Sau khi ăn xong, La Bạc Hồ mượn điện thoại của Mật Hạo gọi videocall về nhà.
"Baba, bây giờ con đang ở nhờ nhà anh Mật, chờ đường thông rồi con lại đi công tác." La Bạc Hồ ngoan ngoãn ngồi trên sofa giơ di động cho các baba xem mình hiện tại vô cùng an toàn. "Con cũng sợ lắm, nhưng anh Mật kéo con chạy đi, con không có bị thương gì cả... Ưm."
La Bạc Hồ bị Mật Hạo ngồi bên cạnh đút vào miệng một quả dây tây to.
"Chú yên tâm đi." Mật Hạo ôm lấy La Bạc Hồ dính chùm bên nhau, lộ nửa mặt trên màn hình. "Con chắc chắn sẽ chăm sóc cho em ấy đàng hoàng."
"Là Tiểu Mật à?"
Ấn tượng của Ba La với Mật Hạo vô cùng tốt, khách khí nói vài lời hay, mới quay đầu dặn dò nhóc con nhà mình ở trong nhà người ta đừng có gây phiền toái.
La Bạc Hồ buồn bực cả người.
Sao cứ cảm giác như mình là trẻ vị thành niên ấy nhỉ?
Thật là kì quái.