Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1221: Không ngăn cản được.  




Chưa đợi cho Vũ Bất Bại nói gì, Mạt Thính Vũ lại cười ha ha, nói: "Tô Ly, đồ nhi ngoan của tôi, xem ra là lỗi của vi sư, vi sư không dạy cô tôn sư trọng đạo".
Đôi mắt xinh đẹp của Tô Ly lóe lên tia lửa giận, nhưng không hé răng nửa lời.
"Mạt Thính Vũ, bà muốn cướp huyết mạch của em gái tôi để sử dụng, có phải không?!", Tô Minh lên tiếng, thản nhiên hỏi.
Lời này vừa nói ra.
Mọi âm thanh đều im bặt!
Vẫn còn ẩn tình như vậy bên trong nữa ư?
"Đúng", điều càng khiến người khác bất ngờ và chấn động đó là Mạt Thính Vũ thậm chí còn không thèm do dự đã trực tiếp đáp lời! .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Trời ơi!
Như vậy là đã thừa nhận rồi.
Cho dù thật sự muốn cướp huyết mạch của chính đồ đệ của mình thì bà cũng phải ngụy biện chút chứ! Cứ như vậy mà ngang nhiên thừa nhận sao?
Thế này cũng quá kiêu ngạo rồi!
"Tôi đảm bảo, sau ngày hôm nay trên đời này sẽ không còn Tiên Âm Cốc nữa", Tô Minh nhe răng cười nói.
Tiếp theo, rút kiếm ra cất bước.
Vũ Bất Bại lập tức chắn trước người Tô Minh.
"Đại trưởng lão, ông tránh ra đi!", Tô Minh đột nhiên giơ Long Ngục kiếm trong tay lên, chỉ thẳng về phía Vũ Bất Bại, thần sắc bình tĩnh, nhưng lại vô cùng vô cùng nghiêm túc.
"Cậu Tô, cậu...", Vũ Bất Bại thở dài, có chút hồn xiêu phách lạc, do dự chốc lát rồi cuối cùng cũng tránh ra.
Trời muốn đổ mưa, phụ nữ phải đi lấy chồng.
Không ngăn cản được.
Cố gắng hết sức rồi.
Chỉ là đáng tiếc cho một thiên tài siêu cấp yêu nghiệt tỷ năm mới gặp được một người.
Sau khi Vũ Bất Bại tránh sang một bên, Tô Minh lại bước ra một bước, Tô Minh đã đứng trước cửa Tiên Âm Cốc.
"Xuy!"
Kiếm, động.
Một kiếm chém lên tấm bia đá được khắc ba chữ Tiên Âm Cốc.
Ầm...
Tấm bia đá lập tức hóa thành bụi phấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.