*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên trần nhà có thể chiếu phim lên rốt cuộc vui chỗ nào vậy?
Cà Rốt thật sự khó hiểu.
Hơn nữa ai lại nằm trên giường xem phim 《Nhật ký của chim cánh cụt hoàng đế》nha.
La Bạc Hồ quả thực buồn ngủ đến muốn ủn vào ổ chăn.
Lại nói tiếp cậu hoàn toàn không hiểu Mật Hạo đặt một cái giường lớn như vậy làm gì, hai người bọn họ bây giờ dựa vào đầu giường, mỗi người một cái chăn, liếc mắt cũng nhìn không thấy mép khăn trải giường màu xám nhạt.
Tại sao đặt một cái giường 25 mét vuông làm gì? Muốn chạy nước rút trên giường sao?
La Bạc Hồ lẩm bẩm lầm bầm, đôi mắt dần híp lại.
"Em nhìn kìa, em nhìn kìa, con chim cánh cụt nhỏ đó đáng yêu không?"
Giọng của Mật Hạo bên tai như cách một lớp màng mỏng mông lung nghe không rõ lắm.
"Ừm ừm ừm..."
La Bạc Hồ cũng không biết mình ưm gì nữa.
Cậu theo bản năng tìm cái gối ôm, dựa đầu qua ngủ mất.
Mật Hạo cứ như thế mà bị Cà Rốt ôm eo.
Mật Hạo nhìn thoáng qua Cà Rốt thơm thơm trong lòng, duỗi tay tắt phim đi.
Lại cẩn thận kéo chăn đắp cho người ta.
Bộ dáng La Bạc Hồ lúc ngủ càng thêm nhỏ nhắn, nói cậu vẫn còn đi học Mật Hạo cũng tin.
"Đừng tưởng rằng mình là Beta thì có thể thả lỏng cảnh giác nha." Mật Hạo nhỏ giọng nhắc mãi một câu, ôm người bên cạnh nhắm mắt lại nói, "Rất dễ bị ôm đi mất."
Tỷ như anh đây này.
Chú thích:
Nhật kí chim cánh cụt hoàng đế (March of the Penguins):