Thân thể trước khi Lạp Hi Đức biến thành cốt long đã bị lôi lên.
Khi còn sống hắn chắc hẳn là một Cự Long cao gần trăm mét, nhưng hiện giờ chỉ còn lại phần trên eo, tại phần thân bị cắt đứt của hắn, còn hơi phát ra lực lượng không gian của Mạch Khẳng Tích.
Nhớ kỹ lại lần đầu tiên Sở Thiên gặp Lạp Hi Đức, khi đó Lạp Hi Đức đã là Cốt Long, hơn nữa còn yêu cầu Sở Thiên chữa thân thể bị cắt làm hai của hắn. Khi ấy Sở Thiên còn cho rằng Lạp Hi Đức bị thương dưới tay Mạch Khẳng Tích.
Nhưng thân thể Lạp Hi Đức hiện tại ở ngay trước mặt, Sở Thiên hoàn toàn có thể xác định, thân thể Cốt Long Lạp Hi Đức chắc chắn không phải là của hắn, vết thương của hắn cũng tuyệt đối không phải là do Mạch Khẳng Tích gây ra.
Nhớ đến những kinh nghiệm của Lạp Hi Đức trước kia, thì thân thể và vết thương của hắn chỉ có thể đến từ địa ngục, hoặc là Huyết Luyện Ngục!
A Mạt Kỳ nhìn chằm chằm vào phần thân thể bị chặt đứt của Lạp Hi Đức, trầm giọng nói: "Ông chủ, tên này khi còn sống đã có đỉnh phong thần lực tầng thứ ba!"
"Đúng, lúc Mạch Khẳng Tích ở thời kỳ đang thịnh, cũng gần như vậy!" Sở Thiên gật đầu nói: "Nếu như hai người bọn họ không phải lần lượt bị trọng thương thì hiện giờ đã là Cao Vị Thần rồi"
Nói rồi, Sở Thiên nhẹ nhàng kiểm tra phần thân thể đó, "Vì vậy các cơ quan đều hoàn hảo không bị tổn hại gì, không cần phải suy nghĩ nữa, Lạp Hi Đức chắc chắn là từ địa ngục kiếm một thân thể Cốt Long!"
"Vậy vì sao hắn không nói cho ngài!"
"Ha ha, chắc là thân thể hiện tại của hắn lai lịch không rõ ràng nên ngại nói ra thôi!"
Sở Thiên cười, sau đó làm tất cả các lăng mộ khôi phục lại nguyên trạng, đồng thời để A Mạt Kỳ chui vào không gian giới chỉ. Bạn đang xem tại Truyện FULL - trumtruyen.vn
"Lĩnh vực, phục vị!"
Cấm cố của Phất La Đa được giải, hắn hoàn thành nốt bước chân đang bước dở, không thấy bất cứ điều gì bất thường cả.
Sở Thiên cũng giả bộ lần lượt tế lạy từng lăng mộ, sau đó cùng với Phất La Đa quay trở về cung Long Hoàng!
Ngồi ở ngôi vị hoàng đế, Sở Thiên lần đầu tiên cho triệu tất cả những thành viên chủ chốt trong Long tộc đến, nhìn một lượt hàng trăm Cự Long cao trăm mét, Sở Thiên thiếu gia không khỏi bĩu môi, chất lượng kém quá. "Cái đó... ai quản chính vụ? Nó là đảo Bố Lôi Trạch, là của cá nhân ta tặng cho Long Thần Vệ, lẽ nào trong luật pháp có quy định không cho phép chúng thu lễ vật?"
"Trưởng lão Phất La Đa, pháp luật quy định, Long Thần vệ của chúng ta là thân binh của bệ hạ, ngoài năm người, ra ngoài tác chiến phải thông qua các ngài ra, những chuyện khác các ngài không có quyền hỏi đến!"
Long Vệ nhíu mày phẫn nộ nhìn Phất La Đa, bất kể là thân phận gì, chỉ cần là Cự Long thì đều liều mình bảo vệ tài phú của bản thân! Điều thứ nhất trong luật A Cổ Lạp Sơn quy định, phàm là tài sản thần thánh không được xâm phạm!
Da mặt dày Phất La Đa cũng không hề có biểu cảm gì, lắc đầu về chỗ ngồi! làm Sở Thiên nhìn mà buồn cười, bước đầu gây xích mích ở A Cổ Lạp Sơn coi như đã thành công rồi.
Thu lại dáng vẻ cười của mình, Sở Thiên lại nói: "Hiện tại Viện Trưởng Lão có bảy vị trưởng lão, nhưng Anh Cách Lạp Mỗ phải ở bên cạnh ta, vì thế vị trí này giao cho chú của hắn là Ba Thập Đại Lý!"
Chuyện này mọi người vốn chả có ý kiến gì. Gia tộc Anh Cách Lạp Mỗ chỉ còn lại có hai người, không đủ để cạnh tranh với những trưởng lão khác.
Sở Thiên cầm một phần hồ sơ danh sách, nheo mắt nhìn một lượt, "Những tướng lĩnh trong Long quân đa phần đều hi sinh rồi, các vị trưởng lão phải nhanh chóng tuyển chọn tướng lĩnh mới! Được! Ta thấy mấy người viết tên ở đây đều rất xuất sắc, cháu trai của trưởng lão Phất La Đa, cháu ngoại của trưởng lão Lan Khê Lý, còn có... đều rất khá! À! Tên Kiều Trì này cũng ở cấp chín, vậy thì tính cả hắn nữa vậy! Các vị trưởng lão, ta đề nghị mấy người vừa rồi lên nắm chức tướng lĩnh chỉnh đốn Long quân, các vị cho ý kiến đi!"
Những cái tên khác đều do Sở Thiên cố ý chọn mấy người thân của các vị trưởng lão, chỉ có Kiều Trì, cũng chính là Sử Mật Tư năm đó mới thực sự là mục tiêu của Sở Thiên.
Sở Thiên cầm quyền bính lớn nhất trong tay, cũng là trong tay người ta, lại thêm với danh phận Long Hoàng, Kiều Trì không muốn là người của hắn cũng rất khó.
Vì trong danh sách đều là thân thích của mình, vì thế Phất La Đa và các vị trưởng lão khác đều thông qua.
"Về chức vị Nguyên Soái Long quân thì sao! Sở Thiên nhìn lướt một lượt qua tai các trưởng lão, cười nói: "Long tộc chúng ta luôn trọng dụng người tài, hãy để những tướng lính mới này thi đấu xem! Người thắng sẽ làm Nguyên Soái!"
Kiến nghị hợp tình hợp lý như vậy, các vị trưởng lão đều đồng ý, nhưng những tử tôn quý tộc được nuông chiều từ nhỏ, làm sao có thể so bì được các đối thủ như: ma sủng theo Ba Đế ba trăm năm, phụ tá Khắc Lâm Tư hơn mười năm, Kiều Trì từng trải qua hơn trăm năm chinh chiến!"
Vì vậy, quân quyền ở A Cổ Lạp Sơn vô tình rơi vào tay Sở Thiên quyết định rồi.
Cướp lấy chính quyền trong tay kẻ khác, nắm giữ quân đội Cự Long, trong số đó còn có kế hoạch nắm quyền do Sắt Lâm Na và Tiểu Bạch định ra, Sở Thiên tạm thời yên tâm được rồi. "Được rồi, hôm nay đến đây thôi đã! Bổn Hoàng phải rời khỏi đây một thời gian, trong thời gian đó mọi chuyện do Viện Trưởng Lão quyết định!"
Mục tiêu đến A Cổ Lạp Sơn - Ăn trộm mộ đã thực hiện xong. Sở Thiên chuẩn bị không để ý đến những chuyện vụn vặt của Cự Long tộc nữa.
Phất La Đa đứng lên: "Bệ hạ, theo quy định, Long Hoàng không thể tùy tiện rời khỏi..."
"Sao? Không thể rời khỏi A Cổ Lạp Sơn?" Sở Thiên cũng đứng dậy, "Vậy được, ta từ chức!"
Phất La Đa cảm thấy mơ hồ, mới đương nhiệm Long Hoàng một ngày mà đã muốn từ chức, vậy nếu Hoàng Kim Thành lại đánh đến đây thì làm thế nào?
"Ông chủ nhỏ sắp sinh, kẻ nào dám cản ông chủ trở về!" A Mạt Kỳ hung hăng chuẩn bị động thủ.
"Long Thần tại thượng! Hóa ra là thái tử điện ra sắp chào đời! Tốt quá rồi! Tốt quá rồi!" Ngay lập tức mắt Phất La Đa sáng lên, Cự Long tộc đã chịu đủ đắng cay vì hoàng huyết đã nhạt quá nhiều rồi, vì thế hoàng thất có thể có thêm thành viên mới, chính là đại sự của A Cổ Lạp Sơn." Xin bệ hạ đi trước, ta và các trưởng lão khác chuẩn bị lễ vật xong sẽ lập tức tới đảo Bố Lôi Trạch!"
"Không cần phải đến Bố Lôi Trạch, trực tiếp đến thành Bàng Bối là được rồi!" Sở Thiên chỉnh đốn lại long bào của mình, phất tay áo đi xuống hoàng vị. "Ta đi trước đây!"
"Bệ hạ, không cần ta đưa người đi sao?" Người đứng đầu Long Thần vệ đuổi theo.
Sở Thiên lấy làm ngạc nhiên.
Phất La Đa giải thích: "Bệ hạ, Long Thần Vệ ngoài làm nhiệm vụ còn kiêm nhiệm làm tọa kỵ của người!"
Sở Thiên nhớ kỹ lại, hình như khi lần đầu Á Lợi Tư Thác Đức chiến đấu tại Hoàng Kim Thành, trên đầu hắn cũng có một con Cự Long màu vàng.
Cưỡi Cự Long quay về Khải Tát chắc sẽ rất phong độ! Nhưng Sở Thiên vẫn chưa hài lòng, "Ngươi ở lại đây giúp chỉnh đốn tân quân! vừa rồi ngươi nói điều động trên năm Long Thần Vệ trở lên thì phải qua sự đồng tình của Viện Trưởng Lão, vậy, ngươi hãy chọn ra bốn Long Thần Vệ để làm tọa kỵ cho ta!"
Sở Thiên chỉ có một cái mông, làm sao có thể cưỡi lên bốn đầu Cự Long được đây? Vấn đề này không ai hiểu được, nhưng họ không có quyền can thiệp quyết định của Sở Thiên.
Sáng sớm hôm sau, tất cả Cự Long đều đã rõ cách làm của Sở Thiên.
Dùng thời gian thuận lưu cả đêm để tạo ra một cỗ xe màu vàng có đính tinh thạch, Sở Thiên để bốn con Long Thần Vệ biến thành bốn Cự Long, đảm nhận nhiệm vụ kéo xe.
Tuy hơi có chút động chạm đến long vinh (vinh quang), nhưng tân long hoàng cho biết, bản thân không quen cưỡi rồng, mà kéo xe và chở người chẳng phải cũng giống nhau cả sao! Huống hồ là trong luật pháp A Cổ Lạp Sơn cũng không quy định cấm Long Hoàng ngồi xe!
Dùng kim gây mê những Cự long kéo xe, sau đó Sơ Thiên đại hải gia cuối cùng cũng ngồi lên long liễn mình mơ ước, sở hữu phương tiện giao thông phong cách nhất đại lục.
Bốn con rồng không những khí phách trang nghiêm, uy dũng tứ phương, mà tốc độ lại đỉnh cao! Bốn con Cự Long cấp chín siêu việt màu vàng kéo ngang giữa trời, chỉ dùng thời gian ba ngày đã đến được thành Bàng Bối rồi.
Bên trong xe rồng, A Mạt Kỳ đột nhiên nhíu mày, "Ông chủ, trong thành Bàng Bối có khí tức thần tộc!"