[Harry Potter Đồng Nhân] – Cứu Vớt Kẻ Được Chọn

Chương 58: Nhật ký cùng xà quái




Hạ Liễu Quân
oOo.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Lúc này đã nửa đêm, một thiếu niên cùng một thiếu nữ đứng đối mặt trong phòng vệ sinh nữ bị bỏ hoang, đang tiến hành đối thoại. Tình cảnh quỷ dị có chút nói không nên lời. Thiếu niên mặc đồng phục có huy hiệu Slytherin, đôi mắt màu xanh hiện lên một tia sáng tối nghĩa không rõ đối diện thiếu nữ thần sắc quỷ dị, một đôi mắt đỏ giống như ánh mắt đặc biệt gây chú ý đến địch nhân.
“Ngày an, Riddle tiên sinh.” Harry hành lễ với hắn, “Thoạt nhìn ngươi khôi phục không tệ?” Cậu đánh giá cô gái trước mặt, “Trò Granger sinh lực thật tràn trề a!”
Tom Riddle mỉm cười, nhìn thân thể của mình, hắn có thể thuận lợi không chế thân thể này rồi. Không đến vài ngày, hắn có thể mượn sinh mệnh Granger sống lại. Tuy hắn rất muốn trước tiên đem Xà quái thả ra, tuyên dương năng lực của mình, làm cho Hogwarts khủng hoảng một trận. Nhưng mà, mình cùng Harry Potter đã thành lập “Lời thề bất khả bội”, tự nhiên phải ngoan ngoãn tuân thủ. Vì để mình có thể thuận lợi phục sinh, tổn thất một con Xà quái căn bản không tính là cái gì! Khoản giao dịch này… vẫn là rất có lời.
“Một mình ngươi đi ra không sao chứ?” Harry tùy ý hỏi thăm, “Không sợ những người khác trong phòng ngủ Granger tìm được bổn nguyên của ngươi?”
Tom Riddle đưa tay vào trong túi áo, rút ra một quyển Nhật Ký màu đen quơ quơ: “Ta không thể không chuẩn bị!” Vật này, để trên người đương nhiên an toàn hơn rồi.
“Các người là ai?!” Moaning Myrtle từ trong bồn cầu ló đầu ra, “Đến làm gì…
Không đợi cô ta nói hết, Tom Riddle giơ đũa phép của Granger lên, thấp giọng niệm một câu gì đó, Myrtle im ru ngã xuống.
“Ngươi làm gì vậy?” Harry có chút hiếu kỳ.
Tom Riddle thu hồi đũa phép: “Một chú Cổ văn nho nhỏ, chỉ làm cho cô ta ngủ một giấc ngon thôi.”
Không hổ là Dark Lord! Harry có chút bận tâm kế hoạch của mình có thể thuận lợi tiến hành không, nhưng hiện tại đã đến tình trạng này, không kiên trì làm tiếp cũng không được rồi.
“Như vậy… Ngươi muốn ta đi mật thất ngay bây giờ?” Tom Riddle thu hồi đũa phép nói, “Ngươi cứ như vậy mà không tin ta?”
“Được rồi, mọi người đều rõ, giao dịch càng sớm bắt đầu càng tốt, miễn cho đêm dài lắm mộng.” Harry cười lạnh, “Đối với ta cũng tốt, mà với ngươi cũng tốt.” Nói xong, cậu đi đến vòi nước trước mặt: <<Mở ra!>>
Vòi nước từ từ rộng ra, cửa vào mật thất xuất hiện trước mặt hai người. Harry đưa mắt qua Tom Riddle một ánh nhìn, thủ thế “Mời!”. Tom Riddle không phản đối, nhảy xuống trước.
Lúc hai người xuất hiện lần nữa trước pho tượng cực lớn, Tom Riddle triệu hồi Xà quái: <<Xuất hiện đi, người hầu trung thành nhất của ta!>>
Xà quái tê tê bò ta khỏi tượng đá, đầu lưỡi đỏ tươi thè ra, ngửi người mùi của Harry trong không khí nhận ra cậu <<Là ngươi? Tới với tiểu tử lần trước?>>
<<Ngươi khỏe.>> Harry cúi đầu chào nó.
<<Một người nữa là ai? Lại là giống cái?>> Khó trách Xà quái không thể phân biệt được đối phương.
Tom Riddle từ trong cơ thể Granger xuất ra ngoài, Hermione Granger ngã xuống một bên cô bé này bởi vì mất quá nhiều sức lực nên rất yếu ớt rồi. Thân thể Tom Riddle hơi mờ nhạt xuất hiện trước mặt Harry, cặp mắt đỏ tươi mang theo ý cười nhìn cậu, hắn lười biếng nói <<Ngươi khỏe, người hầu của ta…>>
<<Là ngươi?>> Xà quái nhận ra ấn ký linh hồn trên người hắn, <<Gia hỏa cùng ta ký kết khế ước! Chủ… nhân của ta?>>
<> Tom Riddle cười nói.
Xà quái hình như có chút bất mãn: <<Linh hồn của ngươi xảy ra chuyện gì? Ngươi thế nào lại cắt linh hồn ra!>>
<<Vì trường sinh, có đôi khi phải dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào…>> Tom Riddle ngược lại vẻ mặt không quan tâm, <<Được rồi, ngươi đã đi ra, như vậy… Chúng ta bắt đầu vào đề chính đi!>>
<<Ngươi định làm gì?>> Xà quái hỏi.
Tom Riddle chỉa chỉa Harry: <<Ta quyết định, giải trừ khế ước với ngươi, đem ngươi giao cho tiểu tử kia! Ngươi biết phương pháp giải trừ khế ước không?>>
<<Ngươi lần này tới là muốn giải trừ khế ước?>> Xà quái cảm thấy rất thất vọng, đợi nhiều năm như vậy, thật vất vả mới đợi được chủ nhân mới của mình, cuối cùng… từ bỏ mình?!
<<Dù sao ta với hắn đều là người thừa kế Slytherin, dù ta hay là hắn làm chủ nhân của ngươi, đều giống nhau!>> Tom Riddle phất phất tay, <<Được rồi, bắt đầu đi!>>
<<Ngươi xác định giải trừ khế ước với ta?>> Xà quái chưa từ bỏ ý định hỏi lại lần nữa, <<Ngươi biết ý nghĩa vị này thế nào không?>>
Tom Riddle gật đầu: <>
Xà quái thất vọng rồi, vị thừa kế Slytherin này thoạt nhìn cũng không rõ buông tha cho mình có ý nghĩa gì. Mình là sủng vật của Slytherin, có được mình bằng với ý nghĩa có được hết thảy tài sản của Slytherin. Nhưng mà người trước mắt này… Hắn dễ dàng từ bỏ hết thảy, thậm chí còn… cắt linh hồn của mình… Điểm ấy là cho Xà quái tiếp nhận thật khó khăn, tầm quan trọng của linh hồn mọi người đều biết, người này lại vì trường sinh mà cắt xé linh hồn của mình! Nếu Salazar còn sống nhất định sẽ rất thất vọng đó! Hậu đại của hắn… lại biến thành cái dạng này….
<Được rồi…>> Xà quái không nhanh không chậm đáp, <> Nó mạnh mẽ cất đầu lên, dựng thẳng thân người cao lớn của mình, nó lớn tiếng hỏi, <<Tên đầy đủ của ngươi?>>
<<Tom Marvalo Riddle.>> Tom trả lời.
<<Ngươi có nguyện ý giải trừ khế ước với ta, cũng đem chuyển cho…>> Xà quái nhìn nhìn Harry.
Harry bước nhanh lên phía trước một bước, đáp: <<Harry James Potter!>>
<<Cũng đem chuyển cho Harry James Potter?>> Xà quái phun lưỡi, <<Ngươi có nguyện ý không?>>
<<Ta nguyện ý!>> Tom Riddle lớn tiếng trả lời.
Quân: Nhìn đoạn này ta tự nhiên liên tưởng tới đoạn nghi thức hôn lễ, mấy câu thoại thật quen a fan cp TomHar có bị kích thích hơm????
<<Tốt, khế ước giải trừ!>> Xà quái ra lệnh, <<Duỗi tay ngươi ra!>>
Tom Riddle vươn tay, trên cánh tay hắn có thể mơ hồ thấy được vết sẹo màu đỏ, Xà quái thè lưỡi, liếm lên vết sẹo đó, vết sẹo kia liền biến mất.
Sau đó, Xà quái chuyển sang Harry: <<Harry James Potter, ngươi có nguyện ý cùng ta lập khế ước, trở thành chủ nhân của ta không?>>
<<Ta nguyện ý!>> Harry lớn tiếng trả lời.
<<Duỗi tay ngươi ra!>> Xà quái lại ra lệnh.
Harry duỗi cánh tay mình ra, Xà quái mở rộng miệng, trên cánh tay trắng nõn dùng sức cắn xuống! Harry cảm thấy một hồi đau đớn nóng rực truyền đến. Sau đó, nó dùng lưỡi liếm liếm vết thương, Xà quái nuốt máu tươi của cậu vào: Miệng vết thương bắt đầu khép lại, đã trở thành một vết sẹo đỏ tươi như màu máu.
<<Khế ước thành lập, từ giờ trở đi, ngươi Harry James Potter là chủ nhân của ta!>> Xà quái tuyên bố, nhưng sau đó thấp giọng bổ sung, <<Nhớ kỹ tên ta: Hierbo! Hiện tại, ngươi có thể nhìn ta.>>
<<Như vậy… Hiện tại ta là chủ nhân cùa mi?>> Harry ngẩng đầu đánh giá Xà quái, thấp giọng hỏi,<<Hierbo?>> Cự xà toàn thân phát ra lục quang, một đôi mắt màu vàng cực lớn đang nhìn mình.
() Cự xà: rắn lớn
() Lục quang: ánh sáng màu xanh
<<Đúng vậy!>> Hierbo gật đầu, <<Ta nguyện ý vì ngài làm mọi chuyện>>
<> Harry nói khẽ, trong mắt hiện lên một tia quỷ dị, “Như vậy… Nhật ký bay tới!”
“Ngươi muốn làm gì, Harry Potter?!” Tom Riddle lập tức cảm thấy đại sự không ổn, “Ngươi… Chúng ta đã lập “Lời thề Bất khả bội” đấy!”
“A đúng vậy, nhưng ta chỉ nói qua, ta sẽ đem ngươi giao cho Hermione Granger, mà ngươi, nguyện ý đem xà quái giao cho ta. Nhưng này không nói đến chuyện sau đó…” Trong mắt cậu tràn đầy hưng phấn, “Hiện tại… nên đến lúc xử ngươi rồi.”
Quân: ta cảm thấy tiểu bạch thỏ nhà mình ngày một xa… 555555…..
“Ngươi…” Tom Riddle hung tợn trừng mắt cậu, “Ta quá coi thường ngươi rồi, Harry Potter! Ta lại tin tưởng cùng ngươi hợp tác…”
“Là ngươi đã quên, ta với ngươi vốn dĩ là kẻ thù.” Harry cười lạnh, giơ tay vào nhật ký, “Hiện tại… Ngươi lại ở trong tay ta…”
“Hừ! Snape dùng một đống loại dược cũng không có cách nào giết chết ta, ngươi có biện pháp nào sao?”Tom Riddle cũng không cho rằng một pháp sư năm hai có thể làm nên tích sự gì.
“Chẳng lẽ ngươi không kỳ quái, ta vì sao nhất định phải tìm được xà quái?” Harry cười nhẹ, <> Cậu đem nhật ký ném về phía Hierbo.
<<Dạ được! Chủ nhân!>> Hierbo mở miệng lớn dính máu của nó ra.
<<No>> Tom Riddle vội vàng xông đến giật lại Nhật ký, nhưng vẫn chậm một bước, răng nanh của Hierbo đã cắm thật sâu vào Nhật ký. Theo một tiếng thở dài, tiếng thét thống khổ truyền đến, mực nước trong Nhật ký từ bên trong tràn ra, chảy nhanh như dòng thác, tràn đầy mặt đất(Quân: Chém a)
Tom Riddle vặn vẹo ngọa nguậy, vang lên tiếng thét chói tai, co rút lại, thân thể hắn nhanh chóng vỡ ra, hóa thành cát bụi, sau đó… dần dần biến mất…
Hắn đã chết, bốn phía đều là một mảng yên lặng, chỉ còn âm thanh mực nước không ngừng tuôn ra, răng nanh của Haier Bow xuyên qua nhật ký tạo thành một lổ hỏng lớn. Harry đi qua nhặt lên quyển nhật ký đã trở nên rách mướp, mực nước lem luốc trên trang vở.
Một tiếng rên rỉ yếu ớt truyền vào tai Harry, cậu quay đầu lại, Hermione Granger đã ngồi dậy, cô mê mang đánh giá bốn phía mật thất, nhìn về phía Harry đang nhìn Nhật ký dính đầy mực trên tay. Cô bỗng nhiên thở ra âm thanh: “Trò…”
“Xin lỗi, trò Granger.” Harry không đợi cô nói thêm gì đó, vung đũa phép lên, “Olbivate!” Granger lập tức lại hôn mê bất tỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.