Diễm An Công Chúa

Chương 22



Bạch cập thấy vậy liền nhảy vào giúp nàng, phi vũ đứng ngoài hóng:" ngươi cứ để ngũ công chúa là được rồi "

Như hoa cầm chắc cánh tay lãnh quân không ngừng lo lắng nhìn về phía diễm an

lãnh quân:" cô đừng lo, mấy con yêu quái không phải là đối thủ của điện hạ đâu"

như hoa gật nhẹ đầu mặt vẫn không rời thân ảnh diễm an đang đánh nhau ngoài sân

tiểu yêu lạc xòa cái lưỡi dài của ả về phía diễm an, Diễm an cười nhẹ sau đó cầm lá bùa trong người nhét thẳng vào miệng nàng ta

tiểu yêu lạc đau đớn hét lên:" aa cứu ta"

mấy con tiểu yêu khác đồng loạt lao thẳng về phía diễm an, diễm an mặt vô biểu cảm xoay quạt ngọc Hồ hai vòng, chiếc quạt liền biến thành một sợi roi dài đánh thẳng về phía chúng

Thân ảnh ba nữ yêu bị đánh vào khung cửa không đứng dậy được, một con tiểu yêu mập mạp quát:" cái con nhãi ranh này "

chưa được chúng phải ứng sợi roi lúc nãy đã biến thành một dây thừng dài mấy mét quấn chặt chúng lại

diễm an thở phào một hơi đi về phía bốn nữ yêu rồi ngồi xuống

con tiểu yêu hồng y không ngừng chửi bới:" miếng thịt ngon trước mất mà không thể ăn, phi phi"

diễm an liếc mắt qua con tiểu yêu:" ngươi còn nói một câu nữa xem ta có cắt lưỡi ngươi không "

mấy con tiểu yêu khác định chửi liền ngoan ngoãn ngồi im lườm về phía diễm an

Như hoa chạy sang:" điện hạ người không sao chứ"

diễm an nhìn vết thương trên cánh tay mỉm cười với như hoa:" ta không sao, chỉ bị trầy xước nhẹ thôi"

như hoa vội lấy băng cuốn trong túi cuốn vết thương lại

diễm an dịu dàng:" ayia vết xe nhỏ thôi mà, tí là khỏi "

bạch cập nhìn mấy con tiểu yêu đang bị trói trên đất:" lần này các ngươi chết chắc rồi "

con tiểu yêu:" muốn chém muốn giết tùy các ngươi "

phi vũ nhìn bạch cập:" công chúa điện hạ bị thương rồi "

bạch cập nuốt ực, mặt hắn tái mép lắp bắp nói:" chỉ là vết thương nhỏ thôi mà, phải không ngũ điện hạ "

diễm đứng lên khoanh tay nhìn họ:" tí là khỏi thôi"

hai người nghe vậy mặt vẫn không bớt lo chút nào

lãnh quân hỏi diễm an:" điện hạ, nên xử lý chúng sao đây"

diễm an liếc qua bốn nữ yêu:" bọn chúng chuyên đi ăn thịt người, hút dương khí đàn ông, đã hại rất nhiều người rồi "

diễm an còn chưa nói xong đã nghe tiếng sột soạt đằng sau

lãnh quân hô lên:" cẩn thận "

bọn chúng miệng không ngừng cựa quậy thèm khát nhìn về phía năm người

hắn rút kiếm ra rồi xông về phía nữ yêu đang không ngừng bày ra những tư thế đáng sợ trên đất,bốn tiểu yêu lao nhanh về phía lãnh quân và diễm an đang ở đằng sau

Diễm an:" cẩn thận"

sau đó nàng thu roi lại, chốc lát đã biến lại thành cây quạt trắng tinh xảo

Vốn dĩ nàng còn đang muốn tha cho chúng một mạng để chúng tu tâm dưỡng tính mà tu luyện, ai ngờ chúng vẫn cố chấp không đổi, muốn ăn thịt người

diễm an hô lên:" giết " chiếc quạt liền biến thành hàng chục cây kiếm đâm thẳng vào phía bốn tiểu yêu, chỉ trong chốc lát chúng đã trở thành những bộ xương trắng trên mặt đất rồi từ từ tan biến

bạch cập và phi vũ còn chưa kịp rút kiếm ra nàng đã tiêu diệt hết rồi,hai người nhìn vào vết thương nhỏ lúc nãy như hoa băng bó cho không khỏi xanh mặt

diễm an thu quạt lại rồi nhìn sang hai người, nàng nhìn vết thương mình nghĩ - chỉ là vết thương nhỏ thôi mà sao họ cứ như đang nhìn thấy thứ gì đáng sợ lắm vậy

nàng nhìn lên không trung đoán chúng đã tan thành mây khói rồi

bạch cập hỏi:" không ngờ ngũ công chúa lại giỏi như vậy, ngài học võ công ở đâu vậy? "

diễm an trả lời:" phái thanh Sơn " đó là môn phái mạnh nhất trong các môn phái hiện nay

hắn nghe vậy gật đầu suy nghĩ

diễm an nhìn về phía như hoa hỏi:" ngươi có sao không? " như hoa lắc đầu:" nô tỳ không sao"

nàng quay sang lãnh quân đang nhìn qua nhìn lại xung quanh:" khi nào về địch quốc ngươi hãy dạy tỷ ấy võ công để phòng vệ "

lãnh quân trả lời:" vâng điện hạ "

Sau đó hắn tạo thêm hai vòng kết giới rồi đi vào dọn dẹp phòng, diễm an nhìn bạch cập và phi vũ đang khoanh tay đi về phía cửa rồi đứng canh phòng, cứ như họ đang sợ hãi điều gì vậy

diễm an nhìn sang như hoa:" chúng ta vào nghỉ thôi"

Sáng hôm sau năm người đã tới vùng lãnh thổ địch quốc, ở đây để có binh sĩ canh gác vùng đất ngăn cách giữa hai nước

Lúc này diễm an vén cửa sổ lên xem đã thấy hàng trăm binh lính xếp dài theo hai đường thẳng

nàng tò mò hỏi:" họ đang làm gì vậy "

phi vũ trả lời:" ngũ điện hạ, tới rồi "

Diễm an bước xuống kiệu không tin vào mắt mình, nàng mở to hai mắt nhìn về phía trước,nàng thấy thân ảnh hắc y y phục loại thượng hạng đang nhìn về phía nàng rồi mỉm cười dịu dàng, không chỉ phía trước mà phía sau hắn là hàng trăm người mặc hắc y trải dài thành hai đường thẳng trên đường

Diễm an - nhiều như vậy

Tuy nàng biết địch quốc là đất nước rất hùng mạnh, phồn hoa như gấm nhưng không nghĩ chỉ là hộ tống nàng hòa thân cũng không cần đến mấy hàng trăm binh sĩ và thuộc hạ hàng đầu như vậy

nàng thấy nghiêm thành đang bước về phía mình mắt không rời nửa bước

diễm an - không hổ là thái tử địch quốc

hắn vẫn mặc một thân hắc y,trên tay cầm kiếm diệt lạc, lông mi hắn dài,đôi mắt nhìn nàng không rời nửa bước

diễm an không biết lúc nào hắn đã đứng gần nàng từ bao giờ

nàng lắp bắp hỏi:" những người này là đến hộ tống ta ư?"

nghiêm thành gật đầu nhìn chằm chằm vào vết thương của nàng

hắn khuôn mặt vẫn không biểu cảm hỏi:" vết thương này là sao?"

diễm an cười cười:" chỉ là vết thương nhỏ thôi, bôi thuốc một chút là khỏi "

hắn vẫn không phản ứng gì mà chỉ gắt gao nhìn chằm chằm vết thương của nàng rồi liếc qua bạch cập và phi vũ ở đằng sau

hai người biết hắn đang nhìn mình nên chỉ cúi đầu nuốt nước bọt

diễm an thấy thế đaã đoán được phần nào lí do hai người sợ hãi như vậy

nàng cầm lấy cánh tay áo nghiêm thành xoa bụng nói:" ta đói rồi "

mặt nghiêm thành rơi dãn ra,hắn phì cười dịu dàng nói:" ta đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta lên xe vừa đi vừa ăn "

nghe thấy giọng điệu của hắn mấy trăm binh lính đang đúng yên cũng phải nghoảnh lại nhìn

diễm an không quan tâm cười với hắn:" như hoa nữa "

nghiêm thành mắt không rời nàng:" ta đã kêu người chuẩn bị cho cô ta chiếc xe khác rồi,muội không phải lo"

hắn kéo tay nàng rồi đi qua mấy người mặc áo đen đến bên chiếc kiệu đang đứng giữa hai đoàn người

diễm an ngồi lên xe nhìn đồ ăn trên bàn rồi nhìn nghiêm thành:" những thứ này đều cho ta sao? "

nghiêm thành ngồi xuống gật đầu

diễm an:" sao ta ăn hết được "

nghiêm thành khóe mắt cong lên:" ăn hết được "

diễm an mặc kệ hắn đang định cầm đũa lên ăn liền bị nghiêm thành cản lại

" vết thương "

diễm an nghiêng đầu nhìn về sau đó phì cười nhìn hắn:" ta không đau đâu mà "

hắn như không nghe lọt tai mà cầm đũa đút từng món ăn trên bàn cho nàng, diễm an nhai xong rồi chỉ vào món canh:" cái này "

những người ngoài kia nghe được không khỏi nổi da gà- đây còn là thái tử điện hạ lạnh lùng giết người không chớp mắt, thấy nữ nhân là chán ghét nữa không?