Hạnh Phúc Đến Từ Anh

Chương 16: Hãy yêu em




Đúng vậy, điều duy nhất bây giờ cô cần là được anh yêu thương...Cô muốn xác thực mình còn tồn tại, còn sống và có được tình yêu của anh,cảm xúc dâng trào tích tụ làm tê liệt các dây thần kinh, Tần Bách Nhiên bỗng thấy cổ mình lành lạnh, được đôi môi của cô mút mát,anh còn cảm nhận đầu lưỡi ẩm ướt di chuyển qua lại, gân xanh trên trán anh giật giật.
Khiêu khích quá rõ ràng.Đây có được coi là đang quyến rũ anh không? Làm sao anh chóng cự được đây.
Anh hiểu lòng cô đang dậy sóng,nên các suy nghĩ của cô bây giờ rất mờ hồ.Giọng anh khàn khàn, đẩy cơ thể mềm mại cô ra.
- " Thiên Tuyết...ừmh"
Cô không để anh nói hết câu,đã mút chặt lấy môi anh, cô đưa đầu lưỡi hồng vẽ theo viền môi anh, rồi đưa lưỡi vào bên trong trúc trắc khoáy đảo trong miệng anh.Tần Bách Nhiên rên lên một tiếng biến bị động thành chủ động, anh cuốn lấy lưỡi cô mút chặt, không còn biết đâu là nước bọt của ai nữa, lúc này Lâm Thiên Tuyết cảm thấy người vô lực, thân thể không vững, xụi lơ phải dựa lòng của anh. Trong khi Tần Bách Nhiên thì sít xao ôm chặt cô vào lòng, không một khoảng hở ở giữa..khi buông nhau ra hơi thở hai người đều hỗn loạn..
Cô lấy tay anh đặt lên nơi mềm mại của mình, Tần Bách Nhiên ngạc nhiên nhìn hành động lớn mật của cô...
- " Thiên Tuyết..em.."
- "Yêu em...Hãy yêu em...Chứng minh em biết anh yêu em "
Đôi mắt to tròn như viên pha lê trong suốt không một tia gợn sóng đầy vẻ kiên quyết, giờ phút này cô xinh đẹp như một nữ thần mái tóc xoăn xõa dài, dây áo tuột hờ hững bên vai trần mãnh khãnh, đôi môi đỏ bị hôn sưng bóng càng thêm phần quyến rũ..
Đối mặt với người mình yêu thương mà anh còn nhịn được, anh chắc sẽ không phải là đàn ông nữa rồi..
Tần Bách Nhiên siết chặt cơ thể cô, trán kề trán, môi kề môi..
- " Thiên Tuyết, em sẽ không hối hận...?"
- " Không hối hận "
Đây là giới hạn cực điểm của anh rồi, anh cho cô cơ hội để suy nghĩ, nhưng cô hoàn toàn giao phó cho anh..Vậy anh sẽ yêu thương,đem hành động chứng minh cho cô thấy anh yêu cô như thế nào?
Tần Bách Nhiên nghiêng người đè cô dưới thân, hôn sâu lên đôi môi nhỏ nhắn,nụ hôn càng lúc càng nồng cháy, mê đắm.Sự hoà quyện của môi và lưỡi đã không còn thoả mãn được khát khao của Tần Bách Nhiên, bàn tay nóng bỏng của anh bắt đầu tìm kiếm nhiều hơn, anh khẽ vén tà váy mỏng của cô lên, nhẹ nhàng vuốt sống lưng cô.
Buông tha đôi môi đã bị anh đến sưng đỏ,môi và lưỡi anh bắt đầu vừa mạnh mẽ vừa nhẹ nhàng mơn trớn trên da thịt cô, cơ thể cô trở nên căng cứng, những nơi bị anh hôn cứ run lên, cảm giác tê dại lan khắp người, rồi lại tập trung ở một chỗ nào đó trên cơ thể.
Theo bản năng, cô giữ chiếc váy đang trượt xuống dưới eo mình, nhận thấy giữa hai chân đang nóng lên…toàn thân mềm nhũng, cô muốn nói gì đó nhưng khi cất tiếng thì không thốt nên lời, chỉ bật ra những tiếng rên rỉ khó chịu.
- " Ư...ưh...Bách Nhiên..."
Tần Bách Nhiên nhanh chóng lột bỏ quần áo của cả hai, một lần nữa áp xuống phủ lên cơ thể trắng mịn của cô, anh vùi mặt vào bộ ngực no tròn, liếm láp đến khi hai nụ hoa ***** ****, một tay lần xuống tìm vào nơi bí mật, xoa nhẹ, ấn vào thả ra...Lâm Thiên Tuyết làm sao chịu nổi khoái cảm mãnh liệt như vậy, cô cong cơ thể áp sát vào anh như muốn nhiều hơn nữa..
- " A...em..em..."
- " Ngoan..đừng sợ.."
Anh mút mạnh nụ hồng đỏ thắm vừa ngậm đã thẳng đứng lên, vừa châm lửa khắp nơi trên người cô. Làn da của cô cực tốt, nơi nào cũng trơn mượt, Tần Bách Nhiên yêu thích vuốt ve không buông tay, thậm chí có nơi bị chà xát đến nổi lên dấu đỏ.Biết đây là lần đầu tiên của cô, anh chịu đựng sự đau đớn phía dưới, từng chút nhẹ nhàng vỗ về cơ thể non nớt của cô, ngón tay khó khăn đưa vào, nơi đó của cô khít chặt, luân động nhẹ nhàng cho đến khi ra thật nhiều mật ngọt, ướt sũng tay anh.Anh rút ngón tay ra, đỡ hông của cô, động một cái liền đâm thẳng vào, cảm giác quá tuyệt vời, nơi đó quá chặt chẽ, quá ấm áp, làm da đầu anh run lên...Cả cơ thể Lâm Thiên Tuyết căng cứng vì đau, cô nức nở thành tiếng..
- " Á...đau...ưmh"
Anh cúi đầu ngậm lấy lưỡi, hôn cô thật sâu, trao đổi hơi thở cho nhau, bàn tay dịu dàng đưa xuống xoa nắn cho đó, để giảm đi sự đau đớn của nhau, từng giọt mồ hôi của anh rơi trên thân thể ửng hồng của cô..
- " Đau lắm hả em.."
Cô bây giờ đã thuộc về anh, niềm hạnh phúc không thể thốt thành lời..cô nũng nịu nức nở.. Kiếm Hiệp Hay
- " Anh làm... đau em...hức.."
Anh buồn cười khi bị cô lên án...đáng yêu không tả siết, yêu thương vuốt nhẹ má cô.
- "Anh xin lỗi..sẽ không làm en đau nữa.."
Thấy chân mày cô thả lỏng, anh mới nhẹ nhàng rút ra, rồi lại tiến vào, không nhanh mà rất nhịp nhàng, êm ái như sợ làm tổn thương cô.Thỉnh thoảng không kiềm chế được sự cuồng nhiệt, anh lại mạnh mẽ hơn, nhưng rất nhanh sau đó, lấy lại nhịp nhẹ nhàng, sự giao hoan tràn đầy khoái cảm, nhịp nhàng, bất tận…khoái cảm quá mãnh liệt, tay vòng qua cổ, hai chân trắng nõn kẹp chặt hông anh,miệng nhỏ ngâm nga yêu kiều...Anh ôm lấy mông tròn khít khao, động tác của anh càng lúc càng nhanh, sự khoái lạc đã vượt qua giới hạn chịu đựng của hai người.
Cô ôm chặt lấy anh dùng hết sức hôn anh, cùng nhau say đắm, chìm vào đỉnh của dục vọng.Những cảm xúc mãnh liệt kết thúc, cô đã mệt lử, thậm chí không còn sức để mở mắt nữa…Tần Bách Nhiên hôn lên trán lấm tấm mồ hôi của cô, anh còn muốn thêm nữa, nhưng nhìn cô nhóc đã thiếp đi vì mệt,đây là lần đầu tiên của cô, nên tạm thời tha cho cô vậy! anh mút mát lên môi mọng vài cái nữa, không tình nguyện bế cô đi tắm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.