Đế Quân

Chương 1425: Hỗn Độn chân linh (1)




- Phải, giữa chúng ta có thể trở thành bằng hữu nhưng tuyệt đối không phải hiện tại.
Thần Dạ cảm thán một tiếng.
Đôi mắt Tà Đế co rụt lại, hắn nghe ra một tia thâm ý bên trong, lòng tin này đúng là chưa từng thấy qua.
- Ta cũng hi vọng có cơ hội làm bằng hữu với ngươi.
Tà Đế nhìn qua Tử Huyên nói.
- Tà Đế, trước khi kết thúc, đầu tiên ta cần đi giải quyết một phiền toái nhỏ.
Thần Dạ cười nói, mọi người đều phát giác tiếng cười của hắn tràn đầy lãnh ý.
- Phiền toái nhỏ?
Tà Đế chỉ vào Chúng Thần Chi Thần, nhất thời cười nói:
- Ngươi muốn nói là người này đi, ta có thể giải quyết giúp ngươi.
- Việc này không cần phiền toái ngươi.
Thần Dạ cười cười nhìn qua Chúng Thần Chi Thần, người kia lập tức cảm ứng được bị ánh mắt hắn tập trung như bị giam cầm trong lao lung.
- Mấy năm nay mặc dù ngươi dùng linh hồn che giấu trong Chúng Thần Chi Mộ, nhưng ngươi hành động ám muội không ít, cũng như hôm nay đúng như lời ngươi nói, nếu ta vì thiên hạ muôn dân giết ngươi, ngươi chết hẳn là không oan đi?
- Giết lão phu?
Dù bị phong tỏa không gian, trong lòng dâng lên nỗi bất an mãnh liệt, nhưng Chúng Thần Chi Thần cũng không quá sợ hãi, dù Tà Đế muốn giết hắn cũng không dễ dàng, bởi vì hắn còn có lá bài tẩy không thể lay động.
- Chẳng lẽ không thể giết ngươi được sao?
Nghe vậy Chúng Thần Chi Thần đang định trào phúng, đột nhiên thần sắc kinh hãi, khuôn mặt như gặp quỷ trắng bệch, hắn nhìn chằm chằm vào tay phải Thần Dạ, cảm giác sợ hãi dâng lên tột đỉnh.
Ngay cả Tà Đế cũng khiếp sợ, nhưng từ khiếp sợ lại biến thành phức tạp xen lẫn vui sướng thật lớn.
Nơi lòng bàn tay phải của Thần Dạ phảng phất như có một đạo chân khí dày đặc bắt đầu khởi động, mà Tử Huyên cũng không hề xa lạ với chân khí này, bởi vì đó chính là Hỗn Độn lực.
Nhưng Tử Huyên lại phát hiện đạo chân khí kia có chút khác với nàng.
- Ha ha…
Tà Đế không tự chủ được cười to:
- Thần Dạ, ngươi không hổ là Thần Dạ, lại có thể đem Hỗn Độn chân linh tu luyện ra, thật sự đáng mừng, thật đáng mừng ah!
Hỗn Độn chân linh chính là vật dẫn Hỗn Độn lực, nói cách khác là khởi nguyên của Hỗn Độn lực.
- Thần…
Chúng Thần Chi Thần không khỏi nuốt nước bọt, thanh âm run rẩy nói:
- Ngươi sao…có thể tu luyện ra Hỗn Độn chân linh!
Nghe vậy Thần Dạ cười nói:
- Ngươi cùng Tà Đế đều nói ta có lực tương tác thiên nhiên đối với Hỗn Độn lực, nhưng các ngươi lại không hiểu được vì sao ta lại có được lực tương tác này!
- Việc này…
Tà Đế cùng Chúng Thần Chi Thần đều trầm mặc, đích xác họ chưa từng tự hỏi qua vấn đề này.
- Đó là bởi vì mệnh cách của ta vốn tương liên cùng Hỗn Độn lực!
Trong nháy mắt Thần Dạ giống như chủ tể chư thiên vạn giới, uy nghiêm bộc phát làm mọi người đều muốn thần phục tại chỗ.
Vì sao Thiên Địa Hồng Hoang Tháp lại cam tâm hóa thành ngọc bội đi theo mẫu thân của Thần Dạ?
Nguyên nhân chính là vì bản thân mẫu thân của Thần Dạ lại là Hỗn Độn Thể như Linh nhi, vì vậy mới làm Thiên Địa Hồng Hoang Tháp cam tâm đi theo, nhưng khác nhau ở chỗ Linh nhi đã được Thần Dạ trợ giúp kích thích, mà mẫu thân hắn vẫn giữ nguyên trạng thái nguyên thủy.
Thân là Hỗn Độn Thể cho nên mẫu thân của hắn đã sớm bị thiên đạo chú ý, ngay cả hắn cũng không thể ngăn cản Thiên Địa Hồng Hoang Tháp đi theo mẫu thân của Thần Dạ.
Bởi vì thiên đạo biết Hỗn Độn Thể sinh ra hài tử sẽ có lực tương tác thiên nhiên đối với Hỗn Độn lực, đây là nguyên nhân Thần Dạ có được thể chất như thế.
Có được thể chất thần kỳ như thế, với thiên phú của Thần Dạ muốn tu luyện ra Hỗn Độn chân linh là chuyện đương nhiên!
Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện là thiên đạo cài đặt sứ mạng từ khi sinh ra.
Hỗn Độn lực cùng thiên đạo pháp tắc trước sau sản sinh, Thiên Đạo Hồng Hoang Tháp không bị thiên đạo pháp tắc chưởng khống trong tay, hơn nữa cũng không thể kháng cự được nó.
Ở dưới những điều kiện bí mật như vậy, sau khi tìm hiểu được Thần Dạ cũng không nhịn được thở ra một hơi nhẹ nhõm, may mắn chính là mẫu thân của hắn chỉ bị thiên đạo chú ý mà không áp đặt nhiệm vụ nhất định phải chấp hành lên trên thân thể của bà.
Nếu không mà nói mặc dù tu luyện ra Hỗn Độn chân linh, nhưng Thần Dạ cũng không nắm chắc có thể giải trừ những thủ đoạn mà mẫu thân bị thiên đạo khống chế.
Ngoài ra đại khái chính thiên đạo cũng không ngờ dù hắn đã làm việc bí ẩn như thế, nhưng vẫn bị Tà Đế phát hiện, vì vậy đã cho người mang đi mẹ của Thần Dạ trước tiên.
Đây có lẽ là điều ngoài ý muốn, nhưng đối với thiên đạo mà nói cũng không phải là chuyện xấu, dù sao ở thời gian đó Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện xem như kế thừa sứ mạng của hắn.
Nhưng mà thiên đạo hoàn toàn không nghĩ tới, đến cuối cùng Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện bởi vì tình nghĩa của Thần Dạ mà khiến hai thần vật làm trái lại ý nguyện của thiên đạo, ngược lại toàn tâm toàn ý trợ giúp Thần Dạ.
Nếu như không có Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện hỗ trợ, chỉ dùng nửa năm thời gian Thần Dạ cũng không thể thành công tu luyện ra Hỗn Độn chân linh!
Hành động như thế tuy không đến nỗi làm Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện tán đi, nhưng vẫn làm họ mất đi linh tính, phẩm cấp Hỗn Độn chí bảo giáng xuống, nhưng cũng không sao, Thần Dạ đã có Hỗn Độn chân linh, đợi thêm một thời gian có thể giúp Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện lưu trong Thiên Địa Hồng Hoang Tháp tu luyện trở lại.
- Hỗn Độn chân linh!
Tà Đế không khỏi cảm thán:
- Vô số năm qua ta luôn khát vọng lấy được, đừng nói Hỗn Độn chân linh, chỉ cần chút Hỗn Độn lực là ta sẽ có thể siêu nhiên hiện tại…
Nghe nói như thế Thần Dạ cũng thở dài, hết thảy trên thế gian đều không công bình, nhưng đôi khi cũng là công bình, Tà Đế đã sinh ra sau khi thiên địa sơ khai, có được tài nguyên cùng thiên phú mà người khác không thể sánh được, vì thế vô số năm tháng luôn cao cao tại thượng, cả thiên đạo cũng không làm gì được hắn.
Nhưng chính bởi vì độ cao dễ dàng có được, làm cho Tà Đế biết rất nhiều, cũng phải thừa nhận rất nhiều.
Qua nhiều năm như vậy vì một mục tiêu theo đuổi giao tranh, đây có lẽ là động lực, cũng là một loại trói buộc, bởi vì hắn biết chỉ cần hắn dừng lại sẽ bị thiên đạo tiêu diệt.
Nếu ngay từ đầu Tà Đế không có ý nghĩ này? Thần Dạ lắc đầu cười, nếu nói vậy hắn cũng không phải Tà Đế!
- Xem ra ngoại trừ bốn vị lão hữu năm xưa, ngươi là người hiểu biết ta nhất!
Tà Đế cười nói, thần sắc cảm thán lẫn mất mát, dù sao hắn là Tà Đế mà không phải người thường!
Nghe vậy Thần Dạ cũng cười khổ, nói:
- Hiện tại ta mới phát hiện, hiểu được ngươi cũng không phải là chuyện gì tốt.
- Ha ha!
Tà Đế vui mừng cười to:
- Ngươi mau nhanh giải quyết phiền toái này đi, ta đã khẩn cấp muốn đánh với ngươi một trận!
- Yên tâm, rất nhanh!
- Thần…Thần Dạ?
Cảm nhận được sát ý xuất hiện, Chúng Thần Chi Thần vô cùng hoảng hốt, nhìn Thần Dạ cơ hồ không nói nên lời, nhưng chỉ sau một thoáng hắn như nghĩ tới điều gì, nhịn không được cười to.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.