Hổ Tế

Chương 1908:




“Nghe thấy không? Đồ vô dụng!” Có Lâm Phàm chồng lưng, Đường Dĩnh khinh thường trừng mất nhìn Big Tiêu.
Dương Tiêu không nhịn được bật cười, anh nhìn vê phía Lâm Phàm cậu chủ nhỏ nhà họ Lâm: “Xin lỗi!
Mạo muội hỏi một câu, Đường Dĩnh là tiên nữ nhỏ? Anh bị mù à?”
Cái gì!!I Anh bị mù à? .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sao Hôm Nam Tây Tạng
2. Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai
3. Luận Như Thế Nào Thao Đến Bạn Cùng Phòng
4. Thiên Tài Tiên Đạo
=====================================
Vừa dứt lời, Lâm Phàm đã bị sốc.
“Thằng khốn nạn, anh đang máng ai đây hả?” Lâm Phàm trừng mắt nhìn Dương Tiêu.
Hoa Mộ Tranh đứng bên cạnh cười xinh đẹp quyên rũ: “Đương nhiên là anh ây măng anh bị mù rồi, chẳng lẽ tai anh có vẫn đề à?2”
Phụt!
Bị Hoa Mộ Tranh nói một câu khó nghe, Lâm Phàm suýt hộc máu.
  1. S) thành phố Trung Nguyên, Đường Dĩnh ở nhà họ Đường muôn leo lên cành cao, hẹn hò với rất nhiều bạn trai, đời tư hỗn loạn. Vậy mà ở đây. cô ta lại được anh coi như báu vật, nói anh mắt mù còn nhẹ, có khả năng đầu của anh có vấn đè!” Hoa Mộ Tranh lại nói.

Bây giờ cô đã yêu Dương Tiêu sâu đậm, tự nhiên sẽ nhìn từ góc độ của Dương Tiêu.
Dương Tiêu dở khóc dở cười, anh thật sự không ngờ Hoa Mộ Tranh đã không nói thì thôi, vừa nói ra đã toàn là mây câu đâm tim.
Lâm Phàm như trúng một triệu đòn sát thương, anh ta trừng mắt nhìn Hoa Mộ Tranh: “Người phụ nữ xâu xa này được lắm, dám mảng tôi, cô là ai2 Cô có tư cách gì măng tôi?”
“Lâm Phàm, cô ta là Hoa Mộ Tranh, người có chỉ sô lQ cao mới được thăng cập ở trong nước!” Đường Dĩnh giận tím mặt nói.
Lâm Phàm nhìn chằm chằm Hoa Mộ Tranh cười khinh thường: “Ò? Cô là Hoa Mộ Tranh? Gương mi cũng không đến nỗi, sao lại ở cùng một chỗ với tên vô dụng ăn bám này? Có chỉ số IQ cao, tôi thậy cô bị thiểu năng, không có thuộc chữa ý?”
“Người có chỉ số lQ cao chó má gì, theo tôi thầy là một người có danh tiếng giả dối thì có, a phi!”
Bị Lâm Phàm sỉ nhục, nụ cười trên mặt Hoa Mộ Tranh càng ngày càng lộng lẫy, cô chỉ vào Dương Tiêu: “Ảnh biệt anh ấy là ai không? Hai người có biết hai ngày qua Dương Tiêu đã gây ra động tĩnh gì ở Đề Đô không?”
Hai ngày qua, Dương Tiêu làm ằmĩ bữa tiệc đón gió tây trần của Dương Bân Hàn, làm âm ï bữa tiệc mừng sinh nhật lần thứ bảy mươi của ông __ cụ nhà họ Khương ở Đề Đô, tàn sát Bạch Long Xã tỏ chức lớn nhất ở Đề Đô.
Gây ra động tĩnh lớn như vậy, hai tên ngồc này lại dám nói nhảm trước mặt Dương ˆ Tiêu, bọn họ không muôn sông nữa sao?
“Không cần biết anh ta làm ra động tĩnh gì! Chẳng phải cũng chỉ là đồ vô dụng thôi sao? Mà này! Hai người đến đây làm gì? Chẳng lẽ hai người cũng biệt tập đoàn Đề Hào là công ty lớn nhất ở Thiên Phủ Chi Quốc, định xin vào tập đoàn Đề Hào làm nhân viên dọn dẹp nhà vệ sinh à?”
“Cũng đúng! Hạng người như hoa bên hồ giòng hai người chỉ có thê xin làm nhân viên quét dọn nhà vệ sinh.
Làm chánh sở, không biết, còn tưởng rằng mình là quan chức cấp cao!”
Đường Dĩnh chế nhạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.