Nương nương là thiên sứ + chúng ta muốn nữ vương
Edit: Chang Phi
Beta: Jia Thục Viện
Miêu nữ đặt tay ở ngực, vẻ mặt kích động, giống như đang ngâm xướng một đoạn chú ngữ cổ xưa.
Đương nhiên, Triệu Yên Dung sẽ không cho rằng nàng ấy đang bái lạy mình, nhìn bộ dáng kia, giống như là đang bái vị thần nào đó của người Miêu các nàng.
Một lát sau, Miêu nữ kia đứng dậy, cung kính nói với Triệu Yên Dung: "Người tên A Ấu Đoá mà phu nhân nói, hiện giờ nàng ấy có khỏe không? Có bình an hạnh phúc không?"
Triệu Yên Dung chỉ vào chỗ ngồi, vô cùng khách khí nói với Miêu nữ: "Thánh cô, chúng ta ngồi xuống rồi nói chuyện. Thị nữ của ta sẽ canh giữ ngoài cửa, không để người khác nghe thấy cuộc trò chuyện của chúng ta."
Vẻ mặt Miêu nữ kia kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng) đan xen, nhìn Triệu Yên Dung nói: "Lúc ta nhìn thấy khuôn mặt này của ngài liền nghĩ tới. Đây là thuật dịch dung chỉ có người Bạch Miêu chúng ta mới biết, tuy rằng còn non nớt, nhưng thủ pháp (kỹ thuật) đúng là không lẫn vào đâu được."
Triệu Yên Dung sờ sờ mặt, cảm thấy có chút thất bại. Chính mình còn cảm thấy thiên y vô phùng (không chỗ sơ hở), kết quả người ta chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra khuôn mặt này đã qua chỉnh sửa.
"Đây là thuật dịch dung ta học được từ A Ấu Đoá, thời gian rất ngắn, chỉ có ba ngày mà thôi." Triệu Yên Dung cười nói: "Hiện tại A Ấu Đoá rất an toàn, cũng rất khỏe mạnh, dung mạo nàng ấy còn đẹp hơn gấp mười lần khuôn mặt này của ta."
Miêu nữ kia rất tự hào nói: "Điêu đó là đương nhiên. Bộ dạng A Ấu Đoá công chúa rất giống với Hải Lan công chúa, trên đời này không người nào có thể so sánh được mỹ mạo của nàng ấy."
Hoàng Hậu nương nương trong lòng run lên, đúng là lực lượng của fan não tàn[1] mà!
([1] Fan não tàn: có thể hiểu gần giống fan cuồng, chỉ cần việc gì liên quan đến thần tượng của mình là chỉ số thông minh sẽ bị tụt xuống âm, không quan tâm đúng sai, chỉ cần biết thần tượng của mình là nhất.)
"Thánh cô biết mẫu thân của A Ấu Đoá, vậy chắc ngài cũng biết A Ấu Đoá phải không?" Không quan tâm có phải não tàn hay không, chỉ cần là hồng không phải đen là được[2], Triệu Yên Dung từ sau khi bước vào phủ vẫn luôn thấp thỏm bất an, cuối cùng cũng có thể an tâm rồi.
([2] Chỉ cần là hồng không phải đen là được: có thể hiểu giống như thật may là fan chứ không phải anti-fan.)
Vận khí thật là tốt đến nghịch thiên!
"Ta đã từng là nữ hầu bên người Hải Lan công chúa." Miêu nữ gục đầu xuống, trên mặt toát ra nồng đậm đau thương: "Tên của ta là A Nỗ Na, lúc ngài gặp A Ấu Đoá công chúa, xin...... xin thay ta vấn an nàng."
"Có chuyện này ta thật không hiểu được." Triệu Yên Dung đột nhiên giận tái mặt: "Nếu ngươi đã là nữ hầu bên người mẫu thân A Ấu Đoá, vậy vì cái gì lại giúp đỡ Quách Hiếu Thông mưu phản? Ngươi không biết Tổng quản Đông Nam Đạo Hạnh quân Chương Sĩ Tiên, người liên thủ với Quách Hiếu Thông, chính là kẻ thù của công chúa các ngươi sao?"
Nghe Triệu Yên Dung nói như vậy, Miêu nữ không hề nghi ngờ gì nữa, hoàn toàn Triệu Yên Dung là bạn tốt của A Ấu Đoá. Nàng ta lập tức bước ra, quỳ gối xuống trước mặt nàng.
"Vì báo thù cho công chúa, báo thù cho dân chúng vô tội của mười ba động Bạch Miêu, A Nỗ Na ta đã ẩn núp bên cạnh Quách Hiếu Thông 5 năm. Trời cao ban cho ta cơ hội tốt như vậy, ta nhất định phải mượn tay Quách Hiếu Thông, bắt cẩu Hoàng Đế của Đại Tề và tên ác lang Chương Sĩ Tiên trả món nợ máu năm xưa."
Tốt lắm, thật là không công kích nhầm chỗ mà.
Lý Duệ trở thành cẩu Hoàng Đế!
Triệu Yên Dung sờ sờ cái mũi, quyết định tạm thời không nên để cho nữ nhân này biết mình chính là cẩu Hoàng Hậu của Đại Tề có vẻ an toàn hơn.
Miêu nữ A Nỗ Na này vốn là thị nữ hầu hạ từ nhỏ bên người mẫu thân Tiếu Trầm Mặc, Hải Lan Vương phi của Đại Lý, thuật dịch dung của Tiếu Trầm Mặc, phần lớn là học được từ A Nỗ Na.
Tên thật của Tần Tiêu cùng Tiếu Trầm Mặc vốn là Tiêu Tẩm cùng Tiêu Mặc Ngâm.
Năm đó Chương Sĩ Tiên vu oan cho một nhà Tiêu gia Đại Lý tội mưu nghịch, dẫn quân tấn công thành Đại Lý, Đại Lý Vương chết, Vương phi tự sát theo chồng, trong lúc loạn lạc một đôi nhi nữ (con trai và con gái) bị tách ra do thị vệ vương phủ cùng người của Miêu gia mang đi.
Vì để đệ đệ có thể chạy trốn an toàn, tiểu quận chúa đã mang theo dũng sĩ Miêu gia ở trong vương thành hỗn loạn kéo gian thời gian suốt hai canh giờ, suýt nữa rơi vào tay địch. Sau lại do một thị nữ xấp xỉ tuổi tiểu quận chúa đổi xiêm y với nàng, vọt vào bên trong loạn quân, bị loạn đao phanh thây. Còn nàng được người Miêu cõng trốn vào bên trong rừng rậm phía sau vương thành.
A Nỗ Na vẫn luôn đi theo bên cạnh tiểu quận chúa, muốn đưa nữ nhi của công chúa về bộ lạc Bạch Miêu bảo vệ, nhưng trên đường lại liên tiếp gặp phải truy binh, cuối cùng vẫn bị tách ra.
Sau khi loạn binh chấm dứt, những thuộc hạ còn lại của Đại Lý Vương tìm được thi thể thị vệ vương phủ bảo hộ tiểu thế tử chạy trốn ở một sơn cốc khác, tiểu thế tử cũng không thấy đâu.
Dưới tình huống hỗn loạn như vậy, chỉ sợ tiểu quận chúa và tiểu thế tử đều dữ nhiều lành ít, A Nỗ Na mang tin dữ trốn về bộ tộc ở Thập Vạn Đại Sơn, dẫn tới ba mươi sáu động bộ tộc phản loạn.
Miêu tộc phân ra thành Bạch Miêu cùng Ô Miêu, hai bên vốn dĩ không lui tới nhiều, sống chung cũng không hài hòa. Nhưng Hải Lan là Bạch Miêu Vu nữ, tuy rằng sau đó đã gả cho người Hán trở thành Vương Phi của Đại Lý Vương, nhưng dù sao nàng cũng là nữ nhi của Bạch Miêu Đại Vu, từng là sứ giả của Miêu Thần.
Nàng bị người hại chết không khác nào Miêu Thần bị người khác tát một cái vào mặt, trong lúc nhất thời Bạch Miêu và Ô Miêu có cùng chung kẻ địch, đều muốn Đại Tề cho một lời giải thích.
Chương Sĩ Tiên biết thân phận của Đại Lý Vương phi, cũng biết hắn làm vậy sẽ dẫn tới sự oán giận của người Miêu, nên đã làm tốt chuẩn bị từ trước. Không đợi người Miêu khởi binh ra tới Trọng Sơn, hắn đã mang theo quân đội chém giết rất nhiều thôn xóm người Miêu, thậm chí là người Động sống cùng thôn xóm với người Miêu cũng bị hắn chém giết.
Người Miêu sinh sống trong núi rừng, đối với việc đánh giặc trên bình nguyên chắc chắn không phải là đối thủ của quân đội chính quy Đại Tề. Mà Người Hán lại đông, còn gian manh xảo trá, trước đánh sau kéo, đe dọa cùng lợi dụ, người Động trước tiên lui ra, sau đó Ô Miêu cũng bị thu mua, chỉ có Bạch Miêu kiên trì đến cuối cùng nên bị thiệt hại hơn phân nửa dân cư. Cuối cùng Bạch Miêu Đại Vu tan nát cõi lòng mà chết.
A Nỗ Na nói tới đây, đã khóc không thành tiếng. Phụ mẫu của nàng, thân nhân của nàng, hơn phân nửa đều bị chết trong hồi kiếp nạn này. Bạch Miêu suy thoái, lãnh địa dần dần bị Ô Miêu chiếm mất, dưới sự tuyệt vọng cùng phẫn nộ, mấy người tinh anh còn lại của Bạch Miêu là các nàng quyết định ra khỏi núi, tìm cơ hội thay công chúa, thay Bạch Miêu báo thù.
"Lão tặc Chương Sĩ Tiên phòng bị chúng ta, chỗ hắn ở lúc nào cũng có hơn ba trăm tinh binh bảo vệ, chúng ta tiêu tốn mất năm sáu năm cũng không thể đắc thủ, mà còn mất đi mấy huynh đệ tỷ muội. Cuối cùng, ta tự hủy dung mạo, giả làm người Ô Miêu, trà trộn vào làm thủ hạ của Quách Hiếu Thông." Ánh mắt A Nỗ Na sáng quắc: "Ta muốn sau khi bọn họ giết chết Đại Tề Hoàng Đế, lại tự giết lẫn nhau. Ta muốn làm cho Chương gia gà chó cũng không còn!"
Chương Sĩ Tiên tự biết giữa mình và người Miêu có huyết hải thâm thù, cho nên thủ hạ của hắn không được có người Miêu, cho dù chỉ mang một chút huyết thống người Miêu cũng không được.
Người Bạch Miêu không có cách nào xuống tay được, liền chuyển hướng sang Quách Hiếu Thông, người cùng đồng đảng của Chương Sĩ Tiên. Loại thủ pháp đường cong cứu quốc này cũng không sai, nhưng lực sát thương lại so với việc trà trộn vào Chương gia làm thịt Chương Sĩ Tiên lớn hơn trăm ngàn lần.
Nếu nàng ấy đắc thủ, thiên hạ sẽ máu chảy thành sông, dân chúng sẽ rơi vào cảnh lầm than.
Triệu Yên Dung đổ mồ hôi lạnh.
"Kỳ thật Đại Tề Hoàng Đế cũng không biết về chuyện lúc trước. Các ngươi vì sao lại hận lây sang cả hắn?"
"Không biết? Chương Sĩ Tiên là thủ hạ của hắn, làm ra nhiều chuyện ác như vậy, sao hắn lại có thể không biết? Hắn biết, chính là bạo quân, không biết, đó chính là hôn quân!" Ý nghĩ của A Nỗ Na thật sự rất đơn giản, trực tiếp.
Triệu Yên Dung lập tức không có tiết tháo[3] đá lão công công đã chết ra làm bia đỡ đạn: "Mấy chuyện này đều là khi tiên đế còn tại vị, cùng với Hoàng Đế đương nhiệm không có chút quan hệ nào."
([3] Tiết tháo: dùng để chỉ những người có đạo đức, nhân phẩm, trung nghĩa,...)
A Nỗ Na không chút nghĩ ngợi, mở miệng phun ra bốn chữ: "Cha nợ con trả!"
Triệu Yên Dung khụt khịt, lại nghĩ nghĩ rồi nói: "Kỳ thật, Hoàng Đế cũng bị Chương Sĩ Tiên lừa, trong lòng hắn rất giận, vẫn luôn muốn tìm cơ hội thu thập hắn ta."
A Nỗ Na cười lạnh một tiếng nói: "Hoàng Đế của người Hán các ngươi không phải nắm quyền sinh sát trong tay sao? Nếu là muốn thu thập Chương Sĩ Tiên, thì trực tiếp hạ chỉ chém đầu đi, sao còn để hắn ta làm Đại Tổng quản, lại còn nắm giữ gần hai mươi vạn tinh binh? Ta nghe nói Hoàng Đế hiện tại còn phải gọi Chương Sĩ Tiên một tiếng cữu cữu, làm gì có cháu ngoại trai nào sẽ giết cữu cữu chứ?"
Cái này ngươi thật sự nghĩ sai rồi, giữa bọn họ cũng đâu phải là cữu cữu và cháu ngoại trai ruột, nếu không phải Chương Sĩ Tiên nắm trong tay hơn mười mấy vạn tinh binh, làm người lại cẩn thận không bắt được nhược điểm,nếu không Lý Duệ đã sớm xử lý hắn rồi, làm gì phải chờ tới bây giờ?
Triệu Yên Dung nghĩ rồi lại nghĩ, mình cứ thay Hoàng Đế nói chuyện chỉ sợ sẽ chọc người hoài nghi, hiện nay lại đang cần dùng đến A Nỗ Na, vẫn phải ổn thỏa hơn một chút, không thể thất bại trong gang tấc.
Nàng chớp chớp mắt, cười với A Nỗ Na nói: "Thánh cô xem, vừa rồi ta chỉ lo cao hứng, quên mất nói cho ngài biết một chuyện."
A Nỗ Na nhìn nàng.
"Kỳ thật, không chỉ công chúa A Ấu Đoá không chết, thế tử của Đại Lý Vương các ngươi, đệ đệ của A Ấu Đoá cũng vẫn còn sống nha!"
Hai mắt A Nỗ Na nhất thời trợn tròn, miệng mở lớn, Triệu Yên Dung cho rằng nàng sẽ phát ra một tiếng kêu sợ hãi, không nghĩ đến nàng chỉ há miệng, một chút thanh âm cũng không phát ra, ngơ ngẩn nửa ngày, đột nhiên lệ rơi đầy mặt.
Nàng đứng lên, hướng về phía nam quỳ xuống, ngũ thể đầu địa, trong miệng lầm bầm một chuỗi dài.
"Thánh thần Thập Vạn Đại Sơn phù hộ." Tâm tình A Nỗ Na kích động, khóc đến không để ý cái gì.
A Nỗ Na biết được tiểu công chúa còn sống, nàng đã vui mừng khôn xiết, không nghĩ tới kia một đôi tỷ đệ đều được bình an sống sót. Đây quả thực chính là thần tích mà.
Triệu Yên Dung kiên nhẫn chờ tâm tình nàng bình phục một chút, mới nói tiếp: "Hiện tại hai tỷ đệ bọn họ đang ở cùng một chỗ, là...... hảo bằng hữu của Quan Quân Hầu, cũng là thuộc hạ phi thường trọng yếu của Đại Tề Hoàng Đế."
A Nỗ Na chớp chớp đôi mắt, nhất thời không phản ứng kịp.
"Đại Tề Hoàng Đế mới đăng cơ một năm, cần phải làm rất nhiều công tác chuẩn bị." Nàng ngừng lại một chút nói: "Hắn đã đáp ứng với Đại Lý Vương thế tử, sẽ để hắn ta tự tay đâm chết kẻ thù."
A Nỗ Na nghe vậy kinh hô một tiếng, đem tay đặt ở ngực.
"Nhưng nếu Quách Hiếu Thông và Chương Sĩ Tiên liên thủ phản loạn, mọi chuẩn bị của Đại Tề Hoàng Đế đều trở thành vô dụng. Hắn nhất định phải xuất ra tinh lực để chiến đấu với ba bốn mươi vạn tinh binh này." Triệu Yên Dung nghiêng đầu, quyết định nói trắng ra lại ngắn gọn hơn một chút: "Nay thế tử của các ngươi là thuộc hạ phi thường trọng yếu trước mặt Hoàng Đế, hắn nhất định sẽ phụng lệnh ra trận giết địch. Trên chiến trường, đao thương không có mắt, Quách Hiếu Thông lại là mãnh tướng, ta chỉ lo lắng thế tử của các ngươi sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nếu là như vậy, công chúa A Ấu Đoá của các ngươi cũng nhất định không sống nổi nữa......"
A Nỗ Na đứng lên, giọng bén nhọn nói một chuỗi dài Miêu ngữ, sau đó cứng ngắc chuyển thành tiếng Hán: "Không thể để hắn ra chiến trường. Ta có thể làm cho Quách Hiếu Thông chết."
"Quách Hiếu Thông chết, vậy còn thủ hạ binh tướng của hắn thì sao? Chương Sĩ Tiên đâu? Ngươi cũng đã nói qua các ngươi đã chết rất nhiều huynh đệ tỷ muội đều không thể giết được hắn. Ngươi cũng biết, hiện tại trên tay bọn họ còn có ca ca Đại Tề Hoàng Đế, Thái tử bị phế trước kia, đến lúc đó nếu bọn chúng mượn danh nghĩa của phế Thái tử khởi binh làm phản, cũng sẽ khiến dân chúng lầm than, khói lửa nổi lên bốn phía. Vốn dĩ Đại Tề Hoàng Đế đã muốn động thủ bắt Chương Sĩ Tiên, hiện tại chẳng những bắt không được, ngược lại còn có khả năng......"
"Không không không, hiện giờ bọn họ sẽ không khởi binh." A Nỗ Na chắp hai tay lại: "Bọn họ còn chưa nắm chắc phần thắng. Lần này ta tới đây, chính là muốn giúp bọn hắn lại chiếm lấy Giang Châu và Giao Châu. Phía nam còn có một vài phủ quận Chương Sĩ Tiên chưa nắm giữ được, hắn ta cũng sợ bị lộ tiếng gió ra ngoài."
"Như vậy là tốt nhất." Triệu Yên Dung đỡ lấy tay A Nỗ Na: "Thánh cô, hiện tại ta rất cần ngài hỗ trợ, chúng ta không thể để Quách Hiếu Thông và Chương Sĩ Tiên khởi binh, chúng ta phải nhổ hết những cái đinh của bọn hắn ở Trung Nguyên. Hoàng Đế từng hứa hẹn, chờ đến lúc Chương Sĩ Tiên đền tội, phía nam được yên ổn, sẽ trả lại trong sạch cho Đại Lý Vương. Khi đó, thế tử các ngươi sẽ trở về thừa kế vương vị Đại Lý Vương, công chúa các ngươi sẽ được phong làm quận chúa của Đại Tề, đi theo thế tử trở về Đại Lý."
A Nỗ Na nghe Triệu Yên Dung nói vậy tâm tình lại kích động, lệ rơi đầy mặt, đôi môi run rẩy niệm tên của sơn thần.
Nàng thậm chí còn cảm thấy, Triệu Yên Dung mang đến tin tức tốt như vậy, quả thực chính là hoá thân của sứ giả sơn thần, đánh tan khói mù đã bao phủ trong lòng người Bạch Miêu nhiều năm.
"Đại Vu đã chết, Bạch Miêu chúng ta hiện giờ như rắn mất đầu, chỉ ngóng trông A Ấu Đoá công chúa có thể trở về Bạch Miêu kế nhiệm vị trí Đại Vu, làm cho tộc của chúng ta trở nên hưng thịnh." Mắt nàng hàm chứa khát vọng nhìn Triệu Yên Dung: "Ngài nói, nàng ấy sẽ trở về sao? Nàng ấy sẽ nguyện ý, nguyện ý thống lĩnh chúng ta sao?"
Trời ạ! Triệu Yên Dung nhịn không được trợn trắng mắt.
Bọn họ muốn Tiếu Nữ quan phải trực tiếp vào núi làm nữ vương sao?
Trên người nàng ấy còn chảy một nửa huyết mạch của người Hán đấy. Tần Tiêu có thể bỏ được sao?
Trình độ sinh hoạt trong núi khẳng định không có cách nào để so với bình nguyên, và trong vương thành của Đại Lý ......
Triệu Yên Dung nuốt nước miếng, có chút gian nan mà trợn mắt nói dối: "Nàng ấy là ngoại tôn nữ của Đại Vu, là nữ nhi của công chúa các ngươi, ta cảm thấy nàng ấy có lẽ sẽ có giác ngộ này......"
A Nỗ Na cao hứng ca ngợi đại thần, đột nhiên lại có chút lo lắng: "Công chúa A Ấu Đóa đã sắp hai mươi lăm tuổi, chắc là đã sớm thành thân có hài tử rồi, nàng có thể đưa cả người nhà vào núi sao?"
Triệu Yên Dung thanh thanh giọng nói, vỗ vỗ vai A Nỗ Na: "Cái này ngài không cần lo lắng, nàng ấy còn chưa thành thân đâu."
A Nỗ Na vừa nghe nàng nói như vậy, lập tức thả lỏng người, rồi lại có chút khổ sở.
"Chúng ta thực xin lỗi nàng ấy......"
Không làm thất vọng thực xin lỗi, hiện tại cũng không phải thời điểm có thể nói rõ ràng. Triệu Yên Dung thở dài một hơi trong lòng, chờ chuyện ở đây kết thúc, lúc nàng gặp Tiếu Nữ quan phải nói như thế nào bây giờ?
Thật cảm thấy có lỗi với nàng ấy......
Nhưng mà, nàng nghĩ lại, chính mình cũng không phải là Tiếu Trầm Mặc, mình chỉ nói chắc là, khả năng, có lẽ, đại khái, còn việc có đáp ứng hay không, đó là chuyện của Tiếu Trầm Mặc. Nói như vậy, nàng cũng không thể xem như lừa gạt đồng bào người Miêu đơn thuần chân thành tha thiết chứ.