Định Kiến

Chương 24:




Hứa Khiêm mở to con mắt nóng rực, một giọt chất lỏng theo khoé mắt trượt xuống, không biết là mồ hôi hay nước mắt.
Đường nhìn từ từ rõ nét, y nhìn thấy mình trong gương —— vẻ mặt ửng hồng, khẽ nhếch miệng, đầu lưỡi đỏ thắm lộ ra từ bên trong, khiến nước bọt theo khó miệng chảy xuống, cực kì dâm đãng.
Cảm giác xấu hổ như dòng điển truyền khắp huyết quản toàn thân, liên đới hậu huyệt điên cuồng thít chặt lại, thân thể sau cao trào cực kì mẫn cảm, y thậm chí có thể cảm nhận được hình dáng, độ dài của thứ trong cơ thể… cùng với độ nóng của tinh dịch bắn sâu vào thân thể.
Nghiêm Mạc lại bắn ở bên trong.
Hứa Khiêm hé miệng muốn chửi người, cổ hòng khàn không phát ra tiếng, hơn nữa căn kia của đối phương ở đầu kia, chậm chạp không chịu lùi ra, trái lại như làm nũng khẽ cọ lên.
Vừa cọ còn vừa gọi ‘ca’.
Hứa Khiêm bị cọ đến hông cũng mềm nhũn, nhưng trong lòng càng nổi giận, đổ chút nước lạnh vào ly thuỷ tinh trong tay, trở tay hắt trên mặt đối phương.
Đầu này Nghiêm Mạc đang nghỉ ngơi, bị xối lạnh thấu tim, còn đang phát ngốc, liền nghe thấy thanh âm khàn khàn của Hứa Khiêm, bảo hắn cút ra ngoài.
Mỗi lần đều là như thế này —— mới vừa nãy còn ý thức mơ hồ xin tha thứ, bây giờ thoải mái xong rồi, liền mặt lạnh đuổi hắn đi. Nghiêm Mạc hơi khó chịu, ôm thắt lưng của đối phương không buông tay, Hứa Khiêm giãy giụa vài lần không vùng ra được, đành phải cố nhịn cơn giận mở miệng giải thích: “… Cậu lưu lại thứ kia ở trong thân thể… sẽ sinh bệnh.”
Kết quả vừa dứt lời, y liền bị Nghiêm Mạc ôm lấy, hai ba bước đặt lên bồn câu, hai chân tách nhau lộ ra hậu huyệt còn chưa kép lại, tinh dịch màu trắng đầy tràn trong tràng đạo chảy ra ngoài, dính trên cái mông đỏ bừng, sắc tình tới cực điểm.
Nghiêm Mạc nghiêng nửa người dưới xuống, dễ dàng thâm nhập một ngón tay vào, đầu ngón tay hơi cong, móc tràng bích mềm mại ẩm ướt. Hứa Khiêm run rẩy, đưa tay muốn đẩy hắn, sau đó nghĩ lại, dứt khoát thả lỏng ngồi dậy, thoải mái ngồi ở chỗ kia, nhíu mắt chỉ huy nói: “Lại đi vào trong một chút… Thao, cậu không được đâm bậy…. Ôm tôi đi tới bồn tắm, dùng chút nước sẽ dễ dàng lấy ra…”
Ngoài miệng y nói như vậy, eo bụng hơi co lại, rõ ràng cảm thấy thư thái.
Nghiêm Mạc thả y vào trong bồn tắm, lại thân thiết mở nước nóng, Hứa Khiêm vẩy dòng nước ướt đẫm lên, hơi nước mù mịt, hiện lên khoé mặt đỏ hơi nhếch lên, lại cong cong.
“Qua đây.” Y ngoắc ngoắc tay, kéo cổ Nghiêm Mạc, kế tiếp hôn xuống một cái.
Hứa Khiêm nhấc hai chân lên đặt trên thành bồn tắm, lười biếng nói: “Lấy ra giúp tôi, có phần thưởng.”
Nghiêm Mạc bình tĩnh nhìn y, chỉ cảm thấy ánh mắt muốn đốt cháy, không tự chủ được tiến lên, bước vào trong bồn tắm.
Bồn tắm không gọi là nhỏ, nhưng hai nam nhân trưởng thành vẫn phải chen chúc nhau, Nghiêm Mạc ghé vào trên người Hứa Khiêm, một tay đệm ở dưới mông xoa nắn, một tay dò vào trong hậu huyệt, từng chút từng chút một moi tinh dịch ở trong tràng đạo ra. Động tác của hắn rất nhẹ nhàng, khi cắm vào mang theo chút nước ấm, hơi nóng, Hứa Khiêm bị kích thích đến không ngừng run rẩy, ánh mắt buông xuống, phát ra âm mũi khoan khoái.
Ánh mắt của Nghiêm Mạc tối sầm lại, chỉ cảm thấy cổ họng phát khô, ra tay cũng không còn chừng mực, Hứa Khiêm vừa mắng hắn vừa hưởng thụ, hơn nữa bị nước nóng bao vây, chỉ cảm thấy cả người tan chảy trong bồn tắm.
Nghiêm Mạc cọ cằm y, trả thù gặm cắn cần cổ yếu ớt, cởi áo sơmi ướt đẫm ra, lưu lại một dấu răng ở trên da. đầu v* đầy vệt nước bị người kia ngậm lấy, đầu lưỡi quấn lấy chóp đỉnh rồi đảo vòng quanh, thỉnh thoảng mút vào hai cái, tiếng nước chụt chụt khiến người ta khó nhịn được, Hứa Khiêm nâng tay lên, đặt nơi gáy Nghiêm Mạc khi có khi không vuốt ve, còn không quên cười nhạo hắn: “Cậu đây là hồi nhỏ không bú đủ sữa sao?”
Nói xong y bị cắn một cái, còn rất tàn nhẫn, lập tức sưng lên, Hứa Khiêm tức giận nhéo gáy hắn, cũng không biết dùng cách gì, không tới hai cái toàn thân Nghiêm Mạc đều mềm nhũn, nằm trên ngực y thở hổn hển, một lúc lâu mới mở miệng: “Hứa ca, anh cứng rồi.”
Mặt sau bị đâm như thế, Hứa Khiêm đã sớm cương cứng, trái lại y chẳng biết xấu hổ tẹo nào, liền liếc mắt: “Cho nên cậu vẫn còn ở đó đâm làm gì? Còn phải chờ tôi mời cậu tiến vào?”
Nghiêm Mạc bị lời này của y kích thích, ngón tay vẫn còn ở tràng đạo móc lên, đụng đến điểm kia, kích thích Hứa Khiêm phát ra tiếng rên rỉ. Hậu huyệt sau khi vừa mới lăn qua lăn lại trước đó vốn đã nới lỏng ra, lúc này ngâm ở trong nước, càng giống như tan chảy ra, dịu ngoan phun ra nuốt vào ngón tay của hắn, quả thật khác một trời một vực so với chủ nhân.
Nghiêm Mạc khẽ khàng hít một hơi, lại lần nữa đặt dương v*t đã cương cứng ở miệng huyệt, có nước bôi trơn, dễ dàng đi vào. truyện tiên hiệp hay
Thân thể rất nóng, căn kia trong thân thể càng nóng như bàn ủi, chỉ cắm vài cái, chợt nghe Hứa Khiêm a lên một tiếng, bắp đùi căng thẳng, ngón chân cuộn lại, bụng dưới run rẩy, giống như lập tức muốn bắn.
Dĩ nhiên Nghiêm Mạc không muốn buông tha y như vậy, một tay bấm ở chóp đỉnh không cho phóng thích, nửa người dưới của hai người đều ngâm ở trong nước, khi rút ra cắm vào liên tục khiến nước nóng tràn vào, ban đầu còn không có cảm giác, càng về sau bụng của Hứa Khiêm có chút trướng lên, da dẻ nóng đến kinh người, lại giống như phát sốt, không có một chút xíu sức lực. Nghiêm Mạc kéo y vào trong ngực, đâm vào từng cái, tiết tấu không nhanh, cũng rất có quy luật, kích thích tràng đạo tựa như run rẩy co rút lại, quả thật muốn bẻ gãy người ta.
Nghiêm Mạc ấn lên bụng dưới của Hứa Khiêm, cắn lỗ tai nói: “Ca, anh như vậy… thật giống mang thai.”
Con ngươi của người kia tan rã, cứ một mực bướng bỉnh hút vào một hơi nói với hắn: “Cái rắm…” Nói đến đoạn sau, chỉ còn là ưm ưm a a không có giai điệu.
Nghiêm Mạc lại thúc vài cái, tiếng nước ào ào văng khắp nơi: “Có muốn bắn hay không?”
Hứa Khiêm cười đứt quãng: “Cậu mà… mà có trình độ này…”
Nghiêm Mạc tựa như nổi nóng cắn y một cái, còn tính làm vài chuyện, túi tinh hoàn phía dưới đột nhiên bị người ta vuốt ve, kỹ thuật cực kỳ thành thạo, hơn nữa không ngừng buộc chặt tràng đạo, hắn chỉ cảm thấy bụng dưới nóng lên, dĩ nhiên cứ như vậy mà bàn giao.
“Ưm a a…” Hứa Khiểm ngẩng cổ lên, nheo mắt nhìn Nghiêm Mạc đang bắn một mình, xong xuôi ngữ khí thở hổn hển, dừng lại một lát lại bắt đầu cười hắn: “Cảm giác bắn ở trong thân thể tôi thoải mái đến như vậy?”
Lúc này Nghiêm Mạc vẫn còn ngớ ra, thật lâu mới trừng mắt nhìn, Hứa Khiêm cười lớn tiếng hơn: “Đáng tiếc cậu bắn bao nhiêu cũng sẽ không có thai… Được rồi, cút đi, kế tiếp tự tôi thu dọn.”
Y nói xong muốn bò ra phía sau, lại bị người kia đưa tay kéo về, Nghiêm Mạc trầm mặt, không để ý sự phản đối của đối phương ôm người kia tới bồn cầu, nâng nắp đậy lên.
Hứa Khiêm một bụng toàn nước, lúc này mặt sau không có vật gì nhét vào, dĩ nhiên sẽ chảy ra ngoài, lẫn vào cùng tinh dịch trắng bóng, từ từ róc rách chảy vào cống thoát nước.
Làm cho tới bây giờ, rốt cuộc y cũng đỏ mặt, ánh mắt cũng không biết nhìn chỗ nào. Nghiêm Mạc đến đây coi như xả được giận, hắn đưa ngón tay cắm vào tràng đạo mềm mại, nhẹ nhàng tách tách ra, để dòng nước chảy nhanh hơn một chút.
Hứa Khiêm cúi đầu xuống, đã nhìn thấy vẻ mặt mỉm cười của tiểu tử này, vẫn là một dáng vẻ đoan chính, hết lần này tới lần khác đều nói lời hạ lưu.
Hắn nói: “Ca, anh bị tôi thao đến lỏng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.