Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 173: Để tối chơi




Tuy Đao Gia mới khỏi bệnh, nhưng cơ thể vẫn chưa hoàn toàn bình phục.
Lúc này, ông ta giống như một con sư tử già bị thương ngồi trên sô pha.
Dù sắc mặt hơi phờ phạc và mấy ngày nay sút hơn chục ký.
Nhưng đôi mắt ông ta vẫn sáng quắc. Từ đó có thể thấy, tuy cơ thể có thể già đi theo thời gian nhưng uy phong của nhà vua sẽ trường tồn mãi.
Có một khoản đao trên bàn trà trước mặt Đao Gia.
Đây là một thanh phác đao (*phác đao: một loại binh khí cũ, lưỡi dài, hẹp, cán ngắn, sử dụng bằng hai tay).
Hình dạng của nó không ghê gớm mà rất cổ điển.
Từ cán kiếm đến bao kiếm đều trông vô cùng u ám.
Nhưng nó có một cái tên mà thế giới ngầm của tỉnh Giang Châu ai cũng phải khiếp sợ - Kim Đao.
Diêu Nhược Nam và Điều Minh Cường lần lượt đứng bên trái và bên phải Đao Gia.
Lúc này, có mấy chục tinh nhuệ đang đứng trong đại sảnh ở hội quán Kim Đao.
Ai nấy đều cầm vũ khí, như thể họ đang đối mặt với kẻ thù.
Sau một tiếng nổ lớn, cổng của hội quán Kim Đao bị hất tung ra.
Sau đó, Ngụy Hàn Siêu nghênh ngang xông vào cùng với Ngụy Tiêu Dương và một nhóm cao thủ.
"Đao Gia đâu? Ra đây cho tao”.
Ngay khi Ngụy Hàn Siêu vừa xuất hiện, giọng nói kiêu ngạo của hắn vang vọng khắp đại sảnh.
Điền Minh Cường vội vàng mắng: "Mày bị mù à? Đao Gia đang ngồi ở ngay đây này”.
Ngụy Hàn Siêu soi xét Đao Gia một lượt, sau đó đột nhiên bật cười.
"Tao cứ tưởng ông vua của thế giới ngầm ở tỉnh Giang Châu oai phong như nào. Hóa ra chỉ là một lão già sắp xuống lỗ”.
“Mày muốn chết à!”, Điền Minh Cường tức giận gầm lên một tiếng, lập tức lao về phía Ngụy Hàn Siêu.
Nắm đấm của Điều Minh Cường, mang theo một luồng gió mạnh, đập thẳng vào mặt Ngụy Hàn Siêu.
Tuy nhiên, trước khi nắm đấm của Điều Minh Cường chạm được vào Ngụy Hàn Siêu, thì gã ta bất ngờ nhận một cú đấm siêu mạnh.
Sau đó, cả người gã bay ra phía sau và đập mạnh vào tường.
Người ra tay là một cao thủ bên cạnh Ngụy Hàn Siêu.
Hắn nhìn Điền Minh Cường bằng ánh mắt khinh thường, lạnh lùng nói: "Đồ rác rưởi yếu ớt”.
"Ông đây liều mạng với mày!"
Sau tiếng gầm của Điền Minh Cường.
Hàng chục tinh nhuệ trong hội quán Kim Đao cùng hét lên, cầm binh khí xông tới.
Hai bên ngay lập tức lao vào đánh nhau ác liệt.
Lập tức, nổ ra một cuộc chiến kinh thiên động địa, máu bắn tung tóe khắp nơi.
Đao Gia vẫn lặng lẽ ngồi đó.
Ánh mắt của ông ta chưa từng rời khỏi đối phương từ lúc hắn bước vào đến giờ, ông ta đã sớm khóa chặt Ngụy Tiêu Dương, người đang đứng bên trái Ngụy Hàn Siêu.
Đại sảnh tráng lệ của hội quán Kim Đao đã thấm đẫm máu tươi.
Hai bên đánh nhau vô cùng ác liệt.
Ban đầu, bên Ngụy Hàn Siêu liên tục lùi dần về phía sau, nhưng từ khi ba cao thủ bên cạnh hắn ra tay.
Điều Minh Cường và Diêu Nhược Nam cũng lần lượt bị thương.
Một trong những cao thủ thậm chí còn cầm dao định đâm vào cổ Diêu Nhược Nam.
"Chờ đã! Để người đẹp này cho tao chơi đêm nay”.
Ngụy Hàn Siêu vừa nói xong những lời này, Đao Gia vốn đang ngồi yên bất động đột nhiên đứng dậy.
Không biết từ bao giờ, thanh phác đao đã nằm trong tay Đao Gia.
Ông ta hành động.
Khí tức giống như áp lực trên đỉnh Thái Sơn lập tức khiến những người đang chiến đấu trong đại sảnh đồng loạt dừng lại.
Cả hai bên đều cảm thấy hơi thở hơi ngưng đọng lại.
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn Đao Gia.
Đao Gia đã đứng giữa đại sảnh.
Ba tên cao thủ đã bao vây lấy ông ta.
Nhưng Đao Gia như thể không nhìn thấy ba tên đó, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Ngụy Tiêu Dương.
"Mày không xuất chiêu sao?"
Giọng Đao Gia có chút thô ráp, thậm chí hơi khàn khàn.
Tuy nhiên, mỗi từ ông ta thốt ra đều mang theo uy lực ghê gớm.
Ngụy Tiêu Dương cười lạnh: "Mười năm trước, tôi nghe nói trong tay ông có một thanh Kim Đao”.
"Đáng tiếc là tôi chưa có cơ hội nhìn thấy nó. Hôm nay để tôi mở mang tầm mắt trước đã”.
Ngụy Tiêu Dương vừa nói xong, ba tên cao thủ đồng loạt ra tay!
Chúng tấn công Đao Gia từ ba góc độ và ba cách thức khác nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.