ mà còn là quân đoàn trưởng quân đoàn Trung Ương, quyền cao chức trọng. Loại tồn tại như hắn vậy mà lại ra tay đánh lén tân hoàng ngay trước mặt mọi người, thật sự khiến cho mọi người không sao ngờ tới.
Nếu như Mã Minh Xuân khiêu chiến tân hoàng thì mọi người còn có thể hiểu, dù sao thì con trai Mã Kim Minh của hắn cũng chết trong tay Lý Thất Dạ.
Thế nhưng, thân là Chân Thần bất hủ, là quân đoàn trưởng Trung Ương quân đoàn, vậy mà lại đánh lén hoàng đế của mình, đúng là rất hèn hạ.
Thế nhưng mọi người không dám nói mà thôi. Chân Thần bất hủ như Mã Minh Xuân không phải là loại như Thang Hạc Tường, có ai mà dám nói xấu Chân Thần bất hủ chứ?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Cho nên khi nhìn thấy màn này, không ít người rùng mình một cái.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây không ai ngờ tới Mã Minh Xuân lại ra tay đánh lén Lý Thất Dạ. Nhìn mặt hồ không thấy bóng dáng Lý Thất Dạ đâu, mọi người thẩn thờ một lát.
Không ít người đưa mắt nhìn nhau. Mọi người không ai ngờ rằng người có thân phận địa vị như Mã Minh Xuân mà lại làm ra chuyện như thế. Huống chi quân quyền của hắn còn là do hoàng quyền ban cho. Mã Minh Xuân làm như vậy, hoàn toàn là đại nghịch bất đạo.
Khi tấn công Binh Trì thế gia, Mã Minh Xuân dẫn dắt năm quân đoàn lớn phản chiến thì còn có thể thông cảm được, ít nhất vẫn có thể nói là vì phúc lợi thương sinh thiên hạ nên mới phản bội.
Thế nhưng bây giờ Mã Minh Xuân đột nhiên đánh lén tân hoàng thì đúng là hết nói nổi, là báo thù riêng, là phạm thượng. Hơn nữa Mã Minh Xuân còn dùng thủ đoạn hèn hạ để báo thù. Chuyện này, bất kể viện cớ gì đi nữa thì cũng không thể tẩy sạch vết nhơ.
Mã Minh Xuân hai mắt lạnh lùng, liên tục dò xét mặt hồ, nhìn xem Lý Thất Dạ có còn sống hay không. Có thể nói, Mã Minh Xuân rất tự tin với đòn đánh của mình. Bị đòn đánh đó của hắn đánh trúng, ngay cả Chân Thần bất hủ cũng ô hô chầu trời.