" Mục tiêu đầu tiên: Đường Thốt Nốt
Thông tin thêm:???
Phần thưởng: Mị lực chủ nhân tăng 50%.
Bonus:???
Thời gian: 1 ngày."
Tinh Linh liền hiện lên một bản đồ cùng khoảng cách giữa hắn và một chấm đỏ là mục tiêu.
- Haizzz, không biết ngươi có thù oán gì với ta không....chỉ trách ngươi số đen đi.
Yasuo cũng không có ý định để lâu.
Nhanh, gọn, lẹ mới là phương châm của hắn, tránh khỏi việc chó cùng dứt giậu bị đối phương phản công không đáng có!!!
Nói liền làm. Yasuo nhanh chóng tiễn tên kia lên đường chỉ với một đường kiếm, và tên kia, đến chết như nào cũng không biết.
" Xóa sổ Đường Thốt Nốt
Mị lực +50%
Bonus: Hắc Diệm Thạch x1 "
Hắn liền xem thông tin Hắc Diệm Thạch
" Vật phẩm dùng để nâng cấp Katana
Kết hợp cùng Thiên Linh Đàm Thủy, Hắc Hỏa, Ma Vũ Lô.
Sau khi có đầy đủ liền tự động nâng cấp "
Yasuo bất ngờ, xem ra chuyến này dù có mệt hơn chút nữa hắn cũng chịu, mong còn không được.
- Tinh Linh, i love you...
Yasuo sung sướng, hắn cũng từ từ thoát ra mà không có chú ý, Tinh Linh vậy mà cũng đỏ mặt!!!
Mà hắn hóng cái nhiệm vụ tiếp theo thì chờ dài cổ cũng chẳng hề có thông báo.
Nén lại một hơi tâm tình, Yasuo cũng trở ra ngoài, có một sự náo nhiệt không hề nhỏ.
- Nghe nói Đường gia tam thiếu gia vừa bị sát hại!!!
- Lại còn có kẻ dám giết người Đường gia???
- Ngươi tới Hồng Hoa Lâu liền biết...người của Đường gia cũng đang vây kín khu đó, có vào mà không có ra...
- Ha ha ha... Hắn chết cũng đáng lắm!!!
- Suỵt, ngươi nhỏ miệng chút...
Người kia ra hiệu nói nhỏ....
Đường gia trong thành này chính là cấm kị, tốt hơn thì đừng dây dưa với bọn họ.
Không chỉ hôm nay, kẻ chết là Đường gia tam thiếu mà còn là ngày bọn họ được vinh dự đón công chúa- thiên tài của một quốc gia, tuy mới 18 tuổi liền đạt tới level 20, cho thấy mức nào sự cẩn thận, vậy mà ngay trong thành liền diễn ra giết người, lại còn là người của bọn chúng.
Mà Yasuo, hắn cũng tìm tới Hồng Hoa Lâu, chỉ là muốn xem " thành quả" do hắn gây ra thôi.
Đâm người Đường gia vây kín lấy Hồng Hoa Lâu, ngươi vào thì được, còn ra thì chưa chắc.
Mà nơi này, cũng có thể tính là một cái lầu xanh, có điều khác biệt là với 3 cấp độ.
Bán thân.
Bán nghệ
Thưởng nghệ.
( đa cấp @@)
Nữ nhân ở đây cũng đều rất phong vị, xinh đẹp không ít.
Mà càng lên cao, danh tiếng cũng chẳng tầm thường.
Hắn bỏ qua hai lầu dưới dành cho hưởng lạc thể xác mà đi lên lầu tiếp theo.
Một phòng trà thu nhỏ, bày trí khá đẹp, để một khoảng trống ở giữa là khán đài có màn che.
Bàn ghế bày trí xung quanh đủ cho 4 người một bàn.
Tiếng đàn du dương, nhẹ nhàng như làm chìm lắng xuống lại tâm hồn mình.
Âm thanh bay bổng như hút hồn người nghe.
Càng nghe thì lại chìm đắm trong tiếng nhạc huyền ảo kia.
Cảm giác lâng lâng khó tả, cùng thêm sự mờ ảo của thân ảnh qua bức màn.
Đại đa số ở đây chỉ có nam nhân, mà không phải công tử giàu sang thì cũng cậy quyền có thế của gia tộc, gia đình.
Yasuo vừa ngồi xuống, tiếng nhạc có sự thay đổi.
Hắn khẽ nhếch mép cười, vô cùng bí ẩn giấu sau chiếc áo choàng.
Một sự kích thích từ sâu trong lòng mỗi tên nam nhân.
Một ngọn lửa vô hình kích thích thú tính, ham muốn dục vọng từ sâu thẳm nỗi lòng bùng phát.
Dần dần, cũng có người không chịu được mà phi xuống tầng dưới, hẳn là giải quyết nỗi dằn vặt của mình.
Tiền đàn vẫn vậy, liên tục vang lên, khơi dậy ham muốn bản năng của con người.
Có những nữ nhân khác, tư trang gói gọn là một lớp áo mỏng manh để lộ thân thể nõn nà đầy đặn của người nữ nhân.
Nó dường như phá vỡ giới hạn của những tên còn cố chịu đựng.
Bọn chúng như hổ đói được mồi, liền xé bỏ lớp áo mỏng dính trên người chúng nữ mà đồi bại, cũng chẳng quan tâm đến xung quanh.
Đơn thuần, bọn họ cũng đang bận xử lí thỏa mãn cho mình, làm gì để ý kẻ khác.
Một nữ nhân cũng sà xuống, ngồi lên đùi hắn đung đưa, không ngừng khiêu khích.
Bộ ngực trắng muốt không ngừng cạ vào tay người như muốn được nắn bóp ngay vậy.
Nữ nhân này cũng hai chân khẽ tách, đổi sang, kẹp lấy một chân hắn, không ngừng cọ sát, tay nhỏ cũng lần mò tìm bảo....
Hắn bắt lấy tay nhỏ, nhanh nhẹn xoay người nữ nhân kia khiến nàng ta phải dựa vào mình.
Ư......ư..........
Tiếng rên nhỏ đầy khiêu khích cùng bộ ngực không ngừng phập phồng.
Một chén trà sẵn nơi tay, hắn uống một chén, lại tiếp một chén khác, nhưng lần này là khẽ cho nữ nhân kia uống lấy.
Nàng ta hai mắt lim dim, từ từ nhắm lại.
Lúc này, Yasuo mới để nữ nhân đó nằm gục trên bàn, lấy chiếc áo choàng của mình che đi xuân cảnh.
Tiếng đàn, nhịp thở, tiếng rên la khoái lạc như hòa trộn vào nhau.
Yasuo một bên nhâm nhi chén trà, một bên thâm thúy nhìn bóng ảnh sau tấm màn.
Mà tiếng đàn dứt cũng là lúc mà những đôi nam nữ kia, đưa nhau tìm phòng, hoặc là nghỉ ngơi, hoặc là khoái hoạt.
- Bộp bộp bộp....
Tiếng vỗ tay vang vọng căn phòng.
- Thực là thiên tài, thực sự làm rung động lòng người!!!
- Ngài là....!!!
Người kia ngạc nhiên vô cùng.
Bất kì nam nhân nào sau khi nghe đoạn đàn vừa rồi sẽ đều không thể cưỡng lại. Vậy mà...
Đối với hắn, như này chưa là gì so với 49 ải phải trải qua trước kia.... Lại thêm, tinh thần hắn được bảo hộ an toàn
- Không biết bản nhạc này có tên chứ???
- Tên, tên sao....e là tiểu nữ không thể trả lời ngài rồi. Bản nhạc này, thực sự là tiểu nữ cũng không biết tên.
- Ồ, vậy sao!!! Nếu vậy, tại sao không gọi là Bích Hải Triều Sinh Khúc???
- Bích Hải Triều Sinh Khúc!!!
- Chỉ là một cái tên ta nghĩ ra thôi.
- Không biết đại nhân đây có thể cùng tiểu nữ nói chuyện???
- Ừm.... Tùy tiện phụng bồi.