Vì vừa nãy khóc quá nhiều và sử dụng kỹ năng nên nàng vô cùng buồn ngủ. Một phần cũng là vì thân thể này cũng sắp đến cực hạn rồi. Nàng dựa vào ngực hắn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Mấy ngày sau thì nghe tin Mộ Dung Viêm phế Khương Bích Lan, điều này nằm ngoài dự đoán của nàng nhưng nàng vẫn không quan tâm cho lắm.
Diễn biến của nó có như thế nào thì Mộ Dung Viêm là người rõ nhất.
Sự việc hắn phế Khương Bích Lan làm cho tất cả mọi người khó hiểu, họ thắc mắc tại sao hoàng thượng yêu thương, sủng hoàng hậu đến nỗi bỏ cả hậu cung mà bây giờ lại phế hoàng hậu cơ chứ.
Còn hắn thì sao?
Đêm đêm, hắn đều nằm mơ thấy ánh mắt vô hồn lạnh lẽo ấy của Tả Lam Tuyền, trước khi chết. Còn ám ảnh câu nói của nàng.
/ Ngươi là thứ thuộc về Khương Bích Lan chứ không phải ta. /
Vậy nên hắn quyết định phế chức hoàng hậu của Khương Bích Lan.
Chỉ có như vậy hắn mới là nam nhân của nàng. Chỉ thuộc về một mình nàng.
Hắn ngồi trên ngai vàng, đưa đôi mắt sắc lạnh nhìn Khương Bích Lan, giọng nói không có một chút độ ấm nào:
- Ngươi đã xúc phạm trẫm. Không có lễ nghi, hại Tả tướng quân. Nay trẫm phế ngôi vị hoàng hậu của ngươi.
Công công đứng ở bên cạnh cầm chiếu chỉ cũng không ngờ có một ngày hoàng thượng lại phế hoàng hậu Khương Bích Lan
- Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Khương Thị là hoàng hậu mà không hiểu lễ nghi, có lời nói xúc phạm trẫm, âm mưu hại Tả tướng quân độc ác vô cùng. Nay phẩm hạnh không có xứng đáng với ngôi vị hoàng hậu nữa. Bởi vậy trẫm phế ngôi vị hoàng hậu của nàng. Khâm thử. Khương tiểu thư xin mời nhận chiếu chỉ..
Khương Bích Lan đưa đôi mắt đỏ ngầu lên nhìn Mộ Dung Viêm, gào lên nói:
- Hoàng thượng thần thiếp bị oan mà. Thần thiếp chưa có ý định hại Tả tướng quân.
Khương Minh là cha của Khương Bích Lan cũng không thể nhìn người con gái mình thương yêu như vậy. Bèn quỳ xuống:
- Hoàng thượng xin này suy xét, con gái thần vô tội.
Mộ Dung Viêm nhìn Khương Minh đang quỳ ở đó, cả người tỏa ra sát khí.
" Khương Minh, trẫm chưa hỏi tội mà ngươi đã khéo léo nhắc trẫm như vậy sao? Ngươi cũng góp phần không ít trong việc làm cho A Tả tổn thương đâu. Ngươi là một trong những nguyên nhân khiến A Tả rời khỏi ta vậy nên ngươi cũng phải bị trừng phạt. "
Giọng hắn đầy sát khí vang lên:
- Ngươi là dám cãi lại lời trẫm sao?
- Thần không dám.
- Ngươi đâu, bắt Khương thừa tướng vào nhà lao chờ ngày xét xử.