“Lý thái y, hoàng hậu y thế nào.”
Công Tử Lăng khẩn trương cầm lấy tay của Lý thái y.
“Hồi hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương y động thai, thở thánh thai bất ổn, cũng may hoàng thượng không có chậm trễ, lập tức cứu trị, chỉ là ngày sau muốn cẩn thận.”
“Hô —— vậy là tốt rồi, được rồi, Lý thái y, hoàng hậu y trong lúc mang thai thắt lưng luôn luôn đau nhức không ngừng, nhưng có thể khai chút phương thuốc gì sao.”
“Cái này… Hồi hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương đau đớn chính là hiện tượng bình thường khi mang thai, nếu như thực sự không khỏe, còn làm phiền hoàng thượng khiến cung nữ xoa thắt lưngcho Hoàng hậu nương nương.”
“Tốt, trẫm đã biết, ngươi lui ra đi.”
“Vâng.” Thái y lui ra, Công Tử Lăng vội vàng ngồi ở mép giường nắm tay của Tiêu Lương Thần.
Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của, trong mắt hiện lên một tia âm ngoan.
“Là thời gian… Nên tìm người kia tính sổ rồi…”
———————————————————
Công Tử Lăng kéo mạnh Niên phi hư nhược nằm ở trên giường xuống đất.
Hung hăng kháp cổ của hắn.
“Trẫm nói qua, không nên đi trêu chọc y, ngươi nghe không hiểu sao!?”
“Ách… Hắc…” Niên phi sắc mặt tái nhợt nhìn Công Tử Lăng cười cười.
“Nga? Khổ nhục kế bị khám phá sao? Thực sự là đáng tiếc mà, hoàng thượng người vậy mà không tin ta… A —— “. Đam Mỹ Cổ Đại
Công Tử Lăng càng dùng sức nắm chặc cổ của Niên phi.
Hắn cầm lấy đao, dứt khoát cắt đứt một cánh tay của Niên phi.
“A a a a a ——” Thanh âm tê tâm liệt phế vang lên ở trong điện, Niên phi ôm cánh tay của mình, không ngừng run.
“Trẫm nhớ rõ, máu Niên thị nhất tộc các ngươi có thể kéo dài mười năm tuổi thọ, tay ngươi, trẫm liền cầm đi cho Thần Thần làm nước uống, còn có, lần sau ngươi còn dám động cái gì oai tâm tư, đã có thể không chỉ là chém tay ngươi đơn giản như vậy.”
“Ha ha ha ha ha ha ha…” Công Tử Lăng cười đi ra ngoài.
“A a a a a!” Niên phi hai mắt đỏ như máu nhìn bóng lưng của hắn.
Công Tử Lăng, một ngày nào đó, ta sẽ giết người ngươi yêu nhất, ta muốn cho ngươi nếm thử, tư vị sống không bằng chết, ha ha ha ha ha ha ha.