Khi cơ thể của Cát Lỗi bị cái miệng vô hình gặm nhấm đến gần như không còn thì, những cái mặt người khảm trên vách tường cùng trần nhà mới rốt cuộc dần dần biến ảo trở lại thành vì sao cùng ánh trăng.
Đó là một buổi tối mà bọn họ cả đời cũng khó có thể quên nổi, ngược đãi tàn nhẫn đẫm máu diễn ra ngay trước mặt họ, kề sát bên cạnh, cách họ trong gang tấc.
Sáu người may mắn còn sống sót cứ thế phải mở to hai mắt chứng kiến trận tàn sát ngược đãi ấy từ đầu tới cuối, bọn họ không có cách nào giúp đỡ, cũng không có chút sức nào chống cự lại.
Cảm giác vô lực tuyệt vọng lại một lần nữa như tấm võng cự đại bao trùm lấy họ, Vệ Đông ôm mặt, trán dựa vào tường cứ thế mà khóc rống.
Chu Hạo Văn rốt cuộc cũng mất đi vẻ bình tĩnh lạnh nhạt như ngày thường, tóc hắn rối loạn, ngậm chặt môi không nói lời nào, cũng không nhúc nhích cử động ngồi yên tại chỗ, như đã bị ai đó làm phép định thân.
Tần Tứ dựa người vào tường, ngửa mặt nhắm mắt, hai bàn tay nắm đao giải phẫu vốn vẫn luôn vững như bàn thạch hiếm thấy khẽ run rẩy.
La Duy bị Mục Dịch Nhiên bóp cổ hôn mê, ngã nằm bên chân Kha Tầm, Kha Tầm ngược lại vẻ mặt lạnh lùng không có cảm xúc đưa mắt nhìn chằm chằm địa ngục hung tàn, trong đáy mắt tựa hồ như bị thi thể cùng sắc đỏ của máu chiếu rọi, chớp nháy một mảnh đỏ trắng đan xen.
“Kha Tầm.” Mục Dịch Nhiên đứng bên cạnh cậu, khẽ nghiêng đầu nhìn cậu, ánh mắt tràn ngập quan tâm không thèm che giấu tản ra từ trong đáy mắt lạnh nhạt ấy.
Kha Tầm quay đầu nhìn hắn, khe khẽ “meo” một tiếng.
Cậu nói: Chúng ta tiếp tục thôi.
Mục Dịch Nhiên hai mắt dịu lại, vươn tay nhẹ nhàng vỗ về bộ lông sau gáy của cậu “Ừ, tiếp tục thôi.”
Dẫu cho hiện tại bọn họ đều rất mỏi mệt muốn ngủ, tinh thần cũng nằm bên bờ suy sụp, nhưng bọn họ không thể lơ là, càng không thể bỏ cuộc ngay trong giờ khắc này, Kha Tầm chạy qua chỗ Vệ Đông, Tần Tứ cùng Chu Hạo Văn cổ vũ tiếp sức cho ba người —— lúc trước còn trong đội của trường cậu vẫn luôn là đội trưởng, việc phải làm hơn nữa cũng là việc cậu am hiểu nhất chính là khuyến khích cổ vũ các đội viên.
Vệ Đông lau nước mắt quẹt trái chùi phải vào quần, mới cất giọng khàn khàn hỏi Mục Dịch Nhiên “Tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
“Tìm cách kích hoạt mở ra toàn bộ thế giới ẩn, “vẽ” lại đầy đủ chữ ký của họa sĩ.” Mục Dịch Nhiên trầm giọng nói “Trước mắt thân thể chúng ta đều bị biến dị ở các mức độ khác nhau, thế nên nếu chưa có nắm chắc, trước hết khoan hãy đi vào thế giới không thuộc về mình. Bây giờ chúng ta thu nhỏ phạm vi các nhân tố chủ chốt có thể kích hoạt mở ra thế giới ẩn chưa biết, cố gắng giảm xuống còn một hai điểm kích hoạt, sau đó tiến hành thử nghiệm.”
“Hiện tại xem ra, khả năng thanh kiếm của Na Tra náo hải có thể dẫn đến kích hoạt thế giới Mi Gian Xích đại khái là cao nhất,” Tần Tứ vẻ mặt mỏi mệt ấn ấn trán “Ngụy Miểu là Long thái tử hiện tại đã chết, không biết câu chuyện của thế giới ấy còn có thể tiếp tục hay không.”
“Méo meo, méo wao.”
“Kha Tầm bảo, cầm theo cài sừng rồng đi vào đó thử xem sao.” Mục Dịch Nhiên nói xong đưa mắt nhìn thi thể của Ngụy Miểu, thấy cái cài sừng rồng trên đầu cô đã bị rớt ra khỏi đầu, lúc này nằm chỏng chơ trên sàn nhà.
“Chúng ta bây giờ đã nối được ba tuyến với nhau,” Chu Hạo Văn viết trên giấy “Tuyến thứ nhất là: Thần bút Mã Lương → Hải Lực Bố → Cậu bé lửa → Na Tra náo hải → Mi Gian Xích (phỏng đoán)”
“Tuyến thứ hai là: Ông hổ học võ → Mèo kêu meo meo → Cảnh sát mèo đen.”
“Tuyến thứ ba là: Ngư đồng → thế giới Triệu Hải Thúy tử vong.”
“Nếu dựa theo suy đoán trước đó của chúng ta, mỗi một cái thế giới vừa mở ra một thế giới khác cũng sẽ bị một thế giới khác mở ra, như vậy chúng ta có thể lần theo điểm đầu và điểm cuối của ba đường tuyến này tiến hành suy luận ngược ra hai bên.”
“Cũng tức là: thế giới nào có thể mở ra Thần bút Mã Lương, Ông hổ học võ cùng Ngư đồng? Thế giới này có thể bị mở ra bởi Mi Gian Xích, Cảnh sát mèo đen cùng thế giới mà Triệu Hải Thúy tử vong?”
“Kết hợp với mỗi một vật phẩm cùng nhân vật chủ chốt của các thế giới trong danh sách mà Tần bác sĩ cùng Kha Tầm đã soạn ra, chúng ta có thể kết nối tuyến lại một lần nữa.”
Mọi người vì thế bắt đầu sắp xếp lại, trước hết liệt kê ra các nhân vật, vật phẩm thậm chí cả địa điểm chủ chốt của mỗi thế giới, sau đó dưới sự đề nghị của Mục Dịch Nhiên, vạch ra các chi tiết dẫn dắt tình tiết, thúc đẩy nội dung, các bước ngoặt phát sinh cùng với các nhân vật, vật phẩm và địa điểm gây ra kết cục.
“Chúng ta sàng lọc từ các trọng điểm được vạch ra trước, nếu kết quả không giống điểm kích hoạt chủ chốt, vậy chọn lại từ mấy cái không được vạch ra.” Mục Dịch Nhiên vươn ngón tay dài gõ nhẹ vào một chuỗi từ khóa được xem như trọng điểm vạch ra đằng sau 《 Ông hổ học võ 》trên mặt giấy “Trong phim hoạt hình này, hồ ly đã làm những gì?”
“Méo meo meo—— meo wao wao.”
“Nếu hổ là bị hồ ly xúi giục mới bắt đầu trở nên thích ức hiếp các con vật khác cuối cùng bất mãn sư phụ Mèo,” Mục Dịch Nhiên vẻ mặt đăm chiêu “Như vậy quả thật có thể xem nó như một nhân vật có vai trò quan trọng thúc đẩy phát sinh bước ngoặt cùng với đẩy mạnh nội dung trong phim. Trong mấy bộ phim khác, tôi thấy có 《 Thiên thư kỳ đàm 》phía sau cũng có nhấn mạnh hồ ly, trong phim đấy hồ ly đã làm gì?”
Mấy người khác nghe vậy quay mặt nhìn nhau, Tần Tứ nói “Tôi cảm thấy rất có khả năng hồ ly trong 《 Thiên thư kỳ đàm 》 chính là mấu chốt kích hoạt mở ra 《 Ông hổ học võ》.”
Nói xong, liền ngắn gọn vài câu thuật lại cho Mục Dịch Nhiên vai trò của hồ ly trong 《 Thiên thư kỳ đàm 》.
“Như vậy chỉ cần chúng ta mở ra 《 Thiên thư kỳ đàm 》, là có thể từ đó dùng hồ ly mở ra 《 Ông hổ học võ 》.” Chu Hạo Văn viết 《 Thiên thư kỳ đàm 》vào trước mũi tên hướng về 《 Ông hổ học võ 》.
“Vậy bộ phim hoạt hình nào có thể mở ra 《 Thiên thư kỳ đàm 》?” Vệ Đông nói, ánh mắt bất giác nhìn sang La Duy vẫn đang hôn mê “Tối qua Kha Nhi chẳng phải thay Tiểu Lý rút thăm ra 《 Đạo sĩ Lao Sơn 》sao, hay là chúng ta viết tên nó vào trước 《 Thiên thư kỳ đàm 》đi.”
“Méo meo waooo.”
Mục Dịch Nhiên phiên dịch “Trực giác không phải là phao cứu sinh.”
Nói xong cũng nhìn sang La Duy, sau đó đứng dậy đi qua đánh thức hắn dậy.
“Tôi nghĩ có thể cậu cũng muốn cùng chúng tôi nghiên cứu phương pháp phá giải việc này,” Mục Dịch Nhiên bình tĩnh nhìn hắn “Nhưng nếu cậu vẫn còn đang chìm trong thống khổ khó có thể chịu được, tôi có thể giúp cậu hôn mê ngất đi, để dễ chịu hơn một chút.”
“…Không, không cần.” La Duy tháo mắt kính ra, cúi đầu dùng vạt áo lau tròng kính một lát “Tôi đã hứa với Nhã Tình sẽ phá giải việc này, tôi sẽ tham gia cùng mọi người.”
Tần Tứ thuật lại những lời suy đoán phân tích của bọn họ vừa nãy cho hắn nghe, La Duy đeo mắt kính vào, đôi mắt lặng ngắt như tờ nhìn về phía mọi người “Hiện tại tôi muốn đi thế giới Na Tra náo hải, mọi người cứ tiếp tục phân tích đi.”
Không ai ngăn cản cậu ta, đưa mắt nhìn cậu ta nhặt lấy cài đầu sừng rồng của Ngụy Miểu rơi dưới đất, sau đó cất bước đi vào cánh cửa tròn kia.
Tần Tứ nghĩ một lát, cũng nói “Vậy tôi cũng thử đi vào thế giới Triệu Hải Thúy đã tử vong xem sao, thế giới đó chúng ta hiểu biết không nhiều lắm, ngay cả nhân vật cùng vật phẩm chủ yếu cũng khó mà liệt ra được, tôi đi ít nhiều gì cũng sẽ thu thập được một ít tư liệu trở về.”
Trong đám người, thân thể của Tần Tứ biến dị nhẹ nhất, cho nên cũng không ai khách sáo với hắn, nhìn hắn cầm cái cài đầu tai thỏ đi vào cửa.
“Méo meo meo, meo meo.” Kha Tầm muốn thử đi vào thế giới Cảnh sát mèo đen thử vận may.
“Nghe Tần bác sĩ nói,《 Cảnh sát mèo đen 》tổng cộng có năm bộ,” Mục Dịch Nhiên nhìn Kha Tầm nói “Trong đó có rất nhiều nhân vật, mỗi một bộ đều xuất hiện nhân vật quan trọng, rất khó thu nhỏ phạm vi chủ chốt, chúng ta không nên liều lĩnh đi vào đấy.”
Kha Tầm chỉ vào đạo cụ quần áo của Cát Lỗi còn lưu lại trên mặt đất, cơ thể hắn bị sức mạnh vô hình gặm nuốt đến gần như sạch sẽ, chỉ còn lại duy nhất bộ đồ cùng một cái đầu lâu “Méo wao, méo meo meo meo meo, wao meo.”
“Em ấy bảo, trong Cảnh sát mèo đen có một bộ dài nhất, nội dung là bọ ngựa cái ăn thịt bọ ngựa đực,” Mục Dịch Nhiên phiên dịch lại cho Chu Hạo Văn và Vệ Đông “Nhân vật của Cát Lỗi hẳn chính là con bọ ngựa đực kia, như vậy có thể khoanh vùng trọng điểm tìm trong bộ đấy là được rồi.”
Vệ Đông vội nói “Nhắc tới cái này tui cũng có nhớ nè, lúc ấy xem phim thấy con bọ ngựa đực kia thật sự rất tội nghiệm, nhân vật trong phim hình như ngoại trừ cảnh sát mèo đen ra bên cạnh toàn là mấy con bọ ngựa, à còn có châu chấu nữa, cặp bọ ngựa đực cái kia chính là quen biết nhau lúc tiêu diệt châu chấu —— vậy châu chấu chính là mấu chốt rồi!”
“Trong mấy phim khác không có xuất hiện châu chấu.” Chu Hạo Văn lạnh nhạt nói.
Kha Tầm “Méo meo meo.”
Mục Dịch Nhiên “Còn có một đám đủ các loại sâu từng chúc mừng cặp bọ ngựa kia.”
Chu Hạo Văn vẫn tiếp tục vẻ mặt vô cảm lạnh nhạt “Tôi không cho là mấy phim khác cũng có các loại sâu.”
“Méo wao…” Kha Tầm gãi gãi đầu “Méo meo meo méo méo wao ao meo.. Wao meo meo méo.. Méo méo meo…”
Vệ Đông nhìn sang Mục Dịch Nhiên “Kha Nhi nó… đang hát sao?”
Kha Tầm vươn móng vuốt tát lên đầu hắn một cái.
Mục Dịch Nhiên nói “Em ấy bảo, nếu loại trừ các loại sâu cùng mèo bên trong ra, vậy nhân vật hoặc vật phẩm còn lại cũng không nhiều lắm, dù cho thử từng cái từng cái một cũng sẽ không mất quá nhiều thời gian —— tôi cũng đồng ý với việc này, cho nên hiện tại tôi sẽ đi vào thế giới đó thử một lần.”
“Méo waoo!!” Kha Tầm hai cái chân mèo quắp lại ôm chặt cánh tay Mục Dịch Nhiên, không cho hắn đi.
Cánh tay của Mục Dịch Nhiên lại cứng hơn so với đêm qua.
“Để tui đi cho,” Vệ Đông hít sâu một hơi “Tôi vẫn còn ấn tượng với bộ đó, hơn nữa mức độ biến dị trên người tui so với ba người là nhẹ nhất, ba người ở lại chỗ này tiếp tục suy nghĩ mấy bộ phim khác đi, tui cố gắng đi mau về mau, nếu không được vậy giống Tần ca, cố gắng thu thập tư liệu trở về cho mọi người cùng nhau nghiên cứu.”
Mục Dịch Nhiên không cách nào giãy thoát khỏi hai cái kềm chân mèo níu lấy tay mình, chỉ đành gật đầu, Vệ Đông hít sâu một hơi chạy tọt vào cửa.
Còn lại ba người tiếp tục nghiên cứu mấy bộ phim hoạt hình còn lại, đến hơn mười giờ mới thấy La Duy trở về trước tiên, vẻ mặt của hắn vẫn là tĩnh mịch chết lặng, nhưng trong tay lại không thấy đạo cụ sừng rồng của Ngụy Miểu, thay vào đó là thanh kiếm cổ thoạt nhìn có vẻ giống với thanh kiếm của Kỳ Cường.
“Sừng rồng trả lại cho Long thái tử trong 《 Na Tra náo hải 》, kiếm của Na Tra mở ra thế giới 《 Mi Giang Xích 》.” Ngữ điệu của La Duy lặng như mặt nước giếng “Tôi trở lại báo cho mọi người một tiếng, sau đó quay về thế giới 《 Mi Gian Xích 》thử xem có thể kích hoạt mở ra thế giới khác không.”
“Vậy cậu có biết 《 Mi Gian Xích 》sẽ mở ra thế giới nào không?” Chu Hạo Văn thản nhiên nhìn hắn “Nhân vật, vật phẩm hoặc là cảnh tượng chủ chốt trong 《 Mi Gian Xích 》là cái gì cậu biết không?”
La Duy lấy trong túi ra tờ giấy liệt kê manh mối “Tôi sẽ thử từng cái từng cái một.”
“Cơ thể của cậu biến giấy đã rất nghiêm trọng rồi.” Chu Hạo Văn lạnh lùng nói “Ngu dũng cùng cấp tiến cũng không thể giúp cậu báo thù, trừ phi cậu muốn tự tử vì Lý Nhã Tình, vậy chúng tôi sẽ không ngăn cậu đi làm mấy việc vô nghĩa này.”
La Duy dùng ánh mắt tịch lặng nhìn hắn, một lát sau mới bình tĩnh mở miệng “Vậy, nhờ các anh giúp tôi phân tích trong 《 Mi Gian Xích 》có những điểm quan trọng nào có thể kích hoạt mở cửa đi.”
Trong quá trình Kha Tầm cố gắng nhớ lại nội dung, những người còn lại tìm ra trọng điểm, Tần Tứ cùng Vệ Đông cũng lục tục trở lại, hai người họ không ai kích hoạt mở ra thế giới ẩn, nhưng đều đã tìm hiểu đại khái về bối cảnh cùng nội dung trong thế giới đó.
“Tui phát hiện con bọ ngựa đực kia cái mặt nó… rất giống mặt Cát Lỗi…” Sắc mặt của Vệ Đông có chút khó coi “Nhìn thấy nó đứng đó cầm guitar đàn hát cho bọ ngựa cái nghe, tui… tui thấy…” Tới đây liền lắc lắc đầu, nói không nên lời nữa.
“Méo wao?”
Mục Dịch Nhiên nhìn Kha Tầm “Ca hát có vấn đề gì sao?”
Kha Tầm meo meo vài tiếng.
“Các phim hoạt hình cũ hầu như đều được chế tạo cực kỳ có lương tâm,” Mục Dịch Nhiên thuật lại cho những người khác “Thông thường sẽ lồng vào các yếu tố như giai điệu hoặc là ca khúc, có lẽ mấu chốt kích hoạt mở ra thế giới ẩn cũng không giới hạn trong nhân vật hoặc vật phẩm của phim, mà âm nhạc, một phần tất yếu không thể thiếu tạo nên phim… không chừng cũng có thể xem như then chốt mở ra thế giới ẩn.”