Dữ Quỷ Vi Thê

Chương 284: Bảy năm




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit/ Beta: Hải Đường Tĩnh Nguyệt.
ktt_14-8_hoagiai6_kienthuc_suqy
Thời gian giống như nước lặng, âm thầm chảy qua.
Thời gian bảy năm lướt qua như nháy mắt, Ngụy Thời vẫn luôn trông coi trạm xá, bình bình đạm đạm sống qua ngày, biết tình huống của anh, cũng có người tiếc hận cho anh, vất vả học tập nhiều năm như vậy lấy được học vị lại ở phòng khám nhỏ ở quê, không thể phát huy sở học, thật sự lãng phí nhân tài, cậu anh hai lần ba lượt muốn anh vào trong thành phố, đều bị Ngụy Thời cự tuyệt.
Nếu là mấy năm trước, Ngụy Thời nghe cậu anh khuyên bảo, trong lòng còn có chút ý tưởng, nhưng trải qua nhiều năm nhàn nhã, cho dù thỉnh anh đi, anh cũng không muốn chịu bó buộc như trước. Người đều bị dưỡng đến làm biếng.
Vài năm này, anh cũng không phải hoàn toàn nhàn rỗi.
Luôn luôn nghĩ những biện pháp giải quyết những chuyện treo ở trong lòng. Đầu tiên, chính là ngọc trấn hồn phách ba Ngụy, oán khí lưu lại sau khi trải qua một loạt cố gắng của anh, đã không còn mấy, đại khái không bao lâu nữa, ba Ngụy sẽ được giải thoát, có thể đi đầu thai.
Thứ nhì, Ngụy Hân vẫn tốt, ba năm trước từ sáng tới tối đều sẽ mất tích khó hiểu, sau vài năm loại tình huống này ngược lại ít đi, thỉnh thoảng lắm mới có một lần.
Thứ ba, bệnh tình mẹ Ngụy, Ngụy Thời đặc biệt đi điều tra chuyện bên nhà bà ngoại, anh giật mình phát hiện sự tình cũng không có đơn giản như anh tưởng. Nhà bà ngoại anh trước giải phóng chuyên làm bà đồng, hơn nữa còn có chút tên tuổi quanh láng giềng khắp nơi, am hiểu nhất chính là “Thỉnh thần”, cũng chính là kêu hồn phách người chết từ dưới lên, bám vào trên người bà đồng để giao lưu với người sống, nói trắng ra chính là biến thành một loại “quỷ nhập người”, nhưng khác với người bình thường bị “quỷ nhập người” chính là, thân thể bà cốt khác hẳn với người thường, có thể khống chế “Quỷ nhập người”, khiến quỷ hồn trên thân không đến mức thật sự chiếm đi thân thể, đồng thời, bởi vì trời sinh thể chất đặc biệt, cũng không đến nỗi bởi vì “Quỷ nhập người” mà bệnh nặng một hồi.
Loại thể chất đặc biệt này ở nhà ngoại anh chính là mẹ truyền con nối, giống như di truyền vậy, không phải mỗi đời con gái đều có loại thể chất đặc biệt này, có thể làm nghề này, chỉ cần có một ít cảm ứng với vật âm là được, cũng không phải mạnh lắm, thời điểm “Thỉnh thần” có khi linh, có khi mất linh.
Nhưng mà mỗi đời đều dựa vào cái này để kiếm cơm, cũng có một ít danh tiếng, cho nên nếu đời con gái nào mà không có loại thể chất đặc biệt này, như vậy thì phải biết lừa gạt. Thật giống như phần lớn số bà thím thầy mo tự xưng có thể thỉnh thần trục quỷ đi tà vậy.
Sau giải phóng, loại hoạt động mê tín lạc hậu này hoàn toàn bị chèn ép.
Trên thực tế, ông trời cho nhà ngoại Ngụy Thời loại thể chất đặc biệt này, tuy rằng làm cho họ có “tay nghề” kiếm cơm, nhưng càng nhiều hơn nữa là một loại tra tấn. Phụ nữ nhà bà ngoại anh, trên phương diện tâm thần phần lớn không ít cũng nhiều có chút không được bình thường, cũng không thể nói rõ nguyên nhân rốt cuộc là thể chất, hay bởi vì thể chất mà từ nhỏ đã bị kinh sợ cộng thêm những người xung quanh bài xích dẫn đến tinh thần xảy ra vấn đề, hơn nữa, ở phương diện bệnh tâm thần, cũng có tính di truyền, cho nên vấn đề tinh thần mẹ Ngụy dường như rất khó giải.
Ngụy Thời cùng mẹ Ngụy sinh sống nhiều năm như vậy, đương nhiên hiểu được mẹ Ngụy không có di truyền thể chất đặc biệt bên nhà bà ngoại, nhưng lại di truyền trên phương diện vấn đề tâm lý tâm thần, nhất là chuyện ba Ngụy mất tích đã đả kích bà rất lớn, sau đó lại gặp phải áp lực phải nuôi nấng hai đứa con trai rất lớn, mà chuyện Ngụy Hân mất tích là cọng rơm cuối cùng đè xuống trạng thái tâm lý yếu ớt của bà, khiến nó hoàn toàn sụp đổ.
Qua ngần ấy năm, bệnh tình mẹ Ngụy không chút nào chuyển biến tốt đẹp, ngược lại càng thêm nghiêm trọng.
Ngụy Thời cũng không có biện pháp, chỉ có thể chịu đựng phiền hà, cẩn thận chăm sóc.
Nhưng mà, những lúc tâm tình không tốt, lúc đối mặt với mẹ Ngụy, vẫn khó tránh khỏi sẽ có chút nóng nảy. Những lúc ấy, Ngụy Thời luôn cảm thấy rất áy náy.
Trong vài năm này, những người từng tham gia sự kiện ở bệnh viện số 3 với anh, Ứng Duy Đình còn có giáo sư Tống Kiến Quốc đều từng liên hệ anh mấy lần, chủ yếu vẫn là vì tra ra vị trí những trận pháp khác trong “Ngũ hành thất sát cục”kia, thứ này giống như bom hẹn giờ, ai biết khi nào thì nơi nào đó sẽ chết một đống người.
Nhưng mà, vài năm như vậy, dù là giáo sư Tống hay là Ứng Duy Đình, cũng vẫn không tra được tin tức gì nhiều, ngày đó người chết ở cửa nhà xác bệnh viện số 3 là gã tên Đổng Ái Quốc, manh mối cũng bị chặt đứt, tên Đổng Ái Quốc thật giống từ trong không khí chui ra vậy, Ứng Duy Đình phân tích, cái tên Đổng Ái Quốc không chỉ có khả năng là tên giả, mà có khi ngay cả diện mạo của gã cũng là giả, hiện tại ở xã hội này, muốn thay đổi tướng mạo đã không còn là chuyện hiếm gì nữa.
Người bày ra cái “Ngũ hành thất sát cục” này, là một đám người cực kỳ giả dối, tàn nhẫn, đồng thời lại giỏi về che dấu, tên “Đổng Ái Quốc” kia có thể là một trong những thành viên của bọn họ, cũng có thể là bị lừa gạt, bị lợi dụng, cuối cùng lại bị diệt khẩu. Hơn nữa sau đó Ngụy Thời phân tích, lúc anh trở về thành phố, ở bến xe gặp phải ba tên không biết vì sao lại muốn giết anh, có lẽ là có liên quan đến “Ngũ hành thất sát cục”, cái “Địa mạch tụ âm trận” ở bệnh viện số 3  hẳn là có người trường kỳ giám thị gần đó, khi bọn hắn phát hiện Ngụy Thời có khả năng phá trận pháp đi, liền ra tay, ngày đó khi giáo sư Tống dẫn người đi tu bổ quảng trường “Cung sát cục” ở phía trước cao ốc Hoàn Vũ, kết quả lại gặp phải chuyện, cái này cũng là do người giám thị ở gần đó ra tay.
Đương nhiên, những điều này là do Ngụy Thời trong lúc rãnh rỗi phân tích ra.
Anh cũng không có để chuyện này ở trong lòng, chỉ cần những người đó không đuổi theo sau mông anh đòi đánh đòi giết, anh cũng sẽ không chủ động đi báo cái thù bị đuổi giết kia. Tính anh cũng không phải loại vội vàng muốn tới ngày tận thế, chỉ cần chuyện không xảy ra trước mặt anh, anh cũng có thể coi nó như không xảy ra, không thấy được, có thể tiết kiệm được chút sức lực thì cứ tiết kiệm.
Nhưng mà, gần đây có một số chuyện biến hóa.
Trong thôn Ngụy liên tục làm hai đợt âm hôn, một cái chính là anh bạn Ngụy Ninh của mình cùng Ngụy Tích, bộ dáng nhìn cũng đẹp như Ngụy Hân, tiếc là đã chết đuối trong sông năm mười hai tuổi, một cái là cho Ngụy Lâm Thanh người Ngụy gia, ngang hàng cùng cụ Ngụy, Ngụy Thất gia, cụ Ngụy còn phải gọi người ấy là “anh cả” đã chết sáu mươi năm, cùng với Trần Dương ở thôn Vọng Hương thuộc trấn Từ Ân ở cách vách.
Lúc Ngụy Ninh đi phỏng vấn ở cao ốc Phú Dân, gặp phải cái “Cửu cửu quy nhất sát trận”, trải qua một loại điều tra của Từ lão tam và Ngụy Thời, xác nhận là năm đó nhà máy hóa chất ở thành phố B bị người bày ” Cửu cửu quy nhất sát trận”, sau lại bởi vì nguyên nhân không rõ, nhà máy hóa chất gặp chuyện không may, “Cửu cửu quy nhất sát trận” bị phá hủy, công nhân trong nhà máy chết vô số, nhà máy cũng thành phế tích, người bên ngoài coi đó là nhà máy bỏ hoang, mà cao ốc Phú Dân xuất hiện “Cửu cửu quy nhất sát trận” là tại sát trận ở nhà máy hóa chất bị phá xong phải lập lại cái mới, qua nhiều năm như vậy, cũng hại không ít mạng người.
Lúc ấy gặp phải chuyện này chính là sư phụ Ngụy Thời, Từ lão tam.
Từ lão tam để cho người dùng “Cửu cửu quy nhất sát trận” tụ tài bảo mệnh, ông chủ La Thế Văn, tự nhận lấy ác báo của mình, còn xảy ra một việc, việc này Ngụy Thời sau đó nghe được từ Từ lão tam cùng Ngụy Ninh. Đồng thời, Ngụy Thời nhìn nguyên nhân hậu quả “Cửu cửu quy nhất sát trận”, cũng sinh một loại cảm giác, cho rằng “Cửu cửu quy nhất sát trận”cùng “Địa mạch âm sát trận” ở bệnh viện số 3 đều là một phần của “Ngũ hành thất sát cục”. Anh nói phân tích này cho Từ lão tam biết, ông cũng đồng ý cách nhìn này của anh.
Cũng chính bởi vì như thế, Từ lão tam cũng không hoàn toàn phá đi “Cửu cửu quy nhất sát trận” nằm ở cao ốc Phú Dân với tiểu khu Vạn Giai gần đó, chỉ là làm cho trận pháp tạm thời mất đi tác dụng, không thể hại người nữa, nếu không chỉ sợ rút giây động rừng.
Lúc Ngụy Ninh kết âm hôn, Ngụy Thời còn không coi nó quan trọng gì.
Sau đó anh biết, Ngụy Ninh quả thật tính muốn cùng một chỗ với Ngụy Tích đã biến thành quỷ, anh còn tận tình khuyên bảo mà khuyên cậu vài hồi, nhìn cậu nghe khuyên mà chẳng thèm làm gì, hơn nữa còn chưa tính, mỗi người có số mạng khác nhau, có vài người sinh ra trên đời chính là vì cái này, cho dù bạn có biết, bạn có muốn tránh cũng không tránh được. Hơn nữa, lúc bạn cho rằng nó không đúng, thì làm sao biết được người khác có vui hay không?
Đương nhiên, những lý do bên trên đều rất có lý.
Còn có một lý do trực tiếp hơn là nếu anh khuyên Ngụy Ninh thay đổi ý định nữa, con quỷ quấn chết không tha Ngụy Ninh kia sẽ muốn lại đây liều mạng với anh, đây chính là một con hung hồn lệ quỷ, mấy năm nay tuy rằng đạo hạnh Ngụy Thời cao không ít, nhưng cũng không tuyệt đối nắm chắc có thể thắng được nó.
Cho nên, chỉ đành có thể như vậy.
Mắt thấy anh em quan hệ thân thiết cùng nhau lớn lên bước trên con đường “Không đường về” này khiến Ngụy Thời mất mát một trận, Ngụy Hân vẫn luôn ở bên cạnh anh, ngược lại còn muốn an ủi anh, đáng tiếc phương pháp cậu an ủi không đúng, không ngờ lại ôm lấy anh, hôn mặt anh, Ngụy Thời mà không chú ý, ngay cả miệng cũng bị hôn luôn.
Đây là bệnh gì, giờ là thời buổi gì. Ngụy Thời cảm thấy bản thân mình theo không kịp nữa.
Hồi Ngụy Hân vừa mới bắt đầu thân thiết với anh như thế, Ngụy Thời còn tưởng là ngẫu nhiên, cũng sẽ không để ở trong lòng, nhưng mà qua vài năm, Ngụy Hân ngày một tệ hơn, chỉ cần có cơ hội liền hết ôm lại hôn anh, Ngụy Thời cho dù là kẻ ngốc, cũng bắt đầu chú ý được một số chuyện, mà hết lần này tới lần khác, anh lại chẳng có biện pháp nào với Ngụy Hân.
Ngụy Hân tuy rằng có thể đi đứng hành động, nhưng đã không còn là một người sống.
Nếu là người sống, đánh mấy đòn chửi mấy bữa, sau đó giới thiệu một người bạn gái cho cậu, để cậu có thể chuyển sự chú ý qua nơi khác, rồi lập gia đình sinh con, dù cho không bình thường thì sau đó cũng bình thường lại thôi, nếu Ngụy Hân thật sự thích đàn ông, anh điều chỉnh tâm lý lại một chút cũng không ngại có một em dâu nam, vấn đề là những suy nghĩ này không thể trở thành hiện thực. Ngụy Hân cả đời này vĩnh viễn không thể đi lại dưới ánh mặt trời, cậu thậm chí cũng không thể tiếp xúc quá nhiều với người khác, sợ có người phát hiện ra cậu không bình thường. Những lúc Ngụy Thời đi làm ở trạm xá, đánh bài với người ta, hay đến nơi khác gặp Từ lão tam, đi theo ông làm “Việc buôn bán”, “Chạy nghiệp vụ” (Từ lão tam coi chuyện giết quỷ trừ tà là làm ăn, chạy nghiệp vụ), Ngụy Hân cũng chỉ có thể một mình một người cô đơn đợi ở trong phòng.
Nếu Ngụy Hân thật sự là xác sống không có ý thức, không có cảm giác, vậy thì Ngụy Thời cũng sẽ không rối rắm như vậy.
Nhưng cố tình lại không phải, cậu có ý thức, có tình cảm, có ký ức, ngoại trừ thân thể, cậu chính là một người sống.
Cậu nhận được Ngụy Thời là anh cậu, mẹ Ngụy là mẹ cậu, cậu đối với Ngụy Thời tràn đầy ỷ lại cùng quyến luyến.
Ngụy Thời không bỏ cậu được, cũng không tình nguyện vứt cậu qua một bên.
Kết quả chính là Ngụy Hân được một tấc lại muốn tiến một thước, Ngụy Thời không thể không lùi. Mỗi khi không cẩn thận bị Ngụy Hân động tác tương đối chậm bắt lấy, Ngụy Thời liền âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn thằng nhóc Ngụy Hân này không phải là người sống, ngoại trừ hôn hôn ôm ôm một cái, cũng không làm những chuyện khác, nói cách khác, anh chỉ sợ sớm đã chạy trối chết, mà không phải vẻ mặt bình tĩnh mặc người kéo mặc người ôm, mặc người hôn mặc người sờ, còn muốn giả điếc giả ngốc, không nhìn thấy tình cảm tràn đầy trong đôi mắt Ngụy Hân.
Có đôi khi Ngụy Thời thật mẹ nó muốn khóc.
Đến khi Trần Dương kết âm hôn, Ngụy Thời đã gần như hoàn toàn bình tĩnh, ngay cả khoảng cách giữa người với quỷ này cũng đều có thể vượt qua, người còn có thể sinh ra quỷ thai, anh còn phải đi bảo vệ cái thai quỷ này, vậy thì giữa hai anh em có hơi chút khác người tính là gì! Chả tính là gì cả!
Không thể không nói, trước sau gặp phải hai cái âm hôn, hiện tại Ngụy Thời cảm thấy thần kinh mình cho dù kéo căng ra, thì cũng tuyệt đối thô hơn một chút so với dây thép, cái này thật không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu nữa.
Lúc Trần Dương kết âm hôn, cụ Ngụy cho anh vài cuốn sách để anh tự nhìn mà học, còn nói cho anh biết, anh là “Vu” đời này ở thôn Ngụy, phải gánh vác trách nhiệm của mình đến, về phần rốt cuộc là trách nhiệm gì, sau này sẽ biết.
Cụ Ngụy mang vẻ mặt thâm trầm mà nói, sẽ không lâu đâu, rất nhanh.
Mà vừa lúc đó, thôn Ngụy bộc phát một trận ôn dịch, mới qua vài ngày đã chết hơn trăm người, nếu không phải Ngụy Thời trong cái khó ló cái khôn,  nghĩ ra biện pháp thay máu, chỉ sợ người chết lại càng nhiều, mà người dẫn phát trận ôn dịch này, chính là Ngụy Thất gia một lòng muốn cho con mình kế thừa vị trí tộc trưởng, bị Đông lão tiên lợi dụng, bị lão hại mất đi tính mạng.
Ngụy Thời phát hiện trong thôn Ngụy hóa ra có một cái hầm dưỡng thi, bên trong có hơn ngàn cỗ thi thể, còn có một cái quan tài thần bí. Anh cũng biết một ít chuyện tổ tiên Ngụy gia, ví dụ như lai lịch của trận ôn dịch, nhưng mà cũng có một ít nghi vấn, ví dụ như những thi thể trong hầm dưỡng thi rốt cuộc là ai, vân vân.
Cùng lúc đó, Trần Dương rời khỏi thôn Ngụy đến nơi khác làm việc gặp phải chuyện lạ, thiếu chút nữa anh ta đã bị tổ tông nhà mình mượn xác hoàn hồn, mà quỷ hồn mượn xác kia lại đi theo anh về thôn Vọng Hương, sau đó lại phát hiện quỷ hồn kia là một người con gái họ Đổng từ nơi khác chạy nạn đến hơn ba trăm năm trước bị một phú hào trong thôn thu làm vợ bé. Nữ quỷ này cuối cùng bị Ngụy Hân cùng Ngụy Lâm Thanh bắt đi, phong lại bên trong một lá bùa.
Khoảng thời gian ấy liên tiếp xảy ra chuyện, khiến Ngụy Thời mệt mỏi, bôn ba khắp nơi.
Người cũng gầy vài vòng.
______________
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: chương này dùng để xâu chuỗi tình tiết  = =
Sau đó chính là đại kết cục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.